Lúc cà phê được mang vào, Hà Quân Tửu đang có cuộc họp qua video, cả quá trình anh không liếc nhìn cô một cái, nhưng dư quang khóe mắt vẫn thấy được cách cô vào cửa, cách cô bước tới, cách cô đặt cà phê xuống, cách cô cười quyến rũ lấy lòng anh, cách cô uyển chuyển bước đi ra, anh đều thấy hết.
Cô vô cùng thất vọng khi bước ra khỏi phòng anh, hôn cũng hôn rồi, ôm cũng ôm rồi, dù mới cắm vào một chút nhưng cũng đã cắm rồi, sao anh vẫn không thay đổi.
Còn không thèm nhìn cô lấy một cái.
Song cô không hề hay biêt, sau khi cửa đóng lại, Hà Quân Tửu đã bưng tách cà phê lên, chậm rãi thưởng thức.
Anh còn tưởng hôm nay cô nghỉ vì tới kỳ, sẽ không mang cà phê cho anh.
Cà phê đắng, đắng ngắt, hương vị dở tệ.
Sao cô lại thích vị cà phê này, khóe môi Hà Quân Tửu cong cong, tách cà phê chạm vào đĩa lót, phát ra tiếng lách cách.
Tối đó, Hà Vân tình cờ chạm mặt anh trong thang máy.
Cô nghe nói tên lưu manh kia đã bị tạm giam, đang trong quá trình khởi tố vụ án.
Cô cũng không có lý do gì ở lì nhà Hà Quân Tửu, bởi vì cô đang trong kỳ kinh nguyệt, không tiện chơi anh, trước hết để anh trải qua mấy ngày thanh tịnh đã.
Hôn cũng hôn rồi, ánh mắt nhìn Hà Quân Tửu như kéo tơ, suýt chút nữa cô đã viết lên mặt mình câu "Em đã ngủ với anh".
Hà Quân Tửu bị cô nhìn đến nỗi vành tai đỏ bừng, nếu không phải cô đến kỳ đèn đỏ, anh thật sự ------
"Ting ------"
Thang máy đến, cô nhún vai, thời gian tán tỉnh hôm nay sắp hết, đợi lát nữa cô sẽ gửi tin nhắn quấy rối anh rồi mới đi ngủ.
Hà Quân Tửu bước ra khỏi thang máy, trông thấy cô vẫn đứng đờ ra trong thang máy, dường như đợi anh đi rồi sẽ lên tầng trên, anh nghi ngờ quay đầu lại: "Không theo à?"
"???"
Hà Vân mở to hai mắt.
"!!!"
Cô vội chạy tới, khoác tay lên cánh tay anh, "Tới đây!"
Cực kỳ chân chó, siêu nịnh bợ.
Tiếp tân ở sảnh công ty vẫn nhìn thẳng, nở nụ cười tiêu chuẩn cúi đầu 90 độ với Hà Quân Tửu, "Chào Hà tổng!"
Kỳ thật trong lòng đã bùng nổ: Ôi cha mẹ ơi!!! Hà tổng bị khoác tay!!! Ai to gan như vậy!!! Không sợ bị ném đi à!!! Ôi cha mẹ ơi!!! Là ai là ai!!! Chiến binh nào đây!!!
Hà Vân lắc lư giẫm trên giày cao gót, nếu có đuôi thì nó đã vểnh lên trời rồi.
Tuy không biết Hà Quân Tửu xem cô là gì, nhưng anh đã cho phép cô về nhà cùng anh!
Mỗi tối!!!
Cô hận không thể nắm tay Hà Quân Tửu, đi bộ từ công ty về nhà, tốt nhất là đi hai vòng trên đường cái, nói với toàn thế giới, cô đã hạ gục Hà Quân Tửu.
Nhưng rõ ràng Hà Quân Tửu không phải tuýp người đi bộ đến nơi làm việc.
Buổi sáng tài xế đã đưa họ đến công ty.
Bác Trịnh, tài xế riêng của Hà Quân Tửu là người thật thà, ông chưa bao giờ nhìn thấy cô gái nào xuất hiện bên cạnh Hà Quân Tửu.
Vì thế khi nhìn thấy một cô gái đi theo phía sau Hà tổng, tay ông đã run lên, suýt chút đóng cửa xe lại.
Ông khom lưng, đeo bao tay trắng, cung kính che trần xe, trong lòng vô cùng kích động: Cùng đi ra ngoài? Vậy nghĩa là tối qua ngủ cùng nhau? Xem ra Hà tổng đã khai trai rồi, cô gái này có phải bà chủ hay không? Xinh đẹp thế này, chắc có lẽ không phải chính thất đâu.
.
.
Suy nghĩ này càng thêm chắc chắn khi cô gái xuống xe trước khi đến công ty.
Bình thường xe Hà tổng sẽ dừng trước cửa công ty, nhưng cô gái này đã xuống xe ở ngã tư trước đó.
Hà tổng không tỏ thái độ gì, ông định dừng xe lại rồi mở cửa cho cô gái xuống xe, ai ngờ cô gái tự cởi dây an toàn bước xuống xe với tốc độ cực nhanh, như thể sợ ai sẽ trông thấy vậy.
Bác Trịnh thầm khẳng định, đây không phải chính thất, hẳn là tình nhân không muốn ai biết.
Ông đoán có lẽ là con gái của nhân viên nào đó trong công ty, trèo lên giường Hà tổng.
Nào ngờ vào giờ tan tầm buổi tối!!!
Hai người tay trong tay nghênh ngang bước ra từ cửa chính công ty!!!
Cô gái kia còn thoải mái khoác tay Hà tổng!!!
Trông sắc mặt Hà tổng cũng không tệ lắm, tay còn lại thảnh thơi đút vào túi quần âu phục màu xanh lam.
Bác Trịnh cúi đầu mở cửa xe cho hai người, cô gái kia còn mỉm cười nói cảm ơn ông.
Ông khẽ gật đầu rồi chạy chậm trở về ghế lái, Hà tổng thật sự có bạn gái, là chính thất.
Cô gái xinh đẹp như hoa như ngọc này thật sự có bản lĩnh, vào được nhà Hà tổng.
Trời ạ.
Bay lên đầu cành biến thành Phượng hoàng rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...