Vương Tử Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

“Anh Tầm, giọng điệu người thanh niên mặc đồ trắng vừa rồi kia hung dữ như vậy? Sao anh lại để anh ta đi?”

Lâm Tiểu Hồng õng ẹo nói.

“Cái này mà em không hiểu à?”

Nam Cung Tầm mỉm cười nhéo Lâm Tiểu Hồng một cái, sau đó mới nói:

“Người thanh niên áo trắng vừa rồi tuy nhìn có vẻ bình thường, không có gì đặc biệt, nhưng nếu đã dám một mình tới trong núi sâu rừng rậm này, chắc chắn có điểm gì đó hơn người!”

Adv

“Hơn nữa một người hay làm màu như Vương Nhạc Hiên lại cung kính với anh ta như vậy, em không cảm thấy không bình thường sao?”

Lâm Tiểu Hồng nghe vậy thì cau mày nói:

“Không lẽ người này là một cao thủ?”

“Không phải! Anh không cảm nhận được một chút khí tức võ đạo nào từ người anh ta, chắc anh ta là một người bình thường! Nhưng anh hoài nghi có người âm thầm bảo vệ anh ta! Một vài con cháu của gia tộc lớn đều có đạo giả bảo vệ!”

Adv

Nam Cung Tầm nói.


Lâm Tiểu Hồng gật đầu.

Cô ta cũng chỉ thuận miệng hỏi thôi, chứ cũng không có hứng thú lắm với Lâm Phong.

“Người đẹp Lâm, nghe nói em rất giỏi nhạc cụ? Buổi tối lúc trở về diễn tấu vài bản cho anh nghe?”

Nam Cung Tầm đột nhiên nói.

Lâm Tiểu Hồng vẻ mặt hơi giật mình, sau đó phản ứng lại, che miệng nhẹ nhàng cười nói:

“Chỉ cần anh Tầm có thể giúp em tìm được một hai viên đan dược, em sẽ diễn tấu cho anh cả đêm.”

……

Ở một bên khác.

Lâm Phong càng vào sâu bên trong càng cảm thấy có chút không ổn.

Nhiệt độ bên trong sâu lại thấp hơn nhiệt độ bên ngoài tới mười mấy độ, trên một vài lá cây đều đã bắt đầu kết sương.

“Âm khí trong núi này hơi nặng! Chẳng lẽ còn có vật tà uế nào đó chăng?”

Lâm Phong tự mình lẩm bẩm.


Anh dựa theo chỉ dẫn của lệnh bài tiếp tục đi vào bên trong.

Rất nhanh đã tới dưới chân một vách núi dựng đứng.

Vách núi dựng đứng này phải cao hơn 100 mét, bức tường đá hoàn toàn nhẵn bóng, lại hoàn toàn không có cỏ dại sinh trưởng.

Ngoại trừ những điều này ra, thì dưới vách núi này lại còn có mười mấy vệt máu.

Những vệt máu này còn rất mới, rõ ràng là vừa mới xuất hiện!

Cũng có nghĩa là, có mười mấy võ giả vừa mới chết ở đây.

“Nơi đây có lẽ là lối vào của phần mộ tiên nhân, chỉ là bên ngoài có bố trí cấm chế, mười mấy võ giả đi tới đây, muốn cưỡng ép xông vào, đã bị cấm chế giết chết!”

Lâm Phong suy nghĩ hồi lâu, rồi nhẹ nhàng vươn tay về phía trước.

Bức tường đá trông có vẻ vô cùng vững chắc vậy mà giờ lại nhấp nhô giống như mặt nước, các đợt sóng nhẹ nhàng đung đưa….

Ngay sau đó, một cỗ năng lượng đáng sợ phóng tới, giống như muốn hủy diệt tất cả.

Lâm Phong sắc mặt không thay đổi, vận chuyển linh khí bên trong đan điền.

“Vù!”

Toàn bộ vách đá đột nhiên trở nên vặn vẹo, xuất hiện vết nứt, giống như muốn sụp đổ tới nơi vậy!

“Không đúng…cưỡng ép mở ra như vậy, có thể sẽ phá hủy nơi này mất.”

Lâm Phong suy nghĩ chốc lát, liền nhẹ nhàng đặt lệnh bài màu đen lên phía trên vách đá.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui