Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Nhưng chắc không sao đâu nhỉ? Dù sao thì chị Hà cũng chưa kết hôn. Cùng lắm thì chọn mạo hiểm thôi, đúng lúc cho cô ấy có cơ hội đùa giỡn Diệp Tinh Thần. Nói không chừng chị Hà còn muốn cảm ơn cậu ý chứ.

Chu Đức Thành an ủi mình, đặt bài trên bàn. Mọi người lấy bài nghịch kim đồng hồ, cuối cùng cũng đến Hà Chính Trực. Đậu Đậu thấy cô ấy cầm lá bài Jocker đỏ kia, nhịn cười, cầm lấy lá bài trống.

Muốn đấu với cô? Tốt xấu gì cô cũng sống hơn 200 năm rồi ok?

Mọi người xem bài, mắt quần chúng đều phát sáng. Có người sợ hãi kêu có người thổn thức có người vui sướng khi người gặp họa, có người trợn mắt há mồm.

Còn Đậu Đậu và Hà Chính Trực thì không ở trong đó.

Hà Chính Trực không lật bài, thấy Đậu Đậu cũng không lật bài thì tâm hồn hóng hớt hừng hực thiêu đốt. Jocker đỏ nhất định ở chỗ Đậu Đậu! Chu Đức Thành quả nhiên làm rất tốt!

Vì thế cô ấy ha ha cười gượng hai tiếng, nói, “Đậu Đậu, em mở trước đi.”

Chu Đức Thành thấy cô tự tìm đường chết thì không nỡ nhìn thẳng. Lại còn vui sướng khi người gặp họa! Có ngốc hay không?


Đáp án đương nhiên là… ngốc!

Đậu Đậu vừa lật bài, Hà Chính Trực ngơ ngác, “Bài trắng? Sao… sao có thể?”

“Hử?” Đậu Đậu nhướn mày, Hà Chính Trực cuống quýt sửa miệng, “Ha ha ha, Đậu Đậu quả nhiên thật may mắn!”

Sau đó cẩn thận hỏi, “Có ai… có ai lấy được Jocker đỏ không?”

Một đám quần chúng xem diễn lắc đầu như trống bỏi, tâm tình Hà Chính Trực nhất thời không thể tốt được. Jocker đỏ không ở chỗ Đậu Đậu, cũng không ai cầm, chẳng lẽ…

Hà Chính Trực cẩn thận lật bài, cả người đều không thoải mái.

Đậu Đậu bỏ đá xuống giếng, “Ồ, thì ra là ở chỗ chị, để em nhìn xem.”

Đậu Đậu cầm bài trong tay Hà Chính Trực, “Nào, em đọc cho chị nghe. 1: Nói thật: Kiến thức về ba loại xxx thích nhất, nói nguyên nhân. 2: Mạo hiểm, cầm di động gọi điện cho người khác phái đầu tiên trong danh bạ, nói, “Đêm nay bà (ông) đây chọn anh (cô), mau tắm rửa sạch sẽ chờ tôi”.”


Hà Chính Trực không muốn nói chuyện, cô đương nhiên biết bên trên Jocker đỏ viết gì, nếu không cũng sẽ không nghĩ cách trêu Đậu Đậu.

Quả nhiên làm người vẫn không nên quá thích đào hố, bởi vì không ai có thể đảm bảo ai là người nhảy hố tại thời khắc cuối cùng.

Chơi quá chưa? Há hốc mồm chưa? Đều là tự mình làm bậy!

Hà Chính Trực im lặng hai phút, trong đầu chỉ có suy nghĩ tự phỉ nhổ mình.

Cô ấy hít sâu một hơi, đứng lên, “Tôi… tôi chọn mạo hiểm. Bởi vì, tôi… tôi còn chưa nhào thành công.”

Quần chúng trầm mặc quỷ dị một lát, lập tức hô, “Gọi điện thoại! Gọi điện thoại! Gọi điện thoại!”

Mặt Hà Chính Trực đỏ bừng, lấy chén rượu trước mặt uống một hơi cạn sạch, rồi lấy di động ra gọi. Điện thoại vang lên thật lâu mới được kết nối, hình như Diệp Tinh Thần đang rất bận rộn, “Giai Y? Có chuyện gì vậy?”

Hà Chính Trực nghe được giọng Diệp Tinh Trần liền im lặng, hồi lâu mới nắm chặt tay, “Diệp Tinh Thần!”

Tay Diệp Tinh Thần run lên, còn chưa kịp đóng cửa đã nghe Hà Chính Trực hùng hồn nói, “Đêm nay bà đây chọn trúng anh, mau tắm rửa sạch sẽ chờ em đi!”

Nói xong không đợi Diệp Tinh Thần phản ứng, đã lập tức ngắt điện thoại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui