Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Trong lòng Đậu Đậu như có cả đàn con Grass Mud Horse chạy qua. Mô tả xxx không dưới một trăm chữ? Hoặc tìm một người đàn ông xa lạ nói em mang thai con của anh?!

Mấy đề này là ai nghĩ ra vậy? Muốn lên trời hả mấy người?

“Đây đã là gì, đây chỉ là con K thôi! Đậu Đậu vận khí tốt, lát nữa nếu không thua sẽ không phải rút. Cho dù thua thì đây vẫn chưa phải trừng phạt đáng sợ nhất đâu.”

Hà Chính Trực tùy tay rút một lá, “1. Nói thật, đối tượng của nụ hôn đầu. 2. Mạo hiểm, đứng trên bàn nói “Tôi là một con lừa”. Thế nào, đơn giản chứ?”

Đậu Đậu, “...”

Tôi là một con lừa?

Cô không muốn được Hà Chính Trực an ủi chút nào, cách an ủi của cô chỉ làm cho người ta không muốn được yêu nữa ok!

Toàn bộ quá trình Yêu Nghiệt đều ở một bên xem, ngay lúc Đậu Đậu muốn yên lặng nhất thì lại bổ một đao, “Lỡ như rút phải loại vấn đề thế này. Vợ, em biết chọn thế nào chứ?”

Đậu Đậu, “…”

Đương nhiên cô biết không thể chọn mạo hiểm. Nói với một người đàn ông xa lạ em mang thai con anh, nếu vậy mặt già của cô còn để đâu được?


Dù cô không cần mặt mũi thì cô vẫn cần cái thắt lưng già này!

Nếu vừa kết hôn đã chết trên giường, truyền ra ngoài ai ai cũng biết người đàn ông nhà cô là máy chiến đấu trong đám gà trống á!

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, cô là người tu đạo! Mặc dù hiện giờ thiên phú không được tốt lắm, hoàn toàn dựa vào việc lăn giường với đàn ông nhà cô để thăng cấp, nhưng nếu so với người phàm thì cô vẫn rất có ưu thế.

Không phải chỉ là chơi trò chơi sao, đâu ai quy định không thể dùng chút thủ đoạn chứ? Chỉ cần cô không thua là được rồi chứ gì?

Quyết tâm xong, Đậu Đậu hỏi Hà Chính Trực, “Trò chơi này phải chơi ra sao?”

Hà Chính Trực thấy cô hoàn toàn không có chướng ngại tâm lý, không nhịn được, hỏi, “Này, ngài Cửu nhà em biết em tới đây không? Nếu anh ta biết chị mang em đi chơi mấy thể loại này thì sẽ không đánh chị chứ?”

Đậu Đậu giật khóe miệng, liếc nhìn phía sau Hà Chính Trực một cái, “Chị đoán xem.”

Mí mắt Hà Chính Trực run lên, nhìn trái nhìn phải thấy không có người, thở ra, đẩy vai Đậu Đậu, “Làm chị sợ muốn chết, còn tưởng người đàn ông nhà em ở đây đánh chị thật chứ!”

Đậu Đậu không nói chuyện, cũng không nói cho Hà Chính Trực rằng người đàn ông nhà cô vẫn đang ở phía sau đâm chọc đây này.


Có đôi khi không biết cũng là một loại hạnh phúc!

Sau đó Hà Chính Trực bắt đầu giảng luật chơi cho cô, “Ở đây có hai viên xúc xắc, một cái là xúc xắc thường, một cái là xúc xắc phạt, nhưng xét thấy ngài Cửu nhà em không dễ chọc nên chúng ta không chơi xúc xắc phạt. Đoán lớn hơn hay nhỏ hơn, người thắng sẽ phát bài trừng phạt, chính là kiểu như lá bài em vừa rút kia.”

Đậu Đậu thầm nghĩ, đoán lớn hơn hay nhỏ hơn sao, vậy cô thắng chắc rồi. Dùng chút thủ đoạn sau lưng người ta, chuyện này đơn giản!

Đậu Đậu lập tức gật đầu, “Được, em hiểu rồi.”

Thấy Đậu Đậu đã hiểu, cả đám đều an tĩnh lại, đồng loạt nhìn cô và Hà Chính Trực.

Hà Chính Trực cho xúc xắc vào cốc, đổ đến trước mặt Đậu Đậu, Đậu Đậu sửng sốt một chút, “Đã bắt đầu rồi sao? Không ăn uống gì trước à?”

“Ăn cơm gì chứ? Cho em ra ngoài chơi chứ đâu phải đi ăn cơm!”

Đậu Đậu, “… À.”

Sau đó cầm cốc xúc xắc bắt đầu lắc, “Lớn hơn hay nhỏ hơn?”

“Đi với em ra ngoài chơi, đương nhiên nghe em rồi.”

Hà Chính Trực vừa nói vậy, Đậu Đậu cúi đầu nhìn cốc xúc xắc, “Vậy nhỏ hơn đi.”

Lắc thêm vài lượt rồi úp lên trên bàn. Đậu Đậu giữ cốc xúc xắc, một đám quần chúng đều liếc theo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui