Vương Vấn

-Không cho tôi cũng chịch! -Nguyệt Hương không nói đến hai tiếng nhân từ, đè xuống muốn xé hết áo quần của anh, tay cô ghì chặt áo anh vốn định xé toạt. Chỉ là bị anh cản ngăn năn nỉ nên có chút khó khăn.
-Đừng mà...ư...xin em mà...hư...hư ức -Nhìn thấy cô nhíu mày nhăn nhó, lời nói của anh khó mà lọt được vào tai, anh em của cô cũng đã đạt đến hưng phấn.
Cái thứ gân guốc đó, anh chưa thấy mà đã phát sợ
Cô lạnh lùng nhìn anh, vỗ bốp bốp vào mông anh hai ba cái như ra lệnh. Rồi lại phải điếng người nhìn dáng vẻ ngu ngơ của anh, đúng là tức chết mà -Cởi quần ra! Anh cái gì cũng giỏi mà tới lúc chịch thì ngu thật! Có cái quần cũng không cởi được.
Nguyệt Hương bực bội nhìn anh, nói tới cỡ đó rồi mà cũng không biết tự mình cởi quần. Là đang đợi cô hầu nốt sao?

Nhưng mà nứng quá rồi nên đành làm luôn vậy.
Côn thịt gân guốc rà tới mông anh, mé ơi cúc anh làm sao có thể chịu nổi. Thấy không được anh liền lật người lại kéo quần lên. Mắt ngập nước cầu xin cô
-Sau này cũng chịch mà, đụ má anh muốn tôi sử dụng bạo lực à
-Huhu...không phải, anh sợ đau
-Chịch sướng chứ không có đau! Con mẹ anh lần này đã là lần thứ mấy anh từ chối tôi rồi, anh là đồ ngu!

-Mồi tới miếng cũng không biết cách hưởng! -Cô được nước nên làm tới công tới chiện
-Anh định dành cái lỗ cho thằng nào đúng không!- Cô quá đáng đến mức anh phát khóc, không cho quan hệ thì bị chửi sml, mà cho thì lại sợ đau. Ôi anh cũng vl lắm
-Hu...ư, tôi đã nói...ức, là tôi sợ đau rồi mà...hu...em làm khó tôi...hi i...ức
Cô miễn cưỡng đến độ nhăn mặt, nhưng cũng không vẻ vang gì khi mắng chồng đến khóc.
-Bú cu cho tôi, anh làm được không?
-Tôi hứng rồi, không bú thì tôi chịch nát anh!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận