Vương Tử Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Cùng lúc đó, trong phòng họp lớn của nhà họ.
Lâm Phi Hải, Ngưu Bôn, Kim Hoa bà bà, Lưu Năng và một số người khác đang ngồi trên ghế, vừa uống trà vừa trò.
"Ông Lâm, chuyện mỏ đá linh thạch là thế nào?"
Ngưu Bôn hỏi thẳng vào vấn đề chính.
"Không cần vội vàng! Các thế lực lớn ở Bắc Kinh và Hàng Châu đã bí mật bàn bạc xong, dự định sẽ đi vào sớm ngày mai!"
Adv
"Đợi lát nữa tôi sẽ làm cơm tiếp đãi mọi người, buổi tối hãy nghỉ ngơi thật khỏe một chút!"
Lâm Phi Hải cười nói.
Ngưu Bôn gật đầu một cái, không nói gì thêm.
"Ngưu trưởng lão, tôi muốn giới thiệu với ông, đây là cháu tôi Lâm Thư Hàn!"
Adv
Lâm Phi Hải bỗng dưng chỉ vào Lâm Thư Hàn ở gần đó, vẻ mặt đầy đắc ý giới thiệu.
Ngưu Bôn và những người khác lập tức nhìn về phía Lâm Thư Hàn, thấy vẻ mặt Lâm Thư Hàn bình thản, không có dấu hiệu căng thẳng khi đối mặt với những nhân vật máu mặt như bọn họ.
Và hơn nữa, họ liếc mắt một cái đã có thể nhìn ra Lâm Thư Hàn đã là một võ giả ở Hậu Thiên cảnh tầng 7 rồi!
Tuổi tác của Lâm Thư Hàn không quá lớn, mới khoảng hơn hai mươi tuổi, từng này tuổi đã có thể trở thành võ giả Hậu Thiên cảnh tầng 7 thì thật sự là rất lợi hại!
"Ông Lâm, cháu của thật là không đơn giản!" Ngưu Bôn cười nói.
"Đúng vậy! Thực lực không tệ, tính tình cũng rất tốt, đúng đắn chuẩn mực!"
Kim Hoa bà bà cũng hiếm khi mở miệng khen ngợi một câu.
"Haha... Mọi người quá khen rồi!"
Lâm Phi Hải vuốt râu cười lớn, mặc dù ngoài miệng nói lời khiêm tốn, nhưng chỉ cần là người sáng suốt thì đều có thể nhìn thấy vẻ đắc ý trên mặt ông ta!
Rất rõ ràng, ông ta rất hài lòng với cháu trai của mình, đã đặt rất nhiều hi vọng vào gã!
"Thư Hàn, tới chào các vị tiền bối đi."
Lâm Phi Hải cười nói.
Lâm Thư Hàn không muốn chào hỏi.
Dù bây giờ gã đã sa sút, nhưng dù gì ở kiếp trước gã cũng là một lão quái Nguyên Anh kỳ!
Trong mắt gã, dù là Ngưu Phân, hay Kim Hoa bà bà, cũng đều chỉ là con kiến hôi mà thôi!
Còn về Hậu Thiên cảnh tầng bảy ấy hả?
Chẳng qua là gã đã dùng một phương pháp bí mật, cố tình biến hóa ra một cảnh giới võ học mà thôi!
Trong kiếp trước, thân là lão tổ Nguyên Anh kỳ, gã có vô số cách để che giấu hơi thở của mình!
"Kính chào các tiền bối!"
Cuối cùng Lâm Thư Hàn vẫn nở một nụ cười và chào hỏi.
Nhỏ không nhịn mưu lớn sẽ không thành!
Chờ đến khi gã sử dụng hoa Độ Linh khôi phục về tu vi Trúc Cơ kỳ, sau đó đi chiếm mỏ đá linh thạch là gã có thể không cần cố kỵ điều gì mà tiêu diệt cả nhà họ Lâm, đồng thời đi ra ngoài tìm kiếm cơ duyên!
Ngay lúc này, gã như cảm nhận được điều gì đó, nụ cười trên mặt bỗng trở nên cứng đờ, nhìn về phía khu vườn hoa, nổi giận gầm lên một tiếng:
"Hoa của tôi!"
...
Ngay sau khi nói xong, cơ thể của Lâm Thư Hàn bắt đầu bùng nổ.
Để nuôi dưỡng Hoa Độ Linh, gã đã không ngần ngại sử dụng máu của chính mình!
Mà bây giờ, khi nhìn thấy Hoa Độ Linh sắp nở, hắn vậy mà lại cảm nhận được có người đang di chuyển hoa của mình!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...