Không đợi Sở Trần nói cái gì nữa, Liễu Như Nhạn cũng đã cúp điện thoại.
Sở Trần liếc nhìn hồ Tống trước mặt, hồ Tống phản chiếu ánh mặt trời ban mai lấp lánh.
Ỏ’ một bán cầu khác thảo nguyên phía bắc Mễ quốc, lúc này chắc đã gần về đêm.
Khi màn đêm buông xuống, chính là lúc đạo tặc Hỏa Yến hành động.
“Tất cả thuận lợi.”
Sở Trần hít sâu một hơi, gọi lại cho Sở Khai Bình.
“Nhị thúc, hiện tại có thể sắp xếp một vài người, làm chút động tĩnh ở bên ngoài thảo nguyên phía bắc không.”
Sở Trần đi thẳng vào vấn đề.
Sở Khai Bình đang thảo luận chuyện với La lão thủ trưởng, nghe được lời nói của Sở Trần, Sở Khai Bình dường như nhận ra điều gì đó, đột nhiên đứng lên: “Có người định ra tay với di chỉ khải cồ ở thảo nguyên phía bắc? Là ai?”
“Trên đời này, còn ai đặc biệt hứng thú với tranh cồ Hoa Hạ, hơn nữa còn có nàng lực ra tay dưới mắt của Cục hỏa thần.”
Sờ Thần mỉm cười hỏi lại.
Một cái tên đột nhiên lóe lên trong đầu Sở Khai Bình…
Đạo tặc Hỏa Yến!
Danh hiệu mà người Hoa Hạ đặt cho Hỏa Yến, là đạo hiệp!
Lần này, đạo tặc Hỏa Yến lại muốn lần nữa ra tay sao?
“Tiểu tử này, quả nhiên cỏ quan hệ với đạo tặc Hỏa Yến.”
Sở Khai Bình ngạc nhiên mỉm cười: “Khi nào thì ngươi giới thiệu cho ta biết một chút?”
“Nhân vật anh hùng như vậy, ta muốn chiêu mộ vào Cục đặc chiến, Thiên Võng Điện, trao tặng danh hiệu.”
Danh hiệu “Điếu Yến”?
Sở Trần thì thầm một tiếng.
Danh hiệu “Điếu Giả” của anh ỏ’ Thiên Võng Điện theo anh trọn đời, đồng thời anh hoàn toàn có lý do tin tưởng, nhị thúc sẽ tiếp tục sử dụng danh hiệu “Điếu” của mình.
Sở Trần có lệ: “Có CO’ hội.”
Đạo tặc Hỏa Yến chuẩn bị ra tay ở thảo nguyên phía bắc.
Sở Khai Bình vồ cùng hưng phấn: “Yên tâm đi, ta sẽ sắp xếp thỏa đáng, nhất định sẽ tạo cơ hội tốt nhất cho đạo tặc Hỏa Yến ra tay.”
Cỏ sự bảo đảm của Sở Khai Bình, Sở Trần lập tức thở phào nhẹ nhõm.
“Sở Trần a, ngươi xuất phát ra bờ biển rồi sao?”
Có giọng nói của La lão thủ trưởng vang từ bên cạnh.
Sở Trần vội vàng thẳng lưng nói: “Lão thủ trưởng yên tâm, cháu đang trên đường xuất phát.”
Sau khi cúp điện thoại, Sở Trần vội vàng đi ra ngoài.
Anh dự định khới hành từ bến tàu Bằng Thành, tiến vào sâu
trong vùng biển, lại tùy cơ ứng biến.
Sở Khai Bình cũng theo kế hoạch mà Chu Trần đưa ra sắp xếp một chiếc thuyền tại bến tàu Bằng Thành, đợi Sở Trần đến.
Sóng biển cuồn cuộn, một đợt sóng đột nhiên cuộn lên một xác chết khổng lồ, máu tươi tràn ra, sau đó, mấy đợt sóng bao phù, xác chết khổng lồ biến mất khồng dấu vết.
Cảnh tượng này đủ để minh họa cho tình trạng bất ổn trên biển hiện nay.
Linh khí tô phục, lục địa có những người thực thi pháp luật ở các quốc gia và khu vực tương ứng để duy trì trật tự, mà đại dương, một thế giới cá lớn nuốt cá bé thuần túy, hơn
nữa diện tích đại dương rộng hơn đất liền rất nhiều, độ sâu của đại dương thậm chí còn chứa đầy những điều chưa biết, khiến toàn bộ thế giới khu vực đại dương tràn ngập nhiều cuộc khủng hoảng khác nhau.
Một số tàu du lịch sẽ bị tấn công, một số gặp dữ hóa lành, có một số tàu đắm biến mất.
Có những bá chủ biển cả ngày trước lại đột nhiên bị quần thể tấn công, cắn xé.
Có một quần thể sinh vật biển đột biến thống trị một khu vực.
Các loại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...