Vương Tử Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
“Tiền....tiền bối.”
Huyết Thủ Nhân Đồ cố gắng bò bậy, trong ánh mắt đã tràn đầy nỗi sợ hãi.
Đáng thương thay, vừa nhỏ bé yếu đuối, lại còn không ai giúp đố!
Trong tay người trẻ tuổi trước mắt này, lão hắn cảm giác bản thân mình giống như một con gà con vậy.
Không! 'Thậm chí một con gà con cũng không bằng!
Lâm Phong đi tới trước người Huyết Thủ Nhân Đồ, không phí lới nữa, trực tiếp duỗi tay phải ra, ý định thi triển thuật soát hồn.
Một màn này,
Đã khiến Huyết Thủ Nhân Đồ sợ đái ra quần!
“Ùm!”
Huyết Thủ Nhân Đồ lập tức quỳ xuống, khấu đầu phục lạy, nơm nớp lo sợ nói:
“Tiền bối, tôi sai rồi! Tôi biết sai rồi, cầu xin anh tha cho tôi một đường sống, sau này tôi sẽ con chó của anh, anh muốn tôi làm gì tôi cũng sẵn lòng!”
Hắn rất thông minh!
Biết rằng bản thân không thể đấu lại được, nên lập tức quỳ xuống xin tha. Đây mới là cơ hội sống duy nhất!
Ánh mắt Lâm Phong sâu không thấy đáy.
'Tên này,
Cũng biết thức thời đấy, dứt khoát nhanh nhẹn.
“Lấy đá cực âm ra đi.”
Lâm Phong nhàn nhạt nói.
Mặc dù Huyết Thủ Nhân Đồ nghe xong vẫn chưa bỏ được, nhưng lúc này làm gì còn dám phí lời, vội vàng lấy trong lòng ra một hòn đá nhỏ.
Viên đá có đường kính khoảng 4 đến 5 cm, toàn thân là màu đen, nhìn có vẻ giống như một cục than đá nhỏ, nhưng nắm trong lòng bàn tay sẽ vô cùng lạnh ngắt.
Ngoài ra,
Trên viên đá vẫn còn âm khí yếu ớt tràn ra.
“Đây chính là đá cực âm sao? Khí âm hàn đi vào xương tủy ba phần, cũng kỳ diệu đấy."
Lâm Phong tự mình lẩm bẩm, “Tiền... Tiền bối, đá cực âm đã đưa cho ngài rồi, ngài tha mạng cho tôi đi.” Huyết Thử Nhân Đồ mỉm cười nói.
“Tôi hỏi thêm ông một vài vấn đề, nếu ông trả lời thật lòng, có một chút khiến tôi không vừa ý, thì tôi sẽ không cho ông cơ hội mở miệng lần hai đâu.”
Lâm Phong nói. “Vâng vâng vâng! Tiền bối, ngài cứ việc hỏi, tôi tuyệt đối không dám che giấu.”
Huyết Thủ Nhân Đồ lau mồ hôi trên trán, căng thẳng nói.
Lâm Phong hài lòng gật đầu.
Tuy rằng Huyết Thủ Nhân Đồ không phải là hạng tốt đẹp gì, nhưng kiểu người ác như này ngược lại thường sẽ hiểu được đạo lý kẻ thức thời mới là kẻ tài giỏi,
Chỉ cần có đủ sức mạnh, tiếp xúc với với hạng người này, trái lại lại thoải mái hơn.
“Tại sao ông lại ra tay với công trường đó?”
“Bởi vì công trường thi công quá ồn ào, khiến tôi thấy khó chịu cho nên tôi âm thầm làm vài chuyện nhỏ. Tôi không hề có ác ý gì khác!”
Huyết Thủ Nhân Đồ hoang mang trả lời. Lâm Phong nhất thời không nói nên lời. Lão quỷ đúng là lão quỷ mà!
Chỉ vì người ta thi công ồn ào mà lão lại giết chết 8 công nhân?
Cũng vì tính tình của anh bây giờ dửng dưng rất nhiều, nếu đổi lại là lúc thanh niên có tinh thần chính nghĩa mạnh mẽ, không chửng đã bị vả mặt rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...