Vương Vấn
-Thêm một ly nữa đi!
-Thôi, chúng ta về đi em, anh không uống nữa đâu! -Tuấn Minh lắc lắc đầu từ chối, không ngăn được cô, một dồn hai ép khiến anh phải uống hết ly này đến ly khác. Không biết khi nào mới được về nhà nữa?
-Mới uống một chút đã say rồi, cưng quá- Cô ngồi bên anh nhìn ngắm say mê, bờ môi cong cong làm say ngất lòng người, không nhập tâm mà làm đổ rượu ra ngoài, đổ hết lên áo anh.
Yêu quái! Mỗi lần đi với cô đều mặc áo sơ mi chính chắn cấm dục, hôm nay lại nhìn như một con điếm đang muốn dụ khách chịch. Rõ là muốn bị chịch đến chết mà!
Bên dưới vì cái mặt rất đĩ của anh cũng nổi hứng lên, hay cứ chịch trước tính sau, còn mấy tuần nữa cũng đám cưới rồi. Gạo nấu thành cơm sớm một chút cũng không sao, cũng không sợ anh bị người khác nhòm ngó nữa.
Một là chịch!
Hai là không chịch.
(Nhưng do người ta đã muốn thì dù kết quả có là không thì vẫn làm thành có thôi 😅)
______
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...