Đậu Đậu đưa bánh quy cho Yêu Nghiệt, Yêu Nghiệt nhìn thoáng qua, nhất thời hận không thể ném cây củ cải nhỏ bên cạnh xuống biển. Độc của tên béo, Ly Tử An đệ được lắm!
Cây củ cải nhỏ vừa thấy sự tình bại lộ liền lập tức chạy vào rừng đào. Nhưng không chạy được hai bước đã bị Yêu Nghiệt đuổi theo, xách lên đánh, hạ thủ ác độc hoàn toàn không chút tình cảm anh em!
Bạo lực gia đình, đây là bạo lực gia đình!
Nếu không phải sớm biết tên kia đã ba nghìn tuổi thì Đậu Đậu tin cô nhất định đồng tình ra tay giúp đỡ.
Hơn nữa cái bánh kia bị đứa trẻ giở trò quỷ!
Bạo lực gia đình sau 15 phút tuyên bố chấm dứt, Yêu Nghiệt đưa đứa trẻ bị đánh mặt mũi bầm dập về. Sau đó hắn không nói câu nào, lấy một cái bánh trong tay Đậu Đậu nhét vào miệng đứa trẻ. Tay chân đứa trẻ quờ quạng, oa oa kêu sai rồi không dám nữa.
Nhưng Yêu Nghiệt vẫn thờ ơ, vẫn nhét bánh vào miệng rồi nhìn cậu nuốt xuống, lúc này mới tùy tay ném cậu sang một bên.
Đứa trẻ lau nước mắt nước mũi, vừa định khóc, đã bị Yêu Nghiệt liếc mắt, “Đệ thử khóc xem.”
Đứa trẻ bị ánh mắt sắc bén của hắn dọa, bẹt miệng, lập tức nuốt nước mắt về.
Yêu Nghiệt đưa tay đến, “Đưa thuốc giải đây.”
Đứa trẻ che túi, mặt mũi bầm dập, khóc đến thê thảm, “Ca, đệ sai rồi, đệ không dám nữa…”
“Đưa thuốc giải đây!”
Ngữ khí Yêu Nghiệt rất bình thản, nhưng mí mắt đứa trẻ lại run lên, vội vàng lấy trong túi ra một bình đan dược, “Ca, đừng giận, đệ… đệ chỉ muốn đùa cô ấy chút thôi…”
Yêu Nghiệt không để ý cậu, xác nhận đúng là thuốc giải thì đưa cho Đậu Đậu.
Đậu Đậu mắt trừng, vắt hết óc cũng không hiểu được chuyện gì vừa xảy ra, “Là ý gì?”
“Khi nào hết giận thì trả cho nó.”
“... À.”
Vậy rốt cuộc là ý gì? Thuốc giải gì, độc gì?
Yêu Nghiệt không nói chuyện, ý bảo cô nhìn củ cải nhỏ.
Đậu Đậu thấy đứa trẻ ngồi dưới đất, trên mặt nhỏ nổi vài vết xanh đen, khóc thút tha thút thít, nhìn rất đáng thương. Đứa trẻ khóc lóc, mắt sưng lên, hoàn toàn không phải vì bị Yêu Nghiệt đánh. Chỗ bị đánh hoặc là xanh tím hoặc đỏ tím, còn chỗ sưng của đứa trẻ là màu đen!
Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu, tiếp theo mới là kỳ tích!
Từ mắt tới mặt, từ mặt tới tay, từ tay đến toàn thân đứa trẻ toàn bộ đều sưng lên, đen giống như bột lên men bánh mì, sưng thành một con lợn đen béo phì
“Phì!”
Đậu Đậu nhịn cười, vòng quanh bé lợn đen hai ba vòng, nhịn không được bỏ đá xuống giếng tấm tắc kinh ngạc.
“Được đó, nhìn cái trán bóng loáng này! Đen bóng, đen đến tỏa sáng! Gắn thêm mặt trăng nữa là có thể trực tiếp mở phủ xử án!”
Đứa trẻ rất muốn khóc, “Ca, đệ sai rồi, ca đưa thuốc giải cho đệ đi! Đệ không dám nữa đâu!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...