Vương Tử Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
"Ông ta có biến thái hay không thì tôi không biết! Nhưng ông chắc chắn là biến thái, thích người khác đánh mình!"
Lâm Phong nói.
Diệp Thiên Tâm nghe vậy thì bối rối gãi gãi mông.
"Được rồi! Ông tiếp tục chịu đòn đi, tôi còn có việc, đi trước đây!"
Lâm Phong rời khỏi võ trường.
Adv
Lại đi chỉ bảo cho Trần Thiên Hủ và Trần Thiên Hành.
Hai anh em nhà vợ thực ra có thiên phú võ học khá tốt, chỉ là trước đây hơi lười biếng.
Bây giờ sau nhiều chuyện như vậy, hai anh em biết được tầm quan trọng của thực lực, cũng nỗ lực hơn gấp bội!
Tóm lại, mọi thứ đều đang phát triển theo chiều hướng tốt!
Adv
...
Khoảng chín giờ sáng.
Có một lão già mặc trang phục xưa cũ đến nhà họ Trần, muốn gặp Lâm Phong.
Lâm Phong đánh giá lão già một cái.
Phát hiện ra lão già này thực lực cũng khá tốt, là một cường giả Võ Hồn Cảnh trung kỳ!
"Lão phu tên là Đường Tam Thái, là tổ trưởng tổ sáu của Bộ chấp pháp! Nhận lệnh của Khương tiểu thư, dẫn đường cho cậu Lâm đến Đảo Long!"
Lão già cúi người chắp tay.
Rõ ràng ông ta biết thực lực của Lâm Phong, cho nên biểu hiện rất cung kính.
"Đường Tam Thái? Cái tên này nghe rất vui tai đó!"
Lâm Phong mỉm cười.
"Cậu Lâm nói đùa rồi! Cái tên này của lão phu lấy từ đồ gốm thời Đường! Lúc nhỏ vì cái tên này mà lão phu bị bạn bè đồng trang lứa chế giễu rất nhiều lần, nói lão phu là cái lọ gốm!"
"Nhưng mà, sau này lão phu cũng mặc kệ! Đồ gốm thời Đường là bảo vật quốc gia, lão phu có thể lấy tên này, là may mắn của lão phu!"
Lão già cười nói.
Lâm Phong nghe vậy thì liếc nhìn lão già, hỏi:
"Ông rất thích đất nước này sao?"
Biểu cảm của Đường Tam Thái lập tức nghiêm túc, miệng thốt ra mười sáu chữ:
"Sinh ra ở Đại Hạ, chết ở Đại Hạ, quê hương của lão phu, sao có thể không yêu?"
Tiếp theo.
Hai người lại trò chuyện một lúc.
Lâm Phong phát hiện ra ông lão này nói rất nhiều, mà những gì ông ta nói cũng rất hay!
Đối với nhiều chuyện trong nước, ông ta đều có quan điểm riêng, cũng hiểu rất rõ!
Ví dụ như chuyện Đảo Long lần này.
Ông ta cho rằng bề ngoài không thể hành động thiếu suy nghĩ, nhưng trong bóng tối nhất định phải ra tay như sấm sét, phải dùng máu tươi để chứng minh uy phong của quốc gia!
"Cậu Lâm, chuyện này phải trông cậy vào cậu rồi! Theo tin tình báo, lần này bên Mỹ quyết tâm rất cao, để đảm bảo không có sai sót, đã phái đi vài tên cường giả được máy móc cải tạo lại cơ thể, toàn thân khoác giáp đỏ."
"Ngoài ra, một số gia tộc môn phái trên Đảo Long, cũng có rất nhiều người đứng về phía Mỹ, chắc chắn sẽ liều mạng bảo vệ!"
Đường Tam Thái nghiêm trọng nói.
"Không sao, đến bao nhiêu tôi giết bấy nhiêu, cho đến khi không còn ai dám đứng ra nữa!"
Lâm Phong nói.
Đường Tam Thái nghe vậy thì kính nể.
Chỉ cảm thấy Lâm Phong quả thực uy phong lẫm liệt...
Không có trái tim của người mạnh mẽ, thì làm sao có thể nói ra những lời như vậy?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...