Vượt Qua Ngàn Năm Để Yêu Em ( Ngô Cẩn Ngôn, Hứa Khải )

"Ngoại trừ ai???"

"Là cô...muội đó.."

"Ta, ta á...huynh tin tưởng ta lắm sao?" 

Tôi bất ngờ trước câu trả lời của Tần Phong, không ngờ người mà huynh ấy tin tưởng bây giờ lại là tôi, tại hỏi ngược lại:

"Tại sao huynh tin tưởng ta....ngoài Đại Vương.."

"Nhìn muội, ta thấy muội là người rất đáng tin..."

"Vậy sao, hay huynh chỉ đang lấy lòng ta thôi..."

"Thật"

"Hihi, Tần Phong....ta..ta nói cho huynh nghe một bí mật"

"Chuyện gì?"


"Ta thích Đại Vương..."

"Thật, thật sao?"

"Nhưng có lẽ, ta sắp phải đi rồi..."

"Muội đi đâu..."

"Rời khỏi đây..."

"Vậy Đại Vương biết muội thích ngài ấy chưa"

"Vẫn chưa, nhưng...nhưng ngài ấy có vẻ...cũng ...cũng có cảm giác với ta.."

Tôi can đảm nói ra cho Tần Phong biết, đối với tôi bây giờ, Tần Phong lại là người tôi có tin tưởng. Huynh ấy nhìn tôi hồi lâu, rồi lại nhìn ra ngoài, trong khung cảnh tuyết đang rơi, chúng tôi im lặng đến lạ thường, hai người đang hoàn toàn tin tưởng lẫn nhau, dường như chẳng có những bí mật, nhưng chuyện bí mật mà tôi đang giấu huynh ấy là khi tôi đi rồi, sẽ không quay lại nữa.

"Ta nghĩ muội nên nói cho ngài ấy biết, nếu muội không muốn hối hận..."


"Muội không có dũng khí đó..."

"Vậy sao muội lại nói cho ta nghe?"

"Giống huynh, muội cũng đang rất tin tưởng huynh..."

"Vậy muội càng phải nói cho Đại Vương biết..."

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Suy nghĩ, suy nghĩ, tôi cứ suy nghĩ...thật sự mình phải nói hay sao, có nhất thiết phải nói ra cho ngài ấy biết, trong khi cả hai đang sắp xa nhau, sẽ không còn nhìn thấy nhau trong nỗi nhớ, liệu đây sẽ là mối tình đầu chưa nói và không có hồi kết, hay để nói ra rồi, trong lúc tình yêu dâng trào rồi lại xa nhau. Tôi thật sự không muốn đau khổ, khi tôi đi, ngài ấy có thể tìm được người mới, tôi cũng vậy, nhưng có khi tôi nghĩ mình nên xem xét lại việc thích ngài ấy! 

"ĐIỀU NÀY KHÔNG THỂ"

Tôi thật sự không muốn nói, ngày rời đi ngày càng gần, đừng để phải đau khổ, tôi chính tôi sẽ tự tổn thương chính mình. 

"Mình vốn dĩ không thuộc về nơi này, đến lúc rời khỏi rồi..."😔😔😔😐😐😐.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Vẫn nơi cũ, con đường quen thuộc...........




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận