Vương Quyền Và Bóng Tối Tái Sinh Từ Cô Đơn


~ Khi Anh Anh bước vào phòng khách, không khí ấm áp và nhẹ nhàng của căn phòng khiến cô cảm thấy thư thái.
Những món đồ trang trí tinh xảo và ánh sáng từ đèn dầu tạo ra một không gian quyến rũ.
Trong góc phòng, một người đàn ông mặc bộ đồ quý tộc đang đứng nhìn ra cửa sổ, dáng vẻ đầy phong thái.

~
Ta không thể không cảm thấy một chút hồi hộp khi nhìn thấy người đàn ông đó.
Anh là người chồng sắp cưới của ta, một nhân vật quan trọng trong câu chuyện mà ta đã đọc, là người đàn ông từng cho ta những khoảnh khắc tươi đẹp nhất.
Nhưng giờ đây, ta không còn là người đọc mà là nhân vật trong câu chuyện, và cũng chưa có bất kỳ quan hệ đặc biệt nào với anh.
Ta hít một hơi thật sâu, bước vào và cúi người chào anh.
“Chào… Chàng,” ta đã cố gắng giữ giọng mình bình tĩnh và tự tin.

Người đàn ông quay lại, ánh mắt sắc sảo và lạnh lùng.

“Tiểu thư, cuối cùng cô cũng đến.

Tôi đã chờ đợi cuộc gặp này từ lâu.”
Anh ấy bước về phía ta với một nụ cười nhẹ.

“Tôi là Tần Ngọc, hôn phu của cô.”

Ta cảm thấy một làn sóng lo lắng và hồi hộp lan tỏa trong lòng.
Tần Ngọc không chỉ là một nhân vật quyền quý mà còn là người sẽ đóng vai trò quan trọng trong cuộc đời mới của cô, cũng là người ta yêu nhất.
Ta cần phải giao tiếp một cách khéo léo và thông minh để có thể điều chỉnh số phận của mình.
Nhưng giờ đây, ta không hiểu vì sao mình lại thấy đau đớn và hồi hộp tới vậy.

“Thưa Chàng, cảm ơn Chàng đã đợi.
Ta xin lỗi vì sự muộn màng,” Ta đáp lại, cố gắng giữ nét mặt tươi cười.

Tần Ngọc gật đầu, ra hiệu cho cô ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh bàn trà.
“Chúng ta cần phải bàn về kế hoạch sắp tới.

Cuộc hôn nhân của chúng ta không chỉ là một sự kết hợp cá nhân mà còn liên quan đến các vấn đề chính trị và xã hội.”

Ta ngồi xuống, cố gắng kiềm chế cảm giác hồi hộp và xúc động.
“Vâng, tôi hiểu.

Tôi rất mong được cùng Chàng xây dựng một cuộc sống hạnh phúc và ổn định.”

Tần Ngọc chăm chú nhìn ta, ánh mắt như đang dò xét.
“Tôi biết rằng chúng ta chưa có nhiều thời gian để tìm hiểu nhau, nhưng tôi hy vọng cô sẽ luôn là người đáng tin cậy và hỗ trợ trong mọi tình huống.”

Ta gật đầu, trong lòng thầm quyết tâm.


Đây là cơ hội để ta thay đổi số phận của mình, và ta không thể để bất kỳ sai lầm nào xảy ra lần nữa.

Sau cuộc trò chuyện, Tần Ngọc đứng dậy và thông báo rằng có một buổi tiệc tối quan trọng mà chúng tôi sẽ phải tham dự cùng nhau.

Ta không thể từ chối, và quyết định rằng đây là dịp để ta tiếp cận những người quan trọng trong xã hội và tìm hiểu lại về thế giới xung quanh.

Khi buổi tối đến, ta mặc một bộ trang phục không kém phần lộng lẫy, thể hiện sự duyên dáng và thanh lịch.
Tần Ngọc và ta bước vào buổi tiệc, nơi có nhiều quan khách quan trọng và các nhân vật nổi bật trong xã hội.
Ta cảm nhận được ánh mắt của nhiều người dõi theo mình, và điều này khiến ta cảm thấy quen thuộc nhưng cũng đầy quyết tâm.

Buổi tiệc được tổ chức trong một lâu đài tuyệt đẹp, với ánh sáng lung linh và âm nhạc du dương.

Ta di chuyển qua đám đông, cố gắng giữ vẻ ngoài tự tin trong khi lắng nghe những cuộc trò chuyện xung quanh.

Ta gặp gỡ nhiều người, từ các quý tộc đến những thương nhân quyền lực.

Mỗi người đều có vẻ ngoài sang trọng và sự uy nghiêm riêng, giống như ta mấy canh giờ trước.

Khi ta đang trò chuyện với một quý bà, một giọng nói lạ lẫm vang lên từ phía sau lưng.

“Tiểu thư Thuỳ Anh, lâu quá không gặp.”

Ta quay lại và thấy một người đàn ông với gương mặt lạ lẫm nhưng lại có chút quen thuộc.
Anh ta có vẻ ngoài phong độ và điển trai, và ánh mắt anh ta mang một sự bí ẩn lôi cuốn.
Nhưng kiếp trước ta đã nhìn thấy quá nhiều người như vậy, nên cũng không lấy làm lạ.

“Chào ông,” ta mỉm cười, cố gắng thể hiện sự lịch sự.
“Xin lỗi, tôi không nhớ đã gặp ông ở đâu.”

Người đàn ông cười nhẹ, ánh mắt lấp lánh sự thông minh.
“Tôi là Hàn Thế Hùng.

Tôi là bạn cũ của Tần Ngọc.

Chúng ta đã từng gặp nhau trong một bữa tiệc trước đây.”

~Những từ ngữ của Hàn Thế Hùng khiến Anh Anh cảm thấy như có sự quen thuộc nào đó.

~

Ta cảm thấy một cảm giác thân thuộc khi ở gần anh, mặc dù không nhớ rõ lý do tại sao.


“Rất vui được gặp lại anh.

Chắc chắn là tôi đã quên một vài chi tiết.”

Hàn Thế Hùng mỉm cười, sự tôn trọng và sự quyến rũ trong cách anh ta giao tiếp khiến ta cảm thấy thoải mái.
Anh ta tiếp tục trò chuyện với ta về nhiều chủ đề khác nhau, từ văn hóa đến chính trị.

Trong khi đó, Tần Ngọc cũng tham gia vào các cuộc trò chuyện khác và ít khi quay lại gần ta.

~Anh Anh cảm thấy buổi tiệc khá thú vị, và Hàn Thế Hùng đã giúp cô cảm thấy thoải mái hơn trong bầu không khí đầy áp lực này.~

Ta bắt đầu cảm thấy một sự kết nối với anh ta, mặc dù biết rõ rằng Hàn Thế Hùng không chỉ là một người bạn bình thường.
Ta cứ có cảm giác rất quen thuộc, như thể người này đã quen biết ta đằng đẵng 6 năm.

Khi buổi tiệc sắp kết thúc, Hàn Thế Hùng hỏi ta có muốn đi dạo xung quanh khu vườn của lâu đài.

Ta đồng ý, và cả hai bước ra ngoài khu vườn xinh đẹp, nơi ánh trăng chiếu sáng làm nổi bật vẻ đẹp của những cây cối và hoa cỏ.

~Hàn Thế Hùng và Anh Anh đi dạo bên nhau, trò chuyện về cuộc sống, ước mơ và những khao khát của mình.

Cô cảm thấy một sự kết nối đặc biệt với anh ta, điều mà cô chưa từng cảm thấy với bất kỳ ai khác.~

“Khi nhìn thấy cô, tôi cảm thấy như có một điều gì đó quen thuộc,” - Hàn Thế Hùng nói với giọng chân thành.
“Có lẽ chúng ta đã từng gặp nhau ở đâu đó, hoặc có thể chúng ta đang hướng về cùng một mục tiêu.”

Ta cười nhẹ, cảm thấy một sự an ủi trong lời nói của anh ta.
“Có thể, cậu có thể đúng.

Tôi cũng cảm thấy có điều gì đó đặc biệt khi trò chuyện với cậu.”

Khi buổi tối dần khép lại, ta cảm thấy mệt mỏi nhưng cũng đầy hy vọng.

~Cô đã có một buổi tối đáng nhớ và những kết nối mới đã được hình thành.
Điều quan trọng nhất là cô đã có một cái nhìn rõ hơn về thế giới xung quanh và những người mà cô sẽ gặp trong hành trình của mình.~

Tối đó, khi trở về phòng, ta ngồi một mình, suy ngẫm về những gì đã xảy ra.
Sự hồi tưởng về cuộc đời trước và những quyết định sai lầm của ta khiến ta cảm thấy nặng nề.

Tuy nhiên, ta biết rằng ta đã có cơ hội để thay đổi và tạo ra một cuộc sống mới cho chính mình.


Với sự quyết tâm và những người bạn mới như Hàn Thế Hùng, ta cảm thấy tự tin rằng mình có thể vượt qua những thử thách và xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn.
Ta đã được trao một cơ hội để sửa chữa sai lầm trong quá khứ và tìm kiếm sự kết nối thực sự trong cuộc sống.

~Sáng hôm sau, khi ánh nắng nhẹ nhàng chiếu sáng qua cửa sổ, Anh Anh thức dậy với tâm trạng tràn đầy năng lượng.

Cô quyết định bắt đầu ngày mới bằng cách tham gia vào các hoạt động trong phủ tể tướng và tìm hiểu thêm về các thành viên trong gia đình cũng như những người làm việc tại đó.

Đây là cơ hội để cô gây dựng hình ảnh của mình và tạo dấu ấn tích cực.~

Khi bước vào bữa sáng, ta nhận thấy không khí trong phòng ăn khá căng thẳng.

Các thành viên trong gia đình Tần Ngọc ngồi xung quanh bàn, tất cả đều bận rộn với những cuộc trò chuyện riêng của mình.

Ta cố gắng hòa mình vào không khí chung, tỏ ra thân thiện và cởi mở.

Tần Ngọc ngồi ở đầu bàn, nhìn ta với ánh mắt quan tâm.
“Anh Anh, hôm nay có kế hoạch gì không?”

“Chàng, ta nghĩ mình sẽ đi thăm các khu vực trong phủ và gặp gỡ mọi người,” ta đáp, cố gắng thể hiện sự quan tâm chân thành.
“Ta muốn hiểu rõ hơn về nơi mình sẽ sống và những người xung quanh.”

Tần Ngọc gật đầu, dường như hài lòng với kế hoạch của cô.
“Đó là một ý tưởng tốt.

Tôi chắc chắn rằng mọi người sẽ vui khi được gặp cô.”

~Sau bữa sáng, Anh Anh bắt đầu hành trình khám phá phủ tể tướng.
Cô đi dạo qua các khu vườn, các phòng làm việc, và các khu vực sinh hoạt của gia đình.
Cô gặp gỡ nhiều người, từ những hạ nhân tận tụy đến các quản gia và người làm việc trong khu vườn.~

~Trong khi trò chuyện với một người làm vườn già, ta biết được rằng khu vườn của phủ tể tướng không chỉ là nơi trồng cây mà còn là nơi tổ chức các sự kiện và lễ hội quan trọng.~
“Chúng tôi thường tổ chức các buổi tiệc và lễ hội ở đây,” người làm vườn giải thích.
“Khu vườn này là một phần quan trọng trong các mối quan hệ xã hội của phủ.”

~Anh Anh cảm thấy đây là một cơ hội tốt để thiết lập mối quan hệ và tạo dựng ảnh hưởng của mình.
Cô quyết định rằng mình sẽ tham gia vào các sự kiện và lễ hội này, không chỉ để xây dựng mối quan hệ mà còn để hiểu rõ hơn về các nhân vật quan trọng trong xã hội.~

Trong những ngày tiếp theo, Ta tham gia vào các hoạt động xã hội và từ thiện, gặp gỡ nhiều người mới và tìm cách giúp đỡ họ.
Ta nhận thấy rằng nhiều người trong xã hội đều có những câu chuyện và thử thách riêng, và việc lắng nghe và hỗ trợ họ không chỉ giúp xây dựng lòng tin mà còn tạo ra cơ hội để học hỏi và phát triển.

Một buổi tối, khi ta tham gia vào một buổi tiệc ngoài trời, ta lại gặp Hàn Thế Hùng.
Anh ta đang đứng gần khu vực trang trí hoa, trò chuyện với một nhóm người.
Khi thấy ta đến gần, anh ta mỉm cười và chào đón ta.

“Anh Anh, thật vui khi gặp lại cô,” Hàn Thế Hùng nói với sự chân thành.
“Cô đã tham gia vào nhiều hoạt động thú vị gần đây à.”

“Cảm ơn Anh, Hàn công tử,” Ta đáp lại.
“Tôi cảm thấy rất hạnh phúc khi có cơ hội gặp gỡ và giúp đỡ mọi người.

Tôi hy vọng rằng mình có thể làm điều gì đó ý nghĩa cho xã hội.”

Hàn Thế Hùng nhìn ta với ánh mắt tôn trọng.

“Cô có một trái tim rộng lượng và một tâm hồn đẹp đẽ.
Tôi tin rằng cô sẽ làm được nhiều điều tốt.”

Ta tiếp tục trò chuyện, và ta cảm thấy một sự kết nối sâu sắc với Hàn Thế Hùng.
Anh ta không chỉ là một người bạn mới mà còn là một người có thể giúp ta trong hành trình của mình.

~Tuy nhiên, trong lúc giao tiếp với những người xung quanh, Anh Anh cũng phải đối mặt với những thử thách không ngờ.
Một ngày, trong một buổi họp mặt chính trị, cô gặp một quý tộc có vẻ ngoài quyền uy và tỏ ra khá lạnh lùng.
Người này tên là Vương Hạo, và có vẻ như anh ta không ưa sự hiện diện của cô.~

“Kính chào Vương công tử,” ta nói với giọng tôn trọng khi tiếp cận anh ta.
“Tôi là Anh Anh, rất vui được gặp ông.”

Vương Hạo nhìn cô với ánh mắt sắc bén.
“Tiểu thư, tôi nghe nói rằng cô mới gia nhập vào xã hội này.
Không biết cô có kế hoạch gì để đóng góp cho cộng đồng?”

Ta cảm thấy một sự lạnh lùng trong giọng nói của Vương Hạo.
“Tôi tin rằng mỗi người đều có thể đóng góp theo cách của mình.

Tôi muốn tìm hiểu và giúp đỡ những người xung quanh.”

Vương Hạo hếch cằm lên, ánh mắt của anh ta không hề thay đổi.
“Chúng ta sẽ xem cô có thể làm được gì.

Đôi khi, việc nói là dễ hơn làm.”

~Anh Anh cảm thấy hơi bị thử thách, nhưng cô không để điều đó làm mình nản lòng.
Cô quyết định rằng mình sẽ chứng minh giá trị của mình thông qua hành động, không chỉ bằng lời nói.
Dù sao cũng từng là người của thế kỉ 21, cũng đã trải qua 1 kiếp đầy mưu mô và thâm hiểm, cô sao có thể dễ dàng bị hạ gục.~

Trong khi những thử thách ngày càng gia tăng, ta cũng tìm thấy sự hỗ trợ từ những người bạn mới và sự động viên từ Hàn Thế Hùng.
Ta tiếp tục tham gia vào các sự kiện xã hội và từ thiện, và dần dần, ta bắt đầu thấy sự thay đổi trong cách mọi người nhìn nhận ta.
Ta đã lột xác, không còn dáng vẻ của một tiểu thư yếu đuối thiếu chính chắn.

~Cô nhận ra rằng mỗi ngày là một cơ hội để chứng tỏ bản thân và làm cho cuộc sống của mình trở nên ý nghĩa hơn.

Cô bắt đầu cảm thấy sự thay đổi trong cách mọi người đối xử với mình, và điều đó giúp cô tự tin hơn trong hành trình của mình.~

Khi buổi tối đến, ta ngồi lại trong phòng của mình, suy ngẫm về những gì đã xảy ra trong tuần qua.
Ta cảm thấy mệt mỏi nhưng cũng đầy hy vọng.

Ta đã vượt qua những thử thách và tạo dựng được những mối quan hệ quan trọng.
Ta biết rằng con đường phía trước vẫn còn nhiều khó khăn, nhưng với quyết tâm và sự hỗ trợ từ những người xung quanh, ta cảm thấy sẵn sàng đối mặt với bất kỳ thử thách nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui