Diệp Tinh Thần cho ra một kết luận đáng sợ, sau đó, thân thể dần dần khôi phục quyền khống chế. Anh nghĩ đến em trai ngốc nhà mình có mục tiêu hàng yêu trừ ma vĩ đại, khi hoạt động được liền lập tức gọi điện cho cậu.
Lúc đó Tên Ngốc đã bị lạnh đến tỉnh, nhe răng nhếch miệng giơ chân trong phòng khách, “Ly Tử An, có giỏi thì cậu đừng có về!”
“Mẹ nó chứ, dám tính kế ông, nói cậu biết, ông cũng không phải ăn chay đâu!”
“Không quan tâm cậu là em ai là con ai, hậu trường có vững thế nào, hôm nay ông nhất định chỉnh chết cậu!”
Tên Ngốc lạnh run người, nhảy bộp bộp trên thảm phòng khách để làm ấm người, rồi kéo sát quần áo run run đi vào phòng ngủ. Phòng ngủ lộn xộn, trên tấm chăn màu lam còn dính bơ trắng trắng, chấm nhỏ lốm đốm như sao trời.
Nhưng bây giờ Tên Ngốc không có tâm tình thưởng thức tác phẩm của Ly Tử An, trong đầu chỉ có hành vi phạm tội của thằng nhóc này: Vứt cậu ở phòng khách không quan tâm?
Không sợ cậu bị lạnh chết sao? Phòng khách cách phòng ngủ cũng chỉ hai bước, trước khi đi tìm sư thúc gây phiền toái không thể tiện tay ném cậu vào ổ chăn sao hả?
Thật là tức chết cậu!
Còn nữa, mấy hôm nay cậu vẫn thấy ngủ không thoải mái, chẳng lẽ tổ tông kia nửa đêm không ngủ được trộm đánh cậu?
Hừ…
Như vậy cũng rất có khả năng! Dám để cậu ngủ sàn nhà thì trộm đánh cũng có thể lắm!
Khụ, từ từ, cậu vừa mới nghĩ gì?
Trước khi đi tìm sư thúc gây phiền toái không thể tiện tay ném cậu vào ổ chăn sao?
Em chồng thối tha nhà sư thúc đi tìm sư thúc gây phiền toái? Tin tức là do cậu lộ ra?
Má nó, đây là tiết tấu cậu phải chết đó!
Mai sư thúc sẽ kết hôn với sư thúc công, thời điểm mấu chốt này tên nhóc thôi tha lại đi quấy rối, vậy vật hi sinh là cậu sẽ bị dần chết mất!
Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?
Tên Ngốc lấy di động, còn chưa kịp gọi thì điện thoại đã vang, dọa cậu run lên một trận, suýt nữa vứt luôn điện thoại. Xong lại thấy là điện thoại của anh trai đại nhân, nhất thời thở ra, trái tim nhỏ bé trở lại trong ngực.
“A lô? Anh ạ, trễ vậy rồi tìm em có chuyện gì?”
“Tinh Trạch, em nói trên đời này có quỷ, là thật đúng không?”
“Đương nhiên là thật! Không đúng, anh, sao đột nhiên anh lại hỏi chuyện này? Xảy ra chuyện gì sao?”
Một ý nghĩ vừa nhảy ra, Diệp Tinh Trạch lập tức nóng nảy, “Anh! Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, sao anh không nói! Ai u gấp chết em!”
Rốt cuộc vẫn là anh trai ruột, máu mủ ruột già.
Tuy bình thường Diệp Tinh Thần hay mắng hay dạy bảo Tên Ngốc, nhưng anh không phải là vì muốn tốt cho cậu sao? Xã hội thượng lưu, không ít anh em nhà giàu đều vì gia sản mà đánh mất thân tình. Nếu có một em trai không chí tiến thủ như Tên Ngốc nên vui mừng còn không kịp, nào có ai cả ngày mắng cậu không biết tiến tới? Bọn họ được truyền gien từ tổ tiên, trọng tình trọng nghĩa, anh em hòa thuận…
Trở lại chuyện chính, Tên Ngốc không nghe anh cậu nói chuyện, lập tức hỏi Cây Lau Nhà. Cây Lau Nhà vừa nói khách sạn Vương Triều thì Tên Ngốc lập tức xác minh, “Có phải là khách sạn Vương Triều không? Tầng nào phòng nào?”
Nếu nói ngay từ đầu Diệp Tinh Thần gọi điện cho Tên Ngốc là ý tưởng chữa ngựa chết thành ngựa sống, nhưng bây giờ anh hoàn toàn sững sờ rồi ----- Tinh Trạch biết?
Em trai ngốc biết anh đang ở đâu?
Sao có thể chứ?
Anh đưa em gái nhỏ đến khách sạn Vương Triều là tình thế cấp bách, sao Tinh Trạch lại biết?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...