Vương Tử Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Ông ta xuất hiện trước mặt Lâm Phong, hung hăng đấm một phát.
Quyền phong ngập trời bắt đầu khởi động, khí tức cường đại tràn ra, khiến không gian xung quanh cũng vặn vẹo.
“Một đấm lợi hại như thế, sợ là sẽ đánh nát nhừ cậu Lâm mất!” Có người sợ hãi.
Nhưng một giây sau, một đấm kinh khủng đó lại bị Lâm Phong giơ tay ngăn cản dễ dàng.
“Quá chậm, quá yếu, không có lực! Mặc dù có linh khí dồn vào, nhưng vẫn không đáng là bao! Xem ra dùng võ để nhập đạo là không thể! Nếu như ông là Kim Đan tu giả, tôi có lẽ còn phải tốn đến mấy chiêu, mới có thể giải quyết được ông!”
Adv
Lâm Phong nắm lấy quả đấm của Long Ngạo Thiên, lắc đầu một cái.
Căn cứ theo suy đoán trước đó của anh, thì trong người võ đạo tông sư có võ hạch cũng tương đương với tu giả Kim Đan kỳ!
Nhưng thực tế, chiến lực giữa hai bên cách biệt một trời một vực!
Adv
Bất kể là trình độ nắm giữ thiên địa linh khí trong tay, hay trình độ vận dụng đạo pháp đều cách nhau rất xa!
Ví dụ như một đấm này của Long Ngạo Thiên, nhìn như rất kinh khủng, rất khoa trương, nhưng trên thực tế tất cả lực lượng chỉ dùng để giả vờ, còn năng lượng thật sự để công kích anh thì có lẽ chỉ có một nửa!
Cũng không phải là Long Ngạo Thiên cố tình làm thế, mà với năng lực của ông ta thì không thể hội tụ tất cả năng lượng vào một đấm này, cho nên chỉ có thể lãng phí hơn nửa!
Dễ dàng hóa giải.
Lâm Phong cho rằng dù bây giờ mình mới là Trúc Cơ kỳ thôi cũng có thể dễ dàng đánh bại Long Ngạo Thiên!
“Rầm!”
Lâm Phong hất văng Long Ngạo Thiên ra xa hơn ba mươi mét, lạnh lùng nói:
“Ông không phải đối thủ của tôi! Đừng tự rước lấy nhục nữa. Nếu không lát nữa ông chết rồi sẽ có một đám người nói Lâm Phong tôi không yêu nước!”
Nhìn thấy vậy, người vây xem đều đờ đẫn, một câu cũng không nói ra được!
Vẻ mặt Long Ngạo Thiên lạnh như băng. Tuy rằng với thực lực hiện tại mà Lâm Phong thể hiện ra nằm ngoài dự đoán của ông ta, nhưng ông ta không cho rằng mình không phải đối thủ của Lâm Phong!
Bởi vì, ông ta còn con bài tẩy!
Có thể trở thành võ đạo tông sư, có ai không có võ kỹ của riêng mình? Có ai mà không giữ lại con bài tẩy của mình?
“Khó trách cậu dám to mồm như vậy, ngay cả tôi cũng không để vào mắt, hóa ra cũng có chút thực lực!”
Vẻ mặt Long Ngạo Thiên lạnh lùng, nói:
“Chỉ là cũng vậy chứ không hơn! Thực lực của tôi, cậu không tưởng tượng nổi đâu!”
“Tôi tuyên bố, cuộc chiến có thể kết thúc!”
“Thiên Cương Ba!”
Long Ngạo Thiên nhanh chóng khua hai tay, từng tầng năng lượng khiến lòng bàn tay ông ta có biến hóa, chấn động lòng người!
Mọi người vây xem thấy vậy đều nhăn mặt lùi lại.
Thiên Cương Ba? Nghe như một tuyệt kĩ của những tông môn trên núi!
Có thể chuyển hóa linh lực trong cơ thể thành một quả cầu sáng lóa, một khi đã phóng ra, đủ để san bằng một ngọn núi nhỏ!
“Không ổn, mọi người mau lùi lại! Nếu một đòn này đánh ra, chúng ta không chết cũng bị thương!”
“Mau mau tránh đi!”
Kẻ đứng đầu các thế lực lớn đều tê cả da đầu, nhanh chóng lao ra ngoài.
Cho dù là Vân Trung Thiên hay Diệp Thiên Long cũng rời khỏi phòng họp!
Một đòn này của Long Ngạo Thiên quá mạnh, khiến tim họ đầm thình thịch như sắp vỡ ra!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...