Vương Tử Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
“Vậy là ai khiến ông bắt cóc tiểu công chúa Giang gia?”
Lâm Phong tiếp tục hỏi.
“Là Tần gia! Là cái lão Tần Thiên Trụ bắt tôi làm!”
Huyết Thủ Nhân Đồ lập tức bán đứng người đứng sau thuê mình. “Viên dã cực dương kia, trong tay của Tần gia?”
“Đúng! Chính là trong tay của lão già Tần Thiên Trụ kia. Tôi chính là vì đá cực dương kia nên mới bán mạng cho ông ta.”
“Ông cần đá cực âm dương làm gì?”
Huyết Thủ Nhân Đồ đêm chuyện hậu di chứng của công pháp mình——nói ra. Vì để tồn tại,
Ông đã cư xử khôn ngoan như một tiểu bạch thỏ vậy.
€ó thể nói là đã nói hết những gì mình biết, không hề có chút do dự!
Lâm Phong nhướng mày.
Không ngờ rằng ông già nhìn như sắp chết này lại chỉ mới ngoài 50 tuổi? Cũng quả thực là thê thảm!
“Tiền bối, những điều nên nói tôi đã nói rồi, ngài tha cho tôi được không?” Huyết Thủ Nhân Đồ mặt cười tươi như hoa cúc.
Giúp tôi hẹn Tân Thiên Trụ kia, đợi tôi lấy được đá cực dương, là ông có thể đi được.”
Lâm Phong nói.
Huyết Thủ Nhân Đồ nghe vậy không chút do dự lấy điện thoại ra, gọi điện cho Tần Thiên Trụ.
Nói chung chỉ cần ông không chết,
Người khác có chết hay không cũng chẳng can hệ gì tới ông!
Hơn nữa, thái độ vừa rồi của Tân Thiên Trụ cũng khiến ông khó chịu, có thể kéo Tân Thiên Trụ cùng chết, ông ta cũng thấy vui vẻ.
Rất nhanh chóng điện thoại được trả lời. Huyết Thủ Nhân Đồ nói một cách đáng thương:
“Người tôi lại bắt được rồi! Tôi bây giờ đang ở núi Thái Hồ, ông có thể tới đây giao dịch rồi!”
“Vừa rồi không phải ông nói thất bại rồi sao?”
“Tôi lại đi đánh lén, sau đó thành công rồi! Ông rốt cuộc có muốn tiểu nha đầu này không, lắm lời như thế làm gì?”
“Được! Bây giơ tôi qua đó.”
“Đừng quên đem theo đá cực dương!”
Sau cuộc nói chuyện ngắn ngủi,
Điện thoại gác máy.
Huyết Thủ Nhân Đồ nói với Lâm Phong với nụ cười nịnh nọt: “Tiền bối, tôi đã lừa người tới cho ngài rồi!”
“Làm tốt lắm! Đợi đá cực dương tới tay, tôi sẽ để ông rời đi.”
Lâm Phong hài lòng gật đầu.
Thời gian trôi qua một cách nhanh chóng,
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...