Vương Tuấn Khải ! Hận Anh Đến Muôn Đời (Tfboys Verson)

Chương 1: Sự lựa chọn khó khăn
- Giới thiệu :
- Mỹ Li : 16/10/2000 là cháu gái cưng của một trong những nhà tài phiệt lớn mang tầm Châu Á Lee sea young (mk tự bịa ) và cũng là con gái độc nhất vô nhị của tập đoàn Starden .mặc dù là tiểu thư cao qúy nhưng cô rất thích học cùng với sự đầu tư bài bản của gia đình nên mặc dù mới 16t nhưng đã lấy được chứng chỉ của “Học viện công nghệ massachusett ”(MIT) của Mỹ. Tính cách bướng bỉnh ( bên ngoài) cũng rất dịu dàng khi ở với ba mẹ ,ngoại hình rất xinh
- Vương Tuấn Khải :21/09/1999 nhóm trưởng TFBoys ,ngoại hình hoàn hảo,sở hữu dọng nói ấm áp
- Vương Nguyên : 08/11/2000 tính cách hoạt bát đáng yêu ,có tài ăn nói, thành viên TFBOYS, là bạn thân của cô
- Dịch Dương Thiên Tỉ : 20/11/2000 ,giỏi vũ đạo,có nhiều tài lẻ , trầm lặng .em út của TFBOYS
Vào Truyện
Những tia nắng đã lên cao bắt len lỏi vào căn phòng sang trong của biệt thự nhà họ Cao.Trên chiêc giường trải ga màu hồng nó vẫn đang ngủ nướng
-Lili…….con vẫn chưa chịu dậy sao??? Có biết mấy giờ rồi không hả??-mẹ nó kêu
-Ưư……ư – nó oằn ẹo ,lấy gối bít tai lại rồi cố găng ngủ thêm ít phút
- Dậy…….có dậy mau không thì bảo…….mau lên – mẹ nó đã vào phòng từ lúc nào ,bà kéo cái gối ra và gọi lớn
-Còn ….còn sớm mà mẹ -nó
-Ukm sớm ….sớm lắm ….mới có 8h thôi mà nhỉ -mẹ nó vừa véo nhẹ tai nó,vừa nói –mẹ không gọi nữa đâu mau dậy xuống nhà ăn cơm ,ông và ba có chuyện muốn nói với con kìa

Đành bỏ cơn ngủ nương qua một bên cô nhanh chong làm vscn rồi chạy ào xuống nhà.Bàn cơm đã được bày sẵn, mọi người đều đã ăn xong đang ngồi uống trà.
-“Oa….ngon quá……mời mọi người mời cơm…”-nó nói
Nói xong nó ngồi vào bàn ăn một cách ngon lành mà không để ý rằng mọi người đang nhìn nó với một ánh mắt rất kì lạ
-“ahem………..ak…..ak…..ak…ukm…….” – ba nó đánh tiếng
Nó đang ăn thì dừng lại nhìn ba nó với đôi mắt tò mò
-“Thật ra thì……ờm….ờ……ờ…là ông có chuyện muốn nói với con” – ba nó ấp úng
Nó chuyển con mắt tò mò sang ông nội
-“Gì chứ …….ba……a….có nói cái gì sao…….chuyện này ba không dính vào đâu nhé….” – ông nội cũng úp úp mở mở
…………………………bla………….bla…………..bla…….???????????
Nó tiếp tục ăn chờ cho ba nó và ông tranh cãi xong.Sau một hồi tranh cãi nảy lửa (mk ns quá) thi ba cô quyết định sẽ là người nói chuyện với cô
-“Li li này ……..ukm …….con có muốn thư giãn một thời gian không ???” – ba nó hỏi
-“Là sao ba …. Con vẫn đang nghỉ đây mà……..nhưng mà sao ba cư úp úp mở mở thế …có gì thì ba cứ nói đi” – nó nghi hoặc hỏi
-“Là thế này…..con hãy chuẩn bị sang Trùng Khánh một thời gian đi” – ba nó

‘Phụt’cô đang uống cốc nước cam thì bị sặc
-“Rốt cuộc ba đang nói gì vậy ……!!!!!....ba muốn con sang Trùng Khánh sao…tại sao chứ ???” – nó
-“Mặc dù con đã tốt nghiệp đại học nhưng lại chưa có nhiều kinh nghiệm về cuộc sống và con cũng chưa xa ba mẹ bao giờ.Ở cái tuổi này ba không muốn con sớm phải lo chuyện công việc.Vậy nên ba muốn con đến đó học cách tự lập khi không có bố mẹ ở bên,và hãy tận hưởng cuộc sống như bao bạn khác” – ba nó
-“Nhưng mà ba tại sao lại là Trùng Khánh……có rất nhiều nơi mà,tại sao lại phải xa như thế chứ…….nếu con nhớ nhà thì làm sao” – nó
-“Con đó……ukm nơi gần hơn cũng có nhưng ba sợ con không thích thôi” – ba nó
-“Nơi gần hơn là đâu ba…… ?????” – nó tò mò – “kh……..ô….ng phải là nhà cậu đó chứ”
-“ukm……..con gái ba thông minh đó” – ba nó
-“Vậy có lựa chọn thứ ba nữa không….?????” – nó
-“ không hết rồi….quyền quyết định là ở con…” – ba nó tiếp tục nhâm nhi cốc trà vừa nói
Đúng là đau khô hai lựa chọn đều quá dở tệ đối với cô.Một bên thì xa nhà con một bên là đến nhà cậu.Nhà cậu thì không phải không có gì không tốt nhưng cậu nó là quân nhân nên rất nghiêm,đến nhà cậu là như đi lính vậy không được dùng điện thoại ,nề nếp phải quy củ,đúng giờ,…..…đối với nó thì như vậy chẳng khác nào đi tù.
-“Con sẽ đến Trùng Khánh” - nó đau khổ quyết định – “…..nhưng con sẽ ở đâu và học trường nào….??????”
-“cái đó con không phải lo ……ông đã sắp xếp ổn thỏa rồi” – ông nó bây giờ mới lên tiếng – “Bà Vương chủ tịch của một công ti chi nhánh của tập đoàn ta có cậu con trai cũng đang sống ở Trùng Khánh ………….cậu ta hơn con một tuổi rất đẹp trai lại chu đáo nữa,nghe đâu cậu ta là thần tương nổi tiếng đó………”
-“Vậy mà còn nói ông không tham gia …….nhưng mà ý ông là muốn con sống cùng cái tên đó sao?????.......cậu ta là gay sao……(thần tượng của tui đó bà sao bà nỡ…) ” – nó

-“Ukm,con sống cùng cậu ta thì ông mới yên tâm………..mà cậu ta là trai thẳng đó con đúng thật là………” – ông nó
-“Nhưng…ng…..” – nó chưa kịp nói gì thị bị ba nó cắt ngang
-“Thôi!!! không nhưng nhịn gì nữa cứ thế làm đi…………..ngày mai 14h là lên đường” – ba nó quả quyết
- “Mau vậy sao anh …….còn cần thời gian đi mua sắm chuẩn bị nữa.” – mẹ nó lên tiếng
-“Mau gì chứ mọi thứ đã chuẩn bị hết cả rồi chỉ chờ thông báo cho con bé thôi.” – ba nó
-“mà ba …..con chi nói nốt điều này thôi” – nó
-“Ukm…..con nói đi!” – ba nó
-“Dù dì thì kiến thức con cũng đã học qua,nếu chỉ đi học thì tẻ nhạt quá,chán lắm” – nó nhiu mày
-“Ừ nhỉ! Con nói thì ba mới để ý….mà thôi đến giờ ba phải đến ngân hàng rồi,để ba nghĩ rồi nói cho con sau nhé!!!! ” – ba nó vừa nói vừa nhìn chiếc đồng hồ
Sau đó nó cũng cùng ông và mẹ đi chơi,để chuẩn bị cho quãng thời gian sống tự lập.Buổi tối lúc ăn xong nó về phong chuẩn bị nhưng thứ cần thiết cho chuyến đi,đang xếp trồng sách vào va li thì nó chợt nhớ tới ai đó và tự lẩm bẩm “Trùng Khánh nhỉ!!!……..có phải Trùng Khánh không ta ?????”,rồi nó vớ lấy cái iphone 6 đầu giường và gọi cho ai đó……..đầu giây bên kia nhấc máy
-“Vâng! Thưa quý cô …..hôm nay không phải cuối tuần,không nắng to,cũng không mưa lớn ….quý cô gọi tôi có việc gì ạ” – vừa nhấc máy đầu giây bên kia đã tuôn một trào
-“Tôi biết ….mà không đùa với cậu nữa đâu có chuyện muốn hỏi cậu đây” – nó
-“Thôi!!..có chuyện gì nói đi …. ”
-“Ak…chỉ là tớ muốn hỏi cậu ở đâu thôi!!!”
-“Trung Quôc” – một câu trả lời cụt ngủn khiến cô bực mình

-“Vương Nguyên à !!!...tớ đã bảo là không đùa mà…cậu không nghe sao hả” – cô bắt đầu đổi giọng
-“Đùa chút thôi mà …..tớ ở Trùng Khánh,có chuyện gì à..?????”
-“Trí nhớ của tớ siêu phàm mà….quả là không sai……..” – cô vẫn nói mặc cho sự tò mò của cậu
-“Rốt cuộc là có chuyện gì…………….không phải cậu định sang thăm tớ đấy chứ…..?????”
-“Không phải sang thăm cậu đâu ……mà sẽ sang ở một thời gian đấy…….” – nói rồi cô cúp máy…..mặc cho con người kia sự tò mò dâng đến não
-“wây……..wây…………………..wây…………” – cái cậu nay lúc cần thì gọi không cần nữa là …. – Vương Nguyên lẩm bẩm
1h5’ nó đang xem lại hành lí chuẩn bị xuất phát thì ba nó vào phòng nói chuyện về chuyện công việc
-“Lili…..ba đã sắp xếp xong công việc cho con rồi .” – ba nó ngồi xuông giường và nói
-“Là gì vậy ba…..?????” – vừa xem lại đồ nó vừa hỏi
-“Ở công ti của anh họ con đang thiếu một quản lí nên ba đã bảo nó là con sẽ làm rồi……là quản lí nhóm nhạc đó” – ba nó
-“Dạ vâng..!!!!” – cô lễ phép nói – “Xong hết rồi ba……….chúng ta xuống nhà thôi”
-“Ukm…………ba muốn ôm con một cái ………..ba sẽ rất nhớ con !!!!” – nói rồi ba nó ôm nó vào lòng như không muốn tách ra vậy
-“Con cũng sẽ rất nhớ ba và mọi người ………….” – nó nhỏ nhẹ đáp lại
Nó xuống nhà ôm mọi người nói lời tạm biệt rồi bước lên chiếc xe wts đỗ sẵn trước nhà bắt đầu thời gian sống tự lập .mọi người ai cũng rưng rưng nước mắt,bởi vì nó chưa bao giờ xa ba mẹ , ông nó quá 1 tháng không biết nó có thể thích nghi được không.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui