Yêu Nghiệt run rẩy khóe miệng, “Ha ha, có lẽ vậy.”
Tình yêu? Sống ba nghìn tuổi vẫn là trẻ con, đột nhiên thông suốt nói chuyện tình yêu. Sao hắn đột nhiên có loại cảm giác lo lắng “nhà có xử nam trưởng thành, mài đao soàn soạt hướng sơn dương”?
Yêu Nghiệt thở dài, “Haiz.”
Đậu Đậu, “... Sao vậy? Sợ em trai anh gặp chuyện? Không thể nào! Anh vừa mới giải phong bế, nó không hại chết người đã tốt lắm rồi.”
Yêu Nghiệt giật khóe miệng, “Anh biết nó sẽ không chịu thiệt.”
Đậu Đậu nghi hoặc, “Vậy anh còn...”
“Chỉ là có chút đồng tình với Diệp Tinh Thần thôi.”
Đậu Đậu nghe vậy liền cười, “Đồng tình anh ta làm gì? Phải hành động trước một bước, nếu không sao có cảnh hôm nay chứ? Cứ để cho Tiểu Thập đến quấy rối đi. Để cho anh ta tỉnh ra. Phải biết rằng chị Hà của chúng ta tuy rằng si tình nhưng cũng tuyệt đối không phải không có ai thích!”
“Nếu như Tiểu Thập làm rối lại rối đến mức khiến Hà Giai Y thành em dâu thì sao?”
Đậu Đậu nhíu mày suy nghĩ, nói, “... Cũng không thiệt gì! Tuy rằng Tiểu Thập là tên ngáng đường xuất hiện nửa đường, nhưng nói sao cũng là người một nhà! Tuy có chút nghịch ngợm hay gây sự…”
Nói xong đột nhiên nghĩ đến gì đó, sắc mặt đại biến, “Từ từ, em biết cha anh tại sao lại ghét em. Nhưng cha anh chắc sẽ không ghét cả con người chứ?”
Nghĩ như vậy lại thấy rất có khả năng, “Không được, không được, anh mau bắt tên than đen kia về, ngàn vạn lần đừng để nó gây tai họa gì cho chị Hà!”
“… Không đâu.”
“Hả?”
“Ý anh là lão già kia sẽ không ghét con người. Cho dù có ghét thì ăn mấy bình đan dược cũng sẽ biến thành tiên.”
Đậu Đậu giật giật khóe miệng, “Được, mấy người hào phóng, nhà giàu.”
Ăn đan dược thành tiên, tuyệt đối là nhà giàu chính tông! Cách mấy đạo sĩ bắt yêu cần đánh quái tu luyện thăng cấp như cô tận mấy con phố! Thật sự là không so sánh thì sẽ không tức chết. Sớm biết vậy cô cũng không tu luyện, thông đồng với cậu ấm thần tộc lừa đan dược ăn là được rồi.
“Em nghĩ gì đấy?”
Yêu Nghiệt nhướn mày, hình như đang đợi cô cho một lời giải thích hợp lý.
Đậu Đậu theo bản năng sợ run người, vội vàng chân chó đến hôn hắn, “Em đang nghĩ em đã thông đồng được với anh, không phải em cũng sẽ có đan dược ăn sao?”
“Vợ, em ăn cái đó cũng vô dụng... Nếu có tác dụng thì một ngàn năm trước chúng ta đã tu thành chính quả rồi.”
Khi đó hắn mang cô về Đông Hải, nghĩ cô là bình dân của Ma tộc nên cho cô ăn một đống lớn đan dược, mong tưởng cho cô thành tiên. Nhưng cũng không có tác dụng quái gì. Ăn nhiều đan dược như vậy, trừ bỏ đau bụng vài ngày thì không có phản ứng gì.
Vì thế tin tức cô không phải thần không phải tiên cũng không phải người truyền ra không ngăn được, rốt cuộc Long Vương vẫn biết hắn mang cô từ Ma tộc về.
Lại sau đó...
Yêu Nghiệt thở dài, “Không còn sớm nữa, về nhà đi.”
Vì thế đôi vợ chồng về nhà ngủ ngon, để lại Diệp Tinh Thần lái xe quanh Đế Đô vài vòng, cũng không cắt được một tên bệnh thần kinh đang chạy theo xe. Sợ là phần tử phạm pháp hay tổ chức sát thủ gì đó nên anh cũng không dám đưa Hà Chính Trực về nhà, nhà cô hay nhà anh đều không dám về. Anh không đắc tội ai, cô cũng không đắc tội ai. Nếu thật sự là phần tử phạm pháp, vậy nhất định là kẻ thù của thị trưởng Hà!
Vì vậy, để không liên lụy đến người nhà, anh vẫn nên đưa cô tới khách sạn trước đã.
Quyết định xong, Diệp Tinh Thần lái xe đến một khách sạn năm sao.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...