Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Trong tưởng tượng của Tô Thính Tuyết, khi cô nói như vậy, kẻ lừa đảo kia nhất định sẽ thẹn quá thành giận. Dù sao hắn cũng lấy thẻ của Đường Lưu Ly, lấy được rồi nhất định sẽ đuổi các cô đi.

Đáng tiếc không phải vậy, kẻ kia thậm chí còn trả thẻ lại, không một chút ý tứ muốn lấy tiền!

Chẳng lẽ cô ta thật sự đã sai rồi? Lão đạo sĩ kia thực sự có chút tài năng?

Tô Thính Tuyết đột nhiên có chút tin tưởng Tên Ngốc.

Không phải cô ta không tin quỷ thần, chẳng qua là cô ta không dễ dàng tin tưởng có đạo sĩ sẽ có thực lực giúp cô ta thôi.

Chuyện buổi tối hôm đó phát sinh ở Tô gia thật sự rất quỷ dị. Mẹ bị không khí làm bị thương ở mặt, cha phun ra cổ trùng, còn những câu nói lung tung mẹ nói ra, chính mắt cô ta thấy, chính tai cô ta nghe, còn có thể không tin sao?

Cho nên lần này Đường Lưu Ly gọi cô ta, cô ta liền theo đến đây. Cô ta phải giúp mẹ trở lại Tô gia! Không có mẹ, cha sẽ lấy người phụ nữ tên Susan kia. Đến lúc đó ai sẽ để cô ta vào mắt chứ? Cô ta sẽ trở thành chó nhà có tang, cha không đau mẹ không thương, không còn cơ hội trở mình.

Vì thế Tô Thính Tuyết lại nghe Đường Lưu Ly, ngữ điệu thành khẩn nói to, “Đông Quách tiên sinh, thực xin lỗi!”


Tô Thính Tuyết đột nhiên nói, Đường Lưu Ly cũng kinh ngạc, “Không phải cô không tin sao?”

Nhưng Tô Thính Tuyết không để ý đến Đường Lưu Ly mà cố giải thích, “Vừa rồi là tôi không đúng. Tôi không nên nghi ngờ năng lực của ngài, mong ngài đại nhân không trách tiểu nhân, đừng chấp nhặt với tôi.”

Tên Ngốc cũng không quay đầu lại, đạo bào lay động, hai bước đã không thấy thân ảnh. Lần này không phải cậu cố ý thừa nước đục thả câu, thật sự là… cậu không nín được, muốn tìm chỗ không người cười thỏa thích chốc lát!

Tên Ngốc cười đủ, thu biểu tình xoay người xuống lầu, thoắt cái lại là một ảnh đế.

“Nếu đã vậy… mời hai vị.”

“Tôi… tôi cũng có thể uống sao?”

Tô Thính Tuyết được sủng mà sợ, Tên Ngốc gật đầu, “Ừ…”


Đậu Đậu sắp cười đến điên rồi – Giỏi, đứa bé nhà cô rất giỏi, IQ online đến mười con lừa cũng không kéo nổi!

Nhưng mà Tên Ngốc lại nghĩ, lá bùa kia đã đốt rồi lại pha vào nước, bản chất của Hoàng Liên không còn đắng nữa thì sao?

Cho nên, chờ hai người ngâm nước bùa vàng gian nan uống xong, lúc này Tên Ngốc mới làm bộ giật mình phát hiện, “Ai, sao hai người lại uống nhanh vậy? Lá bùa này phải đốt thành tro uống mới có hiệu quả! Không phải Đường nhị tiểu thư cũng biết sao.”

Đường nhị tiểu thư đã không muốn nói chuyện, đắng đến phát run, chỉ có thể kéo áo choàng ôm sát người. Cuối thu phương bắc mà cô ta lại mặc bộ váy mỏng manh xinh đẹp, trên người chỉ có một cái áo choàng lông thỏ trắng có thể giữ ấm.

Tình huống của Tô Thính Tuyết cũng không tốt hơn được bao nhiêu, tuy rằng không lộ cánh tay không lộ chân, nhưng một thân trang phục đầu thu căn bản không chắn được gió.

Tên Ngốc vì giả ngầu nên biệt thự sửa thành phong cách cổ, cho dù tối cũng có lò sưởi nhưng lúc này cậu không mở.

Vì thế hai người chỉ có thể dùng vẻ mặt đau khổ, hỏi, “Vậy làm sao bây giờ? Đã uống xong rồi.”

“Không phải ở đây còn rất nhiều sao, đốt rồi uống tiếp là được. Lão phu vì muốn tốt cho mấy cô thôi.”

Tên Ngốc tận tình khuyên bảo, mặt không chút thay đổi, đặt lên một hộp diêm.

Hai cô gái được nuông chiều từ bé cầm hộp diêm nghiên cứu nửa ngày, rốt cục thành công đốt được mấy lá bùa ra thành tro.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui