Vương Vấn Hương Thơm


Edit: Phanh
Beta: Su
"Có thể chứ?" Ôm vòng eo nhỏ có thể một tay ôm hết của cô gái, hôn đôi môi thơm mềm của cô, Lâm Phục rất có phong độ hỏi.

Minh Minh không nhanh không chậm cởi cúc áo sơmi của anh ra: "Đều đã là người trưởng thành cả rồi, nhất định phải khách khí như vậy sao?"
Lâm Phục cười khẽ, cúi người bế Minh Minh lên xong ngửa đầu liếc mắt đưa tình nhìn cô: "Vậy để tôi đổi câu hỏi khác, cô hy vọng tôi ôn nhu một chút, hay là cuồng dã một chút?"
Minh Minh đỡ vai anh, đầu ngón tay vẽ vòng vòng trên khuôn mặt tuấn tú của anh: "Anh ôn nhu thì như thế nào? Anh cuồng dã lại như thế nào?"
Chết tiệt! Cô gái nhỏ này!
"Đều sẽ cho cô xem!"
Lâm Phục lập tức ôm Minh Minh đi về phía giường lớn, sau đó có chút mạnh bạo cởi quần áo của cô ra, lôi kéo tay cô để cô giúp anh tháo thắt lưng cởi quần, còn anh thì nhẹ nâng cằm cô, lòng bàn tay vỗ về chơi đùa đôi môi hồng phấn, vành tai và cằm của cô, ánh mắt mang theo tính xâm lược thưởng thức khuôn mặt nhỏ nhắn mỹ lệ của cô.

Lúc mới gặp chỉ cảm thấy cô cũng coi như ưa nhìn, nhưng qua 2 ngày tiếp xúc, mặt mày ngũ quan của cô thật đúng là càng nhìn càng có hương vị.

Đặc biệt là khi xuyên thấu qua mặt nạ nhìn vào đôi mắt cô, lúc thì lười biếng nhìn quanh, khôi hài, chuyên chú, giảo hoạt, không phải trường hợp cá biệt, tất cả đều khiến cho người ta muốn nhìn thấy gương mặt thật của cô dưới lớp mặt nạ cùng với cơ thể bị quần áo che đậy kia.

Thân thể thoạt nhìn có chút mảnh khảnh này có dễ coi giống như khuôn mặt của cô và tạo cho người ta cảm giác muốn ăn hay không?
Vứt quần xuống dưới giường xong, Lâm Phục trần trụi phủ lên trên thân thể còn lưu lại nội y của cô, đầu gối đẩy hai chân cô ra, đè kiện eo lên trên phần mu mềm mại của cô, khuỷu tay chống đỡ nửa thân trên, một tay luồn vào mái tóc cô, lòng bàn tay mát xa da đầu cô, một tay dọc theo mép áo ngực của cô mà vuốt ve, cho đến khi chen vào khe rãnh sâu giữa hai đồi núi, ngón tay dài lúc sâu lúc nông thọc vào rút ra ở giữa hai vú.
Nội y thường có thể phản ánh rõ tính cách bên trong của người phụ nữ, phẩm vị của cô không tồi, bộ nội y đơn giản nhưng không mất ưu nhã, ren tinh xảo nhưng không quá phức tạp, ba phần tư cúp đã thoải mái bao vây ngực nhũ, lại ép hai vú thành khe rãnh gợi cảm mê người.

Người đàn ông không vội, Minh Minh cũng không thúc giục.

Trước khi đi bị Hoa Vân Lâu đột nhiên hôn trộm khiến cô hiểu ra rất nhiều, trước mắt phần lớn là do tùy tâm sở dục mà làm, hoặc là —— thấy sắc nảy lòng tham?

Cảm giác kể từ sau khi bị Hàn Duật bán, cô trở nên có chút phóng túng.

Hai chân vắt lên trên eo của anh, ép anh sát vào người cô, cô chủ động thẳng lưng phập phồng, dùng thịt châu mềm mại vuốt ve hạ bộ của anh.

Đôi tay ôm lấy cổ anh, đầu ngón tay đặt sau cổ anh nhẹ nhàng chọt chọt vuốt ve phía sau lưng.

Lâm Phục lại lần nữa cúi đầu hôn lên môi cô, vừa cắn vừa mút, dụ dỗ chiếc lưỡi đinh hương ra khỏi cánh môi, trêu chọc cọ xát, kéo ra sợi chỉ bạc hỗn loạn.

Ngón tay dài thâm nhập từ dưới mép áo lót, toàn bộ bàn tay phủ lên bầu ngực căng tròn, nhẹ nhàng nhào nặn, kéo nắm đầu v*, vân vê xoay tròn.

"Có để ý đến việc tôi nói tục không?" Đầu lưỡi nhẹ nhàng chui vào tai cô, giọng nói tê dại trầm thấp nói lời dụ dỗ.

"Vậy, cũng phải xem anh nói như nào khiến tôi không để ý."
"A, vật nhỏ xảo quyệt, đợi lát nữa ăn sướng rồi, cái miệng nhỏ sẽ còn nửa điểm không chịu thiệt như vậy sao?"
"Ăn cái gì sướng?" Minh Minh "hồn nhiên như cô tiên" hỏi.

Bàn tay trên nhũ thịt đột nhiên buông ra, một ngón tay dài vén chăn lên đâm thẳng vào giữa hai chân cô!
Khe thịt bất thình lình bị áp bách ép tới hãm sâu, chỉ chốc lát sau, thịt trai giống như là chậm một nhịp mới phản ứng lại, cái miệng nhỏ chậm rãi mở ra, từ từ nuốt đầu ngón tay của người đàn ông vào, nhẹ nhàng mấp máy giống như là muốn hút trọn cả ngón tay dài vào trong.

Huyệt thịt cực kỳ co dãn, xúc cảm chặt chẽ trơn ướt, lực hút mạnh mẽ.

Tin tức phản hồi từ ngón tay làm bụng nhỏ của Lâm Phục căng cứng, một kẻ hưởng qua vạn bụi hoa như anh cực ít khi gấp gáp, giờ phút này lại có chút không khống chế được, chỉ muốn nhanh chóng nhét vật cứng của mình vào trong, hưởng thụ tiểu yêu tinh mê người này!

Có điều anh quả thực cũng không cần chờ đợi, thân mình của cô gái nhỏ này cũng thật mẫn cảm, còn chưa làm màn dạo đầu nhưng tiểu huyệt đã trơn trượt giống như tơ lụa.

"Dâm đãng như vậy sao?" Ngón tay dài thâm nhập, đào móc dâm dịch, sau đó lại nhét thêm một ngón tay khác, hai ngón tay hợp lại khai thác ở trong nhục huyệt chật hẹp.

"Ưm..." Minh Minh tự mình xoa hai vú, dùng đường viền hoa văn của bra đang bao lấy đầu v* mà vuốt ve, kích thích thân thể nhanh chóng chuẩn bị sẵn sàng: "Đương nhiên a, tiết kiệm chút thời gian, lỡ như anh không được thì tôi còn có thể a a a ——"
Hai ngón tay đột nhiên thay đổi thành cự vật nóng bỏng, cả người cô giống như bị đóng đinh lớn ở bên hông anh, phình đến mức khiến cô vừa kinh vừa sợ, không dám nhúc nhích!
"Còn có thể gì nữa?"
Eo nhỏ cong lên cao, toàn thân run rẩy, mật huyệt run rẩy.

Có dám không? Có dám cho cô một người đàn ông kích cỡ bình thường chút hay không?!
Khi vừa mới cởi quần của anh ra cô còn cảm thấy có thể chấp nhận được, ai biết rằng phình lớn cũng mẹ nó là súc sinh!
"Nói đi, lỡ như tôi không được thì cô còn có thể thế nào?" Người đàn ông lại nhún nhún eo, cố nhét phần thân gậy vẫn chưa thọc vào được vào trong mật huyệt.

Minh Minh ngay lập tức mềm eo, mật huyệt nhanh chóngthả lỏng mở ra, tay nhỏ ôm ở phía sau người đàn ông nắm chặt, hai cánh tay cũng trở nên cứng ngắc.

Người đàn ông vỗ vỗ mông cô, thúc giục cô trả lời.

"..."
Lâm Phục thấy thế, hơi lùi về phía sau một chút rồi lại cứng rắn cắm vào.

"Nha a! A...!Ha, a..." Phình đến tê dại da đầu, cả người vừa nhức vừa mềm, thân thể theo bản năng biết như vậy là bắt đầu cảm thụ cực lạc, có vẻ càng thêm hưng phấn khô nóng, thậm chí người đàn ông còn chưa bắt đầu vận động mà trong cốt nhục đã toát ra chút chút tê tê dại dại.


"Lỡ như anh, anh không được thì tôi, tôi còn có thể, đi tìm người đàn ông khác!"
Lâm Phục trầm thấp cười ra tiếng: "Mạnh miệng như vậy, không biết xương cốt của cô có đủ cứng cáp và chịu nổi tôi cắm hay không, cái miệng nhỏ dưới hạ thân này lại chịu đựng được bao nhiêu lần?"
Toàn bộ côn th*t rời khỏi.

Minh Minh thay đổi sắc mặt, cô tất nhiên sẽ không cho rằng người đàn ông này muốn buông tha cho cô, cô gần như nhanh chóng thả chân xuống rồi lắc mông né tránh.

Lâm Phục cười trong trẻo như cũ, kéo mật huyệt của cô đến cong chân rồi thuận tay đẩy, đùa nghịch cô biến thành tư thế gập chân.

Hai đầu gối chạm đến bra, ép chặt cặp tuyết nhũ, mật viên nâng cao dâng tặng cái miệng nhỏ dưới thân giống như biếu quà quý.

"Chịu đựng nhé." Cự vật khổng lồ làm người ta sợ hãi đâm vào nguyên cây.

"A a —— ngô ân..."
Tiểu huyệt quá mức chặt hẹp mút chặt gậy th*t của người đàn ông, khiến anh thọc vào rút ra không đủ vui sướng, nhưng u huyệt nịnh nọt liếm mút, quấn quanh tầng tầng lớp lớp, lực áp bách tuyệt vời, khiến anh cực kỳ kích thích và phấn khởi dị thường.

Vì để mau buông ra làm cô, anh quẹt nước bọt chảy ra từ mật huyệt, bôi âm hạch trước tiểu huyệt đến thủy nhuận trong suốt, bốn ngón tay như gảy nhạc cụ thay phiên nhau vân vê nhào nặn tiểu âm đế, ngón tay linh hoạt chọc cho cô giãy giụa không thôi, bật ra tiếng khóc rên rỉ, dưới thân càng ướt càng ấm.

âm đ*o trơn ướt, Lâm Phục nắm eo cô, nhiều lần tàn nhẫn dùng lực đưa đẩy đâm thẳng vào trong u cốc, từng tiếng va chạm thanh thúy dồn dập kết hợp với tiếng ngâm nga réo rắt thảm thiết mượt mà của cô gái khiến dòng máu trong người người khác sôi trào, thúc giục anh đâm thọc càng thêm hung ác.

Thân thể bị trói buộc, hai vú bị áp bách, đầu v* ở bên trong bra bị hai đầu gối không ngừng cọ xát theo động tác đâm thọc của người đàn ông, khoái cảm ập đến mãnh liệt như hồng thủy vỡ đê làm Minh Minh choáng ngợp không cách nào thoát ra được.

Khoái cảm không thể phát tiết khiến cô liên tục giãy giụa, cố sức vặn vẹo trở mình, lại đổi lấy sự truy kích đuổi theo của anh, côn th*t cắm sâu trong hành lang gấp khúc nơi mị huyệt, xoay tròn lên xuống, trái đâm phải cắm, thọc vào rút ra tạo một đợt tê dại cực hạn mới, bức cô giãy giụa, liên tiếp, lặp lại tuần hoàn.

Dâm thuỷ tràn khắp, vật vã giãy giụa, run rẩy thêm kịch liệt, nhưng người đàn ông lại ngừng lại.


"Cho, cho tôi..."
"Còn muốn tìm đàn ông khác nữa không?"
Minh Minh oán hận liếc mắt nhìn anh một cái, Lâm Phục cười cười, sau đó xoay người Minh Minh trong lúc cô đang bày tư thế gập chân rồi áp eo nâng mông cô, từ sau mông cắm thật sâu vào, thọc mở nhụy tâm xong xỏ xuyên một trận với tần suất cao.

"A...!Nha a...!Ân ——"
Bờ vai tròn trịa run rẩy, đường cong của cô gái trong lúc cao trào càng thêm tuyệt mỹ, dụ dỗ anh không bận tâm đến thân mình đang run rẩy và điên cuồng co rút lại của Minh Minh mà đè mông cô trơ trẽn đâm thọc, tiếp đó lại thay đổi thành tư thế nằm chéo, sau khi xác định đã cắm hết mọi nơi trong tiểu dâm huyệt của cô xong anh mới chịu bắn ra.

"Như thế nào? Muốn đổi phong cách, hay là cứ như vậy làm thêm một lần nữa?"
"..." Minh Minh thở ra thì nhiều mà hít vào thì ít nằm ở trên giường thở phì phò, tóc dài gần như ướt đẫm.

"Đừng, đổi đi..." Khoản cuồng dã cô ăn không tiêu.

"Thì ra là cô không thích khoản ôn nhu à? Đúng lúc, tôi cũng muốn cắm nát cô."
Lông tơ của Minh Minh dựng đứng, hồi chuông cảnh báo trong lòng vang lên.

——————–————
Tiểu kịch trường:
Minh Huyên: Anh Lâu, anh đang làm gì vậy?
Hoa Vân Lâu: Quan sát học tập, lấy thừa bù thiếu.

Lâm Phục: Bù thiếu? Anh nói xem tôi thiếu sót chỗ nào?
Hoa Vân Lâu: Anh không đẹp bằng tôi.

Lâm Phục:.......


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui