Vương Vấn
Mọi người trong công ty thật sự rất ghét anh. Dù anh có cố hòa nhập thế nào, thì vẫn bị ghét.
Nhưng anh còn ba nhỏ, ông thật sự đặt rất nhiều hy vọng cho anh. Đời ông đã chịu quá nhiều đau khổ, ông thật sự không muốn thấy anh phải chịu cảnh trớ trêu như ông. Tối ngày bắt anh học, học, hết học rồi lại học, dù ông biết O khó mà thành công, nhưng ông vẫn cố. Chỉ mong sau anh được trời chiếu cố, lấy một người không quá khắc nghiệt, để ông có thể nhìn mặt con mình. Để anh không bị đòn roi hành hạ, cứ hễ ai nhắc đến chuyện cưới sinh, thì ông lại sợ mà lảng tránh.
Tốt nhất vẫn để anh tự tìm bạn đời, nếu được là Alpha nữ thì chắc sẽ tốt hơn.
____
-Ba anh nói...muốn gặp em! -Anh cứ chần chờ mãi mới thốt ra, muốn nói lại thôi, ấp a ấp úng. Làm cô còn tưởng ba anh phản đối nữa chứ
-Trước sau gì cũng gặp mà, bảo ba ngày mai tôi đi công tác rồi. Khi nào về tôi sẽ sang! -Nguyệt Hương nâng ly rượu lên uống cạn, hoàn toàn không để ý anh đang ngượng ngùng với bữa ăn này như thế nào!?
-Sau này lấy nhau...em, một tuần, ực, một tháng em cho anh về thăm ba một lần...được không? -Tuấn Minh vừa nói vừa toát mồ hôi, anh sợ cô sẽ không đồng ý.
Biểu cảm cô lúc này thay đổi, hình như là đang rất khó chịu, làm cho anh sợ mà run người. Anh chỉ muốn sau khi lấy nhau có thể về thăm nhà một chút thôi mà, cũng khó đến vậy sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...