Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc
Hoàng Ngọc Hằng cuối cùng nhịn không được mở miệng, hắn vẫn đứng bên cạnh Hoàng Giang Hồng, vị tríbắt mắt nhất, Sở Trần rõ ràng là hướng hắn mà đến, nhưng mà, Sờ Trần từ đầu đến cuối, lại coi nhẹ hắn.
Hoàng Ngọc Hằng luôn không thích cảm giác không tồn tại này.
Ánh mắt Sở Trần cuối cùng cũng nhìn qua, “Hoàng Ngọc Hằng.
”
Hoàng Ngọc Hằng chế nhạo, “Ngươi cho rằng thủ đoạn mà ngươi dùng khi liên thủ với lão giả của Tinh La tiểu điếm thật sự cỏ thể lừa được người sao?”
Đồng tử của Hoàng Giang Hồng nhẹ co lại.
Nội tâm hắn tin tưởng Mạc Nhàn.
Tuy nhiên, trong trường hợp này, Hoàng Giang Hồng không thể phản bác lời của Hoàng Ngọc Hằng.
Sở Trần híp mắt nhìn chằm chằm Hoàng Ngọc Hằng, “Ánh mắt của ngươi thật tốt.
”
Sở Trần không thèm giải thích.
“Sờ Trần, ngươi nói đi, ngươi hôm nay tới Hoàng Gia là có mục đích gì.
”
Người đông thế mạnh, Hoàng Ngọc Trân cũng cả gan hướngSỞ Trần quát, “Mặc kệ ngươi tới làm gì, dámkhông chút kiêng kỵxâm nhập Hoàng Gia, hôm nay ngươi đừng mơ có thể dễ dàng đi ra ngoài.
”
Ánh mắt Hoàng Ngọc Trân tràn đầy hưng phấn.
Sự nhục nhã của hắn cuối cùng cũng có cơ hội được báo thù.
Hoàng Ngọc Trân hưng phấn nhìn Hoàng Ngọc Hằng, vẫn là cậu em trai tốtNgọc Hằng, khi trở về liền giúp mình trút giận.
Không ai đề ý rằng trong đám đông, Hoàng Lân đã bị Hoàng Tú Tú kéo đi.
Không xa chỗ ngã rẽ.
Hoàng Ngũ Gia Hoàng Lân thần
sắc nghi hoặc, nhìn hai anh em, “Các ngươi có chuyện gì, lại cứ thần thần bí bí.
”
“Cha, con muốn hỏi cha một chuyện.
”
Hoàng Ngọc Hải nói, “Không quan trọng mục đích Sở Trần tới là gì,trận này xung đột đã không thể né tránh, con muốn mời cha, lúc Sở Trần nguy hiểm, mở miệng nói giúp Sở Trần một chút.
”
“Cái gì?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...