Xà Vương Quấn Thân: Bà Xã, Sinh Quả Trứng!

Trường Sinh vừa đi một cái thì Lý Thanh vội vàng đi theo. Vừa đi lại vừa không nghĩ ra vì sao Đậu Đậu lại muốn tác hợp cô và Cố Trường Sinh. Cô ấy không giống người thích xen vào chuyện của người khác như vậy mà!

Nhưng Lý Thanh nghĩ như vậy là đã hiểu lầm Đậu Đậu rồi. Đậu Đậu vẫn luôn rất thích xen vào chuyện của người khác đó được không, cô quả thật là một ngày không xía vào chuyện của người khác thì cô sẽ không vui!

Đậu Đậu thấy hai người bọn họ đi xuống lầu dưới thì bám lan can cười trêu ghẹo.

“A Thanh à, tớ vốn còn muốn nói nếu cậu không muốn đi cùng một chiếc ô với Trường Sinh thì chúng ta đi chung một cái ô trước rồi chút nữa tớ trở lại đón anh ấy, nhưng mà bây giờ xem ra, hì hì hì...”

Trên mặt Lý Thanh lúc hồng lúc trắng, hoàn toàn xấu hổ đến mức đánh mất năng lực ngôn ngữ.

Đậu Đậu còn ngại thiếu, còn thêm mắm thêm muối nói, “Chút nữa cậu đến đón tớ nha, dáng người của anh ấy quá lớn, đi cùng dưới một cái ô thì nhất định tớ sẽ bị nước mưa hắt vào! Tớ nhỏ nhắn xinh xắn dễ thương thế này, bị mưa hắt vào nhỡ đâu sẽ bị bệnh thì làm sao bây giờ?”

Lý Thanh không muốn nói chuyện, bây giờ cô muốn được yên tĩnh.

Cô sai rồi cô thực sự sai rồi, cô không nên nghĩ Đậu Đậu là một cô gái tốt không lắm chuyện không thích xen vào chuyện của người khác! Cô ấy rất xấu đó!


Trường Sinh vụng trộm nhìn lén Lý Thanh, phát hiện cô lại đỏ mặt, không hiểu sao lại muốn nhìn thêm mấy lần.

Sau đó cậu lại nghiêm mặt nói, “Đi nhanh đi, nếu không phải chút nữa toàn bộ quần áo sẽ bị bắn ướt.”

Lý Thanh ừ một tiếng, chạy chậm theo Trường Sinh. Bây giờ cô mới phát hiện, ồ, thì ra Cố Trường Sinh rất cao!

Được lắm, như vậy vấn đề tiếp theo đến rồi, cậu cao như vậy mà còn ngồi bàn đầu tiên, không cảm thấy xấu hổ sao?

“Cậu ngồi ở chỗ phó lái đi.”

Trường Sinh dừng lại, kéo cửa xe ra.

Lý Thanh vô ý thức hỏi một câu vì sao, Trường Sinh, “...”


Trên thực tế, cậu vẫn còn một phần nhỏ ký ức khi trở thành Phật Đà, khi đó cậu thấy một con yêu đi cùng với Đậu Đậu, hơn nữa lúc nào cũng đi theo cô.

Bây giờ mặc dù cậu không thấy được, nhưng cái này không có nghĩa là con yêu kia sẽ không đi theo.

Lý Thanh ngồi ở phía sau để làm gì? Để chen chúc với một người một yêu à?

“Tớ vừa mới thi xong bằng lái xe không được bao lâu, Đậu Đậu tiếc mạng, không muốn ngồi ở chỗ phó lái của tớ.”

“Cô ấy bảo tớ đi đón cô ấy.”

Trường Sinh dừng bước chân lại, sau đó đưa ô cho Lý Thanh, “Đi đi.”

Lý Thanh nhận lấy ô xuống xe, chạy chậm đến cửa lớp 12/9, Đậu Đậu nở nụ cười xấu xa, “Thế nào, anh trai Trường Sinh của nhà tớ cũng không tệ lắm phải không?”

Lý Thanh, “... Đi thôi.”

“Cậu không nói lời nào là sao? Không nói lời nào chính là cam chịu à?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui