Vượt Qua Thời Không Để Yêu Anh


Cuối cùng, Hà Quân Tửu trầm mặc rút ra ngoài.


Anh không nói một lời, đứng dậy xuống giường, đi vào toilet.


Để lại một mình Hà Vân nằm trên giường, trái tim trống rỗng, phía dưới cũng trống rỗng, tiểu huyệt vừa bị cắm, vừa đau vừa tê tái.


Anh thật sự đã rút ra ngay lập tức.


Khốn kiếp!

Hà Vân tức đến bật khóc, cô nằm trên giường, lắng nghe tiếng nước xối xả trong phòng tắm, khóc không thành tiếng.


Anh xem cô là cái gì?!

Tắm rửa xong, Hà Quân Tửu bước ra, lạnh nhạt nhìn thoáng qua cô gái vẫn nằm trên giường.


Rất hiển nhiên, anh đã tắm rửa sạch sẽ, mặc áo choàng tắm mới, ngọn tóc còn nhỏ nước.


Anh có đôi mắt đào hoa, nhưng bình thường vẻ mặt quá mức lạnh lùng, đôi mắt đào hoa không thấy được bao nhiêu tình ý, ngược lại còn có chút nguy hiểm.


Hà Vân nước mắt lưng tròng nhìn anh, hung ác thầm nhủ với lòng, ông già, ông chết ở chỗ này đi, tôi không chơi nữa!

Tôi phải đi về!

Không quan tâm đến ông nữa!


Tôi sẽ trở về ném tro cốt của ông đi!

Không ngờ, Hà Quân Tửu hoàn toàn phớt lờ cô, đi thẳng ra ngoài.

Hà Vân giận tím mặt chụp gối đầu ném vào lưng anh.


Cô còn trần như nhộng nằm đây, anh lại tàn nhẫn rút "chym"!!!

Giỏi thật!

Hà Quân Tửu giỏi thật!!!

CMN đúng là đồ lãnh cảm!!!

Lão già khốn kiếp!!!

Cô ấm ức muốn chết!!!

Khóc rống lên!!!

Cửa mở rồi lại đóng, cô vừa khóc vừa mắng to: "Hà Quân Tửu!!!"

Hà Quân Tửu đứng ở cửa, quay đầu lại nhìn cô, tay anh đặt trên tay nắm cửa, hơi mất kiên nhẫn: "Cái gì?"

"Anh cút cho tôi!"

Cô hét lớn.


Chỉ ra ngoài cửa, rống lên với anh.


Hai khối thịt trước ngực rung chuyển kịch liệt theo động tác dữ dội của cô, khiến người ta hoa cả mắt.


Phòng ngủ chính rất lớn, ước chừng khoảng ba mươi bốn mươi mét vuông.


Anh đứng cũng không gần nhưng vẫn có thể nhìn thấy hai hàng nước mắt trên má cô, cùng với ánh mắt đầy căm thù và nhục nhã.


Hà Quân Tửu trầm mặt đứng yên tại chỗ, anh vốn định rời đi.


Chỉ mới vào trong một chút, không tính là phát sinh quan hệ.


Không quá muộn để dừng lại.


Cô gái này, có quá nhiều vấn đề.


Cũng không phải bạn giường lý tưởng.


Hơn nữa anh không có ý định tìm kiếm bạn giường, anh không cần tìm một cô gái chỉ để giải quyết vấn đề nhu cầu sinh lý thuần túy nhất.



Vậy nên anh muốn cưới cô à?

Quá cẩu thả.


Anh phải điều tra tỉ mỉ hoàn cảnh gia đình cô, lai lịch, trình độ học vấn, tình trạng sức khỏe ----- liệu cô có mắc bệnh di truyền hay truyền nhiễm nào không ----- Hơn nữa rốt cuộc quan hệ giữa cô và Bùi An là gì?

Hiện tại anh chẳng biết gì cả, nếu vội vàng tiến vào mối quan hệ này thì thật vô lý, không giống tác phong làm việc của anh.


Có quá nhiều thủ đoạn bẩn thỉu trên thương trường, năm xưa ba anh đã chết vì bệnh tình dục ------ ngủ với phụ nữ do kẻ thù một mất một còn đưa tới và mắc bệnh giang mai.


Có điều bây giờ cô khóc dữ quá, anh không có cách nào rời đi.


Cuối cùng, Hà Quân Tửu vẫn không thể nào bỏ mặc cô ở chỗ này, anh đi đến trước giường, quỳ một chân lên và ôm trọn cô vào lòng.


Không phải muốn vứt bỏ cô là vứt bỏ, muốn ôm là ôm, cô giận dữ cào cấu anh, đẩy anh ra: "Cút ngay! Buông tôi ra! Đồ khốn nạn!"

Cô hơi lạnh, lại không đắp chăn, tất cả tình ý đều đông thành băng.


Trên người anh càng lạnh hơn.


Anh vừa tắm nước lạnh nhầm giúp mình tỉnh táo lại.


Ôm cô thế này, nhiệt độ cơ thể lại tăng vọt.


Hà Quân Tửu dán sát vào mặt cô, cô khóc đến mặt mày ướt đẫm.


Giọng anh cực kỳ nhẹ nhàng, giống như cách ông lão nói chuyện với cô vậy, vô cùng kiên nhẫn.


"Đừng khóc.


"

Cô tham lam loại hơi ấm này, Hà Quân Tửu thời trẻ rất lạnh lùng, hiếm khi ôn tồn nói chuyện như vậy với cô.


Cô chịu thua, không nỡ nổi giận với anh nữa.


Cho nên cô ngoan ngoãn để anh ôm, chỉ hỏi: "Tại sao?"

Anh không biết phải mở miệng thế nào để nói với cô rằng, không nên tùy tiện quan hệ như vậy.


Ít nhất phải đính hôn, tốt hơn hết là sau khi kết hôn.


Hiện tại anh còn chưa nghĩ xong, có muốn cô làm bạn gái mình hay không.


Thật sự là, làm thế không thích hợp.


".

.

.

"

Anh không biết nên nói thế nào, nên chỉ có thể cúi đầu, nhận mệnh hôn lên môi cô.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận