Vương Tử Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
“Thầy…thầy ơi! Mệnh bài của đàn anh Tiểu Vũ bị vỡ rồi!”
Học trò run rẩy nói.
Ông già mặc áo xám nghe vậy thì đột nhiên đứng dậy, vẻ mặt kinh ngạc bất định.
Mệnh bài là pháp khí cấp thấp do mỗi học trò của Huyền Linh Môn dùng huyết mạch để chế tạo ra, pháp khí này có liên quan mật thiết đến tính mạng của học trò, một khi học trò chết đi thì mệnh bài mà người đó chế tạo ra cũng sẽ theo đó mà vỡ nát!
“Chuyện xảy ra từ khi nào?”
Adv
“Vừa mới lúc nãy, con đi quét dọn vệ sinh phòng mệnh bài như thường lệ, kết quả phát hiện thấy mệnh bài của đàn anh Tiểu Vũ bị vỡ!”
Học trò căng thẳng nói.
Anh ta là học trò của Huyền Linh Môn, quét dọn phòng mệnh bài đã hơn 20 năm, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy trường hợp mệnh bài bị vỡ, chuyện này khiến trong lòng anh ta cực kỳ lo sợ!
Adv
Lão già mặc áo xám nghe vậy thì sắc mặt âm trầm bất định, suy tư trong chốc lát, cả người hóa thành một luồng ánh sáng đi tới trên đỉnh núi.
Trên đỉnh núi, có một cô gái mặc đồ trắng khuynh quốc khuynh thành đang khoanh chân tu luyện, ánh trăng mờ nhạt chiếu rọi lên người cô ta, dịu dàng xinh đẹp, khiến cô giống như tiên nữ giáng trần!
“Thầy! Sao người lại tới đây vậy?”
Giang Tịch Vũ cảm nhận được sự xuất hiện của lão giả, nên chậm rãi mở mắt ra.
Tiểu Vũ xuống núi báo thù cho Giang gia nhà con, hiện giờ mệnh bài đã vỡ!”
Lão già áo xám chậm rãi nói:
Giang Tịch Vũ nghe vậy, khuôn mặt tuyệt sắc có chút sững sờ, gần như không nghĩ tới kết cục lại như vậy.
Cô ta suy nghĩ một lát rồi nói:
“Giới võ đạo ở Kim Lăng yếu kém, ngoại trừ người chấp pháp Vân Trung Thiên ra, hẳn là không có ai có thể giết được Tiểu Vũ.”
“Ý của con là kẻ tiêu diệt Giang gia nhà con có liên quan đến người chấp pháp?”
Lão già áo xám cau mày.
“Cũng có thể, chỉ là phỏng đoán mà thôi! Tạm thời đừng quản Lâm Phong này nữa! Hiện giờ con đã tới giai đoạn đột phá quan trọng, đợi sau khi con đột phá, sẽ đích thân xuống núi giết anh ta.”
Giang Tịch Vũ chậm rãi nói.
Nghe vậy, lão già áo xám đang tức giận lại thấy vui mừng hỏi:
“Tịch Vũ, con cảm nhận được thời cơ để đột phá rồi sao?”
“Đúng vậy! Dài thì mười ngày nửa tháng, ngắn thì ba đến năm hôm là con sẽ ngưng tụ được căn cơ võ đạo, chính thức bước vào Tiên Thiên Cảnh!”
“Tốt! Tốt lắm…Con chỉ mới lên núi có mười lăm năm thôi, vậy mà đã đột phá đến Tiên Thiên Cảnh, tư chất cỡ này đúng là có một không hai! Tương lai bước vào Tôn Sư Cảnh sẽ nằm trong tầm tay!” .
||||| Truyện đề cử: Truyền Nhân Thần Y |||||
Lão già áo xám hài lòng gật đầu nói thêm:
“Nếu đã như vậy, đợi sau khi con đột phá, đích thân đi giết chết Lâm Phong kia, để chứng minh tấm lòng võ đạo của mình!”
…….
Khoảng 7 giờ rưỡi tối.
Lâm Phong đưa em gái tới một khách sạn lớn ở thành phố Kim Lăng, rồi đi thẳng lên trên phòng tổng thống ở tầng cao nhất.
Bên trong căn phòng, Trần Y Nặc đang cùng Tiểu Luyến Luyến xem phim hoạt hình heo peppa.
Sau khi Tiểu Luyến Luyến chắc đã hấp thu mười mấy viên linh thạch, mặc dù dáng người vẫn không có gì thay đổi, nhưng hiện giờ trí tuệ đã hồi phục lại bình thường, không khác gì đứa trẻ năm sáu tuổi cả.
Trần Thiên Hủ cũng đã tỉnh, một mình nằm trên giường ngây ngốc nhìn lên trần nhà, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Khi cửa phòng mở ra, ba người cùng đưa mắt nhìn qua, lúc nhìn thấy Lâm Phong đưa Lâm Vân Dao bước vào, Trần Y Nặc không khỏi có chút sững sờ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...