Vượt Qua Ngàn Năm Yêu Chàng

“Con dâu nhớ rõ.” Hoàng hậu sắc mặt bình tĩnh, trong lòng cười lạnh, sợ là Lưu phi không phải thật sự sảy thai, phiền toái này nhưng là cũng thật lớn. Đang tốt lại đi trêu chọc Mộ Dung Tuyết làm cái gì, không biết các tỷ tỷ của Mộ Dung Tuyết chỉ tùy tiện chọn một người đi ra cũng đều là nhân trung long phượng sao?. “Con dâu lập tức đi.”

Cao công công mắt trợn trừng, cái gì, Tuyết phi cũng sảy thai, là Hoàng Thượng tự mình tiễn bước, chẳng lẽ một cái tát kia của Hoàng Thượng đem Tuyết phi từ trên bậc thang ngã xuống, làm cho Tuyết phi sảy thai sao? Chuyện này….chỉ một đêm, mà hai vị phi tử cùng sảy thai.

Đúng lúc này, nhìn thấy người trong phủ Nhị thái tử vội vàng vào Noãn Ngọc các, dẫn một cái nha đầu hình như là nữ tử rời đi.

Thái Hậu đi vào Noãn Ngọc các, quay đầu hỏi: “Như thế nào người trong phủ Cường nhi lại đến nơi này? Nhuệ nhi, nha đầu kia dường như chính là con chọn lựa ban cho Lệ phi Tiểu Ngũ đi, nhìn kĩ, thật đúng là một cô nương mi thanh mục tú, làm cho người ta thích.”

“Đúng vậy.” Tư Mã Nhuệ cười, nói, “Nghe nói mu bàn tay của Hồng Ngọc chính là bị nàng hoa thương, không hiểu được có phải hay không Hồng Ngọc không cẩn thận làm iệng vết thương dính chút gì vậy, thế nhưng đau càng ngày càng lợi hại, Lệ phi là niệm tình hai người nhận thức, làm cho Tiểu Ngũ mang theo dược đi giúp Hồng Ngọc đổi thuốc. Cái khác không dám nói, dược của Ô Mông quốc kia thật đúng là Đại Hưng vương triều chúng ta không thể so với.”

Thái Hậu gật gật đầu, rảo bước tiến đến Tuyết uyển.


Mộ Dung Tuyết nằm ở trên giường, sắc mặt tái nhợt, không có chút máu, tuy rằng Lệ phi đã giúp nàng ngừng hạ thân đổ máu, nhưng nàng mảnh mai như thế, nhân thai nhi đầu tiên bị mất, bị Hoàng Thượng trách đánh, trong lòng ủy khuất, lại bắt đầu sinh lòng muốn chết, một giọt nước cũng không uống, cho nên hiện tại biến thành bộ dáng này.

Thái Hậu khe khẽ thở dài, ở hoàng cung này thật sự là không lúc nào không xảy ra chuyện, hoàng cung một nhóm tần phi, vậy không phải “người đắp chăn bông kẻ lạnh lùng” sao? (câu này khó dịch, mượn tạm của Hồ Xuân Hương vậy, hjhj) Có thể được Hoàng Thượng sủng hạnh đã là không dễ dàng, có thể mang long thai cũng lại càng không dễ dàng, nhưng mất đi đứa con trong bụng cũng không phải là chỉ có một người nàng Mộ Dung Tuyết, nói đến khó chịu, trong hoàng cung này nữ nhân muốn giữ gìn đứa nhỏ của chính mình đều phải hao tổn tâm cơ, bởi vì, chỉ cần có đứa nhỏ của Hoàng Thượng, nhất là con trai, tự nhiên là mẫu bằng tử quý, Lưu phi bây giờ không phải là ví dụ rõ ràng sao. Cũng bởi vậy, cho nên người nào mang long thai ở trong cung lại là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt của nhóm tần phi, mỗi người đều hận không thể lập tức nhổ đi.

“Nay cảm thấy ra sao?” Thái Hậu tận lực hòa hoãn ngữ khí, chậm rãi hỏi.

Mộ Dung Tuyết hơi hơi mở to mắt, vẻ mặt bi thương, thanh âm nói chuyện cũng là suy yếu, nếu không cẩn thận nghe, căn bản nghe không rõ nàng đang nói cái gì. “Dạ, so với vừa rồi đã tốt hơn nhiều.”

Thái Hậu gật gật đầu, trong lúc nhất thời không biết nên nói thế là tốt hay không nữa.


Nhuyễn kiệu của Hoàng hậu dừng ở trước cửa Hòa Dương cung, tiểu thái giám trước cửa thấy là nhuyễn kiệu của Hoàng hậu nương nương, tự nhiên là không dám chậm trễ, vội vàng khom người chào.

Hoàng hậu cười nhẹ, nói: “Đứng lên đi. Lưu phi ở trong sao?”

“Vâng, mời Hoàng hậu nương nương vào.” Bọn thái giám, đầu cũng không dám ngẩng lên, Hoàng hậu nương nương này cũng không thấy hung dữ như Lưu phi, nhưng là thân phận Hoàng hậu, tự nhiên có thêm một phần uy nghiêm.

Hoàng hậu cất bước đi vào Hòa Dương cung, thái giám cao giọng thông báo, nghe thấy bên trong thanh âm của Hoàng Thượng làm cho nàng đi vào, hoàng hậu thản nhiên vẫn duy trì mỉm cười, lẳng lặng tiêu sái bước vào nội thất.

Lưu phi nằm nghiêng ở trên giường, trên người đắp một cái chăn thật dày, mềm, hé ra khuôn mặt, mang theo biểu tình thương tâm khổ sở, tóc đen xõa ra, đôi mắt ẩn tình, đang nhìn Hoàng Thượng. Hoàng Thượng ngồi ở bên giường, thanh âm tức giận an ủi. Nghe thấy thanh âm báo Hoàng hậu vào, có chút kỳ quái, muộn như thế, Hoàng hậu tới làm cái gì? Hoàng hậu cũng không phải một người thích ăn dấm chua (ý nói hay ghen), chưa từng đến cung khác tra hỏi hắn, hôm nay là vì sao? “Hoàng hậu, hôm nay đã trễ thế này, đến chỗ Lưu phi có việc sao?”


Hoàng hậu đầu tiên là thản nhiên thi lễ, nhìn Lưu phi, bình thản nói: “Người làm vợ chính là nghe nói Lưu phi muội muội sảy thai, cho nên cố ý đến thăm muội muội.”

Lưu phi đem thân mình càng nhanh hướng Hoàng Thượng, Hoàng Thượng lập tức phát hiện, vỗ về bả vai của Lưu phi, nhẹ nhàng an ủi, trong miệng nói: “Hoàng hậu, nàng cũng thật là, trẫm vừa mới mới khuyên Lưu phi không thương tâm, nàng đến còn nhắc lại, Lưu phi nay đang khó chịu, nếu không có việc gì, nàng về trước Chính Dương cung đi. Ở Hòa Dương cung hàn khí rất nặng, ta đang chuẩn bị đưa Lưu phi đi Noãn Ngọc các.”

“Việc này,” Hoàng hậu cố ý có chút do dự, dừng một chút, mới chậm rãi nói, “Sợ là có chút không ổn.”

“Vì sao không ổn?” Hoàng Thượng tức giận nói, “Nha đầu Tuyết phi kia, thế nhưng vì tranh thủ tình cảm, đem Lưu phi đẩy ngã, làm hại Lưu phi mất đứa nhỏ trong bụng, thật sự là uổng phí ta yêu thương nàng, đúng là một chút cấp bậc lễ nghĩa cũng không hiểu, ta làm cho nàng đi lãnh cung là muốn giáo huấn lại tính tình của nàng, nếu không, trong cung này chẳng phải là rối loạn cả sao!”

“Người làm vợ không phải có ý tứ này, Tuyết phi đã làm sai, tự nhiên là phải phạt, chính là, hiện tại, có chút ngoài ý muốn, mẫu hậu đang ở đó, thật sự là bởi vì Tuyết phi không biết sao, cũng sảy thai, nay đang nằm ở trên giường bất tỉnh nhân sự….” Hoàng hậu chậm rãi nói, “Bởi vì Lệ uyển và Tuyết uyển tạm thời không có an bài Thái y, cho nên Thái y ở chỗ Thiên nhi đã đi qua xem, nay trừ bỏ mẫu hậu, còn có Thiên nhi cùng Phong nhi đều tại đó, may mắn có Lệ phi ở bên cạnh, nàng biết y thuật, đã ngừng huyết, Thiên nhi cùng Phong nhi là hai cái hài tử đều chưa từng sinh qua đứa nhỏ, không hiểu được phải xử lý như thế nào, cho nên cầu mẫu hậu, đến đó, mới biết được thì ra Lưu phi cũng sảy thai, mẫu hậu lo lắng, cố ý làm cho thiếp lại đây xem một chút tình huống của Lưu phi muội muội.”

Thân mình Lưu phi lập tức cứng ngắc, như thế nào?! Nha đầu Mộ Dung Tuyết kia thế nhưng lại có bầu? Như thế nào một chút cũng không nhìn ra?

“Cái gì?!….Tuyết phi, nàng cũng sảy thai?” Hoàng Thượng lập tức sững sờ.


“Đúng vậy, nghe nói dường như là không cẩn thận ngã một bước, chính là người làm vợ nghe nói dường như là bị chính Hoàng Thượng đánh.” Hoàng hậu không vội, không nóng nảy nói.

Hoàng Thượng đang muốn nói chuyện, nghe bên ngoài thái giám cao giọng kêu, “Thái Hậu nương nương phái Thái y lại đây vì Lưu phi nương nương chẩn trị.”

“Không!” Lưu phi theo bản năng hô, lại lập tức ngừng miệng, “Ta, ta lúc này trong lòng khó chịu, không muốn gặp bất luận kẻ nào. Cầu Hoàng Thượng làm cho thiếp thân yên tĩnh một hồi.”

“Như vậy không tốt đi.” Hoàng hậu thản nhiên nói,“Là mẫu hậu tự mình phái người lại đây, nếu Lưu phi muội muội cự tuyệt, sợ là không biết ăn nói như thế nào với mẫu hậu.”

Lưu phi cắn môi, nửa ngày không có mở miệng.

Thấy Thái y trong cung Thái Hậu đi vào nội thất, Hoàng Thượng đứng lên, Hoàng hậu lặng lẽ tiêu sái đi ra, nàng không muốn biết chân tướng, nếu Lưu phi là giả trang mang thai, chỉ sợ là trường hợp không thể tha thứ, dù sao Mộ Dung Tuyết nhưng là thật sự mang long thai của Hoàng Thượng, lại bởi vì hành vi của Lưu phi mà làm mất đứa nhỏ, nếu Hoàng Thượng biết Lưu phi là cố ý làm bộ mang thai để Hoàng Thượng xa lánh Mộ Dung Tuyết…..Tai nghe trong phòng truyền đến thanh âm Hoàng Thượng nổi giận, cùng thanh âm Lưu phi cầu xin, Hoàng hậu nhẹ nhàng thở dài một hơi, Mộ Dung Tuyết thật rất may mắn, có hai cái tỷ tỷ băng tuyết thông minh cùng ở trong cung, nhất là có Mộ Dung Phong được Thái Hậu vô cùng sủng ái, sau khi dự đoán được sự tình phát sinh lập tức đem sự tình nháo lớn lên, kinh động Thái Hậu, mới có thể trong thời gian ngắn nhất làm sáng tỏ sự thật, nếu như không có một chiêu này, sợ là Mộ Dung Tuyết đến chết cũng không thể gặp lại Hoàng Thượng một lần!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui