Vương Tử Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ
Ngay cả người chủ trì trên đài đấu giá cũng hơi kinh ngạc!
Anh ta biết người ở phòng bao Địa Tự số 2 chính là Giang Quân Lâm, con trai trưởng của nhà họ Giang, chắc chắn sẽ không nói dối!
Lẽ nào thứ này thật sự không tầm thường sao?
Chỉ là người định giá phòng đấu giá không nhìn ra sao?
...
Adv
Cùng lúc đó!
Ở trong phòng bao Thiên Tự số 1, vẻ mặt của lão già mặc đồ đen bỗng nhiên kích động.
Ông ta đã chuẩn bị rời khỏi đây, không ngờ tới thời điểm mấu chốt lại có một bất ngờ lớn!
"Khà khà khà, cuối cùng mình cũng tìm được người biết thứ này rồi!"
Adv
"Không biết nhà họ Giang này là thế lực phương nào? Giọng nói của thanh niên ra giá rất kiêu ngạo, nghe có vẻ rất lợi hại!"
"Thôi bỏ đi, bất kể là thế nào thì cậu cũng đã nhận ra cuộn vải bố này rồi, đến lúc đó tôi đây nhất định sẽ cảm ơn cậu thật tốt!"
Lão già mặc áo đen nham hiểm nhìn về phía phòng bao Địa Tự số 2, trong đôi mắt lóe ra ánh sáng quỷ dị, tựa như có thể nhìn thấy được dáng vẻ của Giang Quân Lâm.
...
Trong phòng bao Thiên Tự số 3.
Vẻ mặt Lâm Phong không thay đổi nhìn ra ngoài sân.
Anh không tin là Giang Quân Lâm biết tác dụng của da Ảo Mạc.
Sở dĩ anh ta nói như vậy chẳng qua là vì tìm một lý do thích hợp để làm mình ghê tởm mà thôi!
Đàm Thiên Hồng thấy Lâm Phong im lặng còn tưởng rằng anh không có tiền nên chủ động tiến lên nói:
"Cậu Lâm, cậu cứ ra giá đi! Bên phía tôi còn có một chút tiền!"
"Không cần! Để cho anh ta đi! Dù sao đến lúc đó cũng có thể cướp về."
Lâm Phong lắc đầu.
Sau đó bình tĩnh nói vào trong micro:
"Nếu anh đã cảm thấy đây là một bảo bối thì để cho anh đó! Tiêu mười triệu để mua thứ vớ vẩn này, anh đúng là khiến tôi ngạc nhiên đấy."
"Vậy sao? Anh cảm thấy đây là đồ bỏ đi, chẳng qua là do anh không biết nhìn hàng mà thôi!"
Lúc này đương nhiên Giang Quân Lâm sẽ không chịu thua, giọng điệu như đang nói anh không hiểu thì đừng có giả vờ.
Điều này khiến Lâm Phong hơi kinh ngạc.
Lẽ nào Giang Quân Lâm thực sự biết da Ảo Mạc sao?
Nếu quả thật là như vậy thì có nghĩa là nhà họ Giang không thể khinh thường được!
Có thể phía sau cũng có người tu tiên tồn tại chăng?
...
Trong phòng bao Thiên Tự số một.
Lão già mặc áo đen đã kích động đến mức toàn thân phát run lên!
Ông ta hận không thể ngửa mặt lên trời cười to rồi lập tức vọt tới phòng bao Địa Tự số 2, bắt Giang Quân Lập lại quật một trận, sau đó ép hỏi cho ra lai lịch của cuộn vải bố cũ nát này!
Có điều đây cũng chỉ là suy nghĩ mà thôi, ông ta vẫn nhịn xuống.
Tuy mấy người đang ngồi ở đây đều là rác rưởi, không có người nào có thể chịu được một chiêu của mình.
Nhưng dù sao nơi này cũng là địa bàn của thương hội Bách Vân, vẫn phải cho đối phương mặt mũi.
Bây giờ ông ta chưa thể trêu vào hai vị hội chủ của thương hội Bách Vân này được!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...