Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Toàn bộ thời gian Lý Thanh đều bình tĩnh, hiển nhiên đã quen với việc ăn tối ở Cố gia, cũng quen việc được Trường Sinh đưa về nhà. Thói quen đôi khi là thứ rất tốt.

Lúc đi ngủ, Đậu Đậu nghĩ về hiệp ước bất bình đẳng kia của cô. Hà Chính Trực hẹn cô mai ra ngoài dạo chơi, tức là… ngày kia cô sẽ kết hôn. Hôm đó cũng là ngày hiệp ước bất bình đẳng này sẽ có hiệu lực.

Đậu Đậu thực không muốn nghĩ, tưởng tượng lại cảm thấy thật đau thương. Tiến hóa nhiều năm như vậy, sao người này còn không thoát ly được bản năng của sinh vật chứ?

“Thoát ly được bản năng sinh vật… là Phật.”

Yêu Nghiệt thình lình nói ra một câu, đến gần hôn cổ cô, “Đã muộn vậy rồi còn không ngủ, muốn giúp anh ôn tập sao?”

Trong bóng đêm, khóe miệng Đậu Đậu run lên, “Em ngủ ngay đây!”

“Ừ, ngủ ngay mà còn mở to mắt. Vừa học được kỹ năng của Ma tộc sao?”

Đậu Đậu khóc không ra nước mắt, “Em ngủ, em ngủ liền đây.”

Nếu không ngủ, hắn thực lấy cô ra luyện tập thì phải làm sao?


Không được, cô còn muốn bảo vệ tiết tháo trong hai ngày cuối cùng này!

Đậu Đậu xua đi ý nghĩ thượng vàng hạ cám trong đầu, đi tìm Chu Công chơi cờ, để lại Yêu Nghiệt vẻ mặt mờ mịt, vốn thấy cô có chướng ngại tâm lý còn muốn nói cô quên đi, giờ xem ra không cần rồi.

Một đêm ngủ say, hôm sau đi đến nơi hẹn với Hà Chính Trực. Hà Chính Trực bao hết một gian quán bar, trai xinh gái đẹp thành đàn, người giàu, bạn học, anh chị em gái em trai của bạn học đâu đâu cũng thấy.

Đậu Đậu như đi vào mộng, gian quán bar này gọi là Dạ Sắc phải không nhỉ?

Mẹ kiếp, đây không phải quán bar mà Lạc Thi Nhã bị ấy ấy sao?

Đậu Đậu mơ màng đứng ở cửa, đột nhiên rất muốn quay đầu chạy như điên. Nhưng Hà Chính Trực đâu dễ dàng cho phép cô đi như vậy, ôm vai cô hưng phấn giới thiệu, “Đây là nhân vật chính của chúng ta, Kim Đậu Đậu! Mọi người high lên nào!”

Đậu Đậu, “…”

Má nó, không ngờ Hà Chính Trực còn có một mặt như vậy! Diệp Tinh Thần không biết để ý hay sao hả?


Sau đó một đám nam nam nữ nữ vây đến, cười còn khó coi hơn khóc.

Đậu Đậu ngã ngửa, cái quỷ gì vậy? Sẽ không phải giải phóng trước khi kết hôn chứ? Nhân lúc còn chưa kết hôn ngủ nhiều thêm một người? Trẻ con bây giờ phóng khoáng vậy hả?

Đậu Đậu khó hiểu nhìn Hà Chính Trực, Hà Chính Trực không rõ, “Em nhìn chị như vậy làm gì? Tiệc độc thân mà, tìm cái cớ quẩy thôi!”

Đậu Đậu, “...”

Xem ra là cô nghĩ nhiều, may mắn Hà Chính Trực cũng ngay thẳng, không biết được ý tưởng đen như mực trong lòng cô. Nếu không, cô không còn mặt mũi gặp người nữa.

Đậu Đậu thở ra, nụ cười trên mặt cũng không còn gượng gạo nữa. Cô gật đầu với mấy người kia xem như chào hỏi, sau đó bị Hà Chính Trực đẩy lên vị trí chủ.

Bàn trong quán bar hợp lại thành hình chữ nhật, phía trên để toàn là rượu, có chút đồ ăn nhưng chỉ là trang trí thôi. Chủ yếu vẫn là xúc xắc, bài lơ khơ… đều là những thứ người trẻ tụ tập thích chơi.

Đậu Đậu ngồi xuống, thuận tay cầm bài trước mặt lên nhìn. Mặt trái lá bài kia thoạt nhìn không khác bài bình thường là mấy, lật qua phía kia thì lại viết mấy chữ nói thật hay mạo hiểm.

Đậu Đậu nhìn chằm chằm hai hàng chữ nhỏ phía trên, cẩn thận đọc, nhất thời há mồm trợn mắt.

1. Nói thật, thời gian, địa điểm, miêu tả không ít hơn một trăm chữ lần đầu xxx!

2. Mạo hiểm, chọn một người đàn ông trong đây, nói với người đó: Em mang thai con của anh?!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui