Thân thể kịch liệt mập hợp, Chung Hạo chỉ có thể tùy ý cự xà luật động mà lắc lư cơ thể, hắn không biết mình đã lên đỉnh điểm khoái cảm bao nhiêu lần, chỉ biết là mỗi lần tỉnh táo lại cảm giác được tính khí to lớn của cự xà không ngừng ra vào hai tiểu huyệt đáng thương.
Kéo dài suốt một đêm, sau đó mệt lả ngủ một giấc đến tận tối hôm sau Chung Hạo cuối cùng cũng mở mắt tỉnh dậy.
Xuất hiện trước mắt là một mảnh da thịt bóng loáng, ngẩng đầu lên, phát hiện mình đang bị một nam nhân xinh đẹp ôm vào lòng. ”Ngươi…” Đầu óc vẫn còn hơi mơ hồ, toàn thân giống như bị xé rách đau đớn không chịu nỗi, đến khi phát ra âm thanh, mới phát hiện giọng nói chính mình khàn như bị ốm.
Đung đưa bàn tay trong không trung, hắn chợt nhớ lại cơn ác mộng tối hôm qua.
Là y.
Hoảng sợ trừng lớn hai mắt, nam nhân đang ngủ vô cùng điềm tĩnh này, kỳ thật không phải là nhân loại.
Cự xà kia, thiếu chút nữa là giết chết mình.
Cẩn thận từ trong ngực nam nhân chui ra, đôi chân vừa đặt xuống giường liền trở nên run rẩy, xém chút té ngã trên mặt đất.
“Muốn đi đâu?”
Một âm thanh lười biếng bất ngờ vang lên bên tai hắn. Chung Hạo vô cùng sợ hãi, tên quái vật này tỉnh lúc nào lại có thể không một tiếng động tiến sát đến sau lưng hắn.
Bàn tay Chung Hạo còn đang đặt trên tay nắm cửa, chỉ cần kéo một cái, hắn có thể thoát ra ngoài. Lúc này, một bàn tay to mạnh mẽ bao trùm lên tay hắn: “Muốn đi sao?”
Đôi môi ấm áp ngậm lấy vành tai hắn, cảm giác tê dại lan truyền khắp cơ thể khiến dục vọng *** rất nhanh nỗi dậy. Chung Hạo bi ai phát hiện, hoa huy*t *** đãng kia lại bắt đầu chảy ra dịch lỏng.
Nam nhân khẽ nở nụ cười, ngón tay lần xuống khoảng giữa hai chân hắn, đặt lên hai cánh hoa nho nhỏ nhẹ nhàng vuốt ve.
Thân thể Chung Hạo lập tức mềm nhũn. “Đừng.” Hắn chụp lấy cánh tay nam nhân cầu xin: “Tối hôm qua ngươi đã muốn…” Những lời này quả thực hắn không thể nói ra được.
Nam nhân không hề để ý tới phản ứng của hắn, đem ngón tay thon dài cắm vào bên trong hoa huy*t. Bên trong nóng rực còn lưu lại chất lỏng tối hôm qua, trộn lẫn giữa dịch trơn của Chung Hạo và dịch thể trắng đục cự xà phun vào. “Ướt nhiều như vậy, ta chỉ mới chạm nhẹ.” Hắn vừa nói, đồng thời cũng đút ba ngón tay vào phía dưới, ở phía trong hoa huy*t đùa bỡn vẽ loạn: “Nghe thấy không, nước của ngươi nhiều đến mức ngón tay của ta cũng không thể chặn lại được.”
“Khốn…khốn nạn…” Nghe thấy âm thanh tấm tắc, mặt Chung Hạo đỏ như máu, thân thể không ngừng run rẩy. “Ngươi… ngươi rốt cuộc muốn thế nào. Ta…ta không hề đắc tội ngươi.” Cơ thể hắn quả thực rất đáng chết, hoa huy*t bị xâm phạm mà ngọc hành phía trước lại nhanh chóng ngẩng đầu lên.
“Kêu tên của ta.”
Chung Hạo ngơ ngác một chút, quái vật cũng có tên sao.
“Quả nhiên không có ghi nhớ.” Nam nhân hừ một tiếng, ôm chặt lấy, áp hắn vào mặt cửa: “Phải hảo trừng phạt mới được.”
“Không không, không thể chịu nỗi nữa…” Chung Hạo còn chưa nói xong, cự vật tra tấn hắn suốt một đêm liền hung hăng đâm vào.
Cơ thể có cả hai bộ phận của nam và nữ nhân, loại dư thừa xấu xí này lại khiến cho nam nhân cực kỳ thích thú.
“Tên ta là Lưu Sa, mau, gọi tên ta.” Lưu Sa cố gắng đâm thật sâu đồng thời dùng ngón tay kẹp chặt cằm Chung Hạo, y thích nhìn thấy hắn rơi vào ngọn lửa dục vọng. Rõ ràng có gương mặt giống hệt người kia, nhưng lại có nhiều biểu cảm sinh động hơn. Thân thể xinh đẹp như vậy, biểu tình vô cùng quyến rũ, tất cả chính là hắn.
“Lưu…Lưu Sa…” Chung Hạo khó khăn kêu tên nam nhân, đôi môi hắn khô khốc, hơi thở phun ra đều nóng rực như lửa.
“Kêu lại một lần.” Lưu Sa ra lệnh, càng dùng sức đâm vào nơi nhỏ hẹp tận cùng. Nga, thân thể này cực kỳ nguy hiểm, đang hút chặt lấy y: “Đừng kẹp chặt như thế.” Một chưởng đánh lên mông đối phương, lưu lại một vệt hồng hồng.
Chung Hạo run rẩy một chút, bị đau đớn kích thích, hoa huy*t không tự chủ lại càng co rút chặt hơn: “Lưu Sa…” Tiếng kêu khàn khàn phát ra cơ hồ đều là tên của nam nhân.
Khóe miệng nam nhân cong lên mỉm cười, tựa hồ rất hài lòng. Bắt lấy mông Chung Hạo, nhẹ nhàng vuốt vem đùa bỡn vẽ thành nữa vòng tròn. Ngón tay thỉnh thoảng lại động tới tiểu huyệt nhỏ bé ẩn giấu giữa hai cánh mông.
Nơi này cũng thật khiến người ta mất hồn, đêm qua chỉ cần y cắm xuống nơi này, nam nhân lại bị kích thích hưng phấn mà run rẩy mông. Nhưng vẫn khẩu thị tâm phi, miệng luôn nói không cần mà nơi này lại càng siết chặt và nóng hơn.
Vốn chỉ muốn nhìn người nọ sau khi đầu thai sẽ có bộ dáng như thế nào, không ngờ Mị Cơ lại hiểu sai ý mình, hạ loại độc dược này khiến cho y thấy được bộ mặt khác của nam nhân. Trước đó, căn bản sẽ không thể tưởng tượng được loại cảm xúc hỗn tạp pha lẫn giữa thống khổ và sung sướng là như thế… vô cùng *** đãng….
Ngay cả một người luôn tự chủ như y cũng không thể kiềm chế được, biết rõ đây là lần đầu tiên của nam nhân, vẫn hiện nguyên hình, ép buộc hắn mập hợp.
Bàn tay đang vuốt ve đôi mông nam nhân chậm rãi đi về phía trước, xuôi theo thắt lưng, tới trên bụng hắn vuốt ve chần chừ không muốn rời.
Nơi này….chắc đã lưu lại con trai của y đi…
Làn mi nhíu lại, quả thực rất yếu, chưa có bất kỳ biến đổi nào.
Cúi đầu, mãnh liệt hôn lên đôi môi nam nhân.
Không hề gì cả, y còn rất nhiều cơ hội để làm loại sự tình này với hắn, nhất định y sẽ làm cho nam nhân này sinh con trai cho mình.
Trong mắt bỗng lóe lên một tia sáng, phải nhanh chóng định ra khế ước, y muốn cho kẻ không biết điều này biết, chỉ có mình là giống đực duy nhất của hắn.
Phụ thân…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...