Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!
Diệp Tinh Thần càng nghĩ càng giận, đặt Hà Chính Trực lên sofa, động tác cứng ngắc mặc quần áo cho cô ấy. Đầu tiên là tất, sau đó là quần bò, sau đó nhặt đồ giữ ấm dưới đất lên, vừa muốn mặc vào, liền nhìn thấy đôi bánh bao khiến người yêu thích. Cô gái trước giờ vẫn không mặc áo lót, bởi vì... cô ấy không mặc người khác cũng không nhìn ra.
Nhưng bây giờ cô ấy đang phát dục, sao có thể không mặc chứ?
Cô chỉ mặc một bộ quần áo mùa thu y mỏng manh như vậy, lại còn làm loạn trước mặt bao nhiêu đàn ông! Không có chút ý thức an toàn nào! Thật là tức chết anh mà!
Diệp Tinh Thần cảm thấy mình như người cha, càng nhìn con gái mình càng sốt ruột. Thái dương anh đập thình thịch, nhìn chằm chằm hai hình tròn mềm mại n lần, lại nghĩ: Chẳng trách lúc trước cô ồn ào nói của cô lớn, hình như so với trước kia … lớn hơn không ít.
Khụ…
Nếu Đậu Đậu biết anh ta nghĩ vậy, thì nhất định thay Hà Chính Trực nói lời công đạo. Hà Chính Trực nói lớn ý là nói xúc xắc được chứ! Còn não bổ! Lại dám nói không thích người ta? Giả bộ đi! Cứ giả bộ đi!
Đáng tiếc Đậu Đậu không biết...
Kết quả, Hà Chính Trực nói lớn, rốt cuộc là xúc xắc hay bánh bao thì vẫn còn là một bí mật chưa được bật mí.
Diệp Tinh Thần sẽ không mở miệng hỏi, anh đã nhận định trong lòng là bánh bao lớn rồi.
Sau đó, tay cầm áo giữ ấm của anh dừng lại, không biết nên tiếp tục mặc hay là trực tiếp lấy áo ngoài đóng gói cô mang đi.
N lúc sau, Hà Chính Trực run người, hình như rất lạnh, xoay người rúc bên trong sofa. Áo thu mỏng manh, hạt đậu đã dựng lên vì lạnh rồi. Đậu đỏ lớn như vậy, trong ấn tượng của Diệp Tinh Thần là màu hồng nhạt tự nhiên…
Từ từ!
Diệp Tinh Thần anh đang nghĩ cái gì vậy? Anh là cầm thú sao? Cô ấy vẫn là trẻ con!
“Này! Không được nhìn chị Y Y!”
Tên đen mập vì Diệp Tinh Thần đẩy cửa vào mà há mồm trợn mắt, miệng sưng thành lạp xưởng duy trì nguyên trạng, dùng một chút tế bào não của mình phân tích tình huống.
Người này, chẳng lẽ là “chồng” của chị Y Y?
Quả thật có chút đẹp trai.
Nhưng thế thì sao? Cậu mà không trúng độc thì nhất định đẹp hơn anh ta!
Nội tâm tên đen mập đang giao chiến, sau đó đắc ý dào dạt phán định mình thắng.
Lúc lấy lại tinh thần thì lập tức ồn ào, người đàn ông chút tư sắc kia thế mà mặc quần áo giúp chị Y Y! Anh ta đã được cô đồng ý chưa? Tên biến thái chết tiệt! Còn đáng ghét hơn người phụ nữ xấu xa!
Chán ghét chán ghét chán ghét!
Nghĩ đến đây, tên đen mập lập tức đi ra, ném Diệp Tinh Thần qua một bên, như đứa trẻ bổ nhào lên người Hà Chính Trực ôm lấy cô, “Không được động vào chị ấy! Không được!”
Đậu Đậu, Yêu Nghiệt and một đám quần chúng nhìn thấy cảnh này, bị dọa đến rớt cằm!
Tình huống gì đây? Tư thế này có cảm thấy thẹn không hả?
Ý của tên đen mập là muốn dùng thân hình uy vũ hùng tráng của mình để che chị Y Y lại?
Nhưng trong mắt Diệp Tinh Thần lại không phải ý này. Cái tên giống đầu heo này! Rõ ràng muốn cướp cải trắng anh trồng mà! Còn làm trò trước mặt anh! Ăn gan hùm mật gấu rồi hả!
Vì thế Diệp Tinh Thần không nói hai lời, vén tay áo, giống như người cha có con gái suýt nữa bị cướp mất, túm lấy tên đen mập đánh nhau.
Đậu Đậu giật giật khóe miệng, yên lặng chọc chọc đàn ông nhà mình, “Bảo em trai anh xuống tay nhẹ chút, đừng đánh chết người.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...