Đầu tiên, chúng ta cần giới thiệu một chút về cái cầu thang.
Đây là thang gỗ theo phong cách cung đình, tất cả từ thân thang đến tay vịn đêu có đinh sắt.
Bởi vì có thang máy, cho nên hầu hết thang gỗ chỉ dùng để trang trí.
Mỗi ngày người làm đều lau chùi, cũng xem như là sạch sẽ.
Tần Thái vừa vặn bị áp xuống ở chỗ rẽ từ lầu hai lên lầu ba, thân thể Đàm Tiếu gắt gao đè xuống phía sau lưng, tức khắc cô có chút lúng túng: " nè, Đàm Tiếu..."
Làn tóc dài đen như mực tán loạn phía trên, mặt cầu thang sáng đến độ có thể soi được bóng dáng hai người.
Hơi thở của Đàm Tiếu dán ở bên tai, dần dần dồn dập lên.
Anh duỗi tay luồn vào làn váy rộng của Tần Thái, vuốt ve cẳng chân tinh tế trơn bóng của cô.
Nhẹ nhàng vuốt lên phía trên, đầu ngón tay như có như không lướt qua làn da mượt mà.
Tần Thái cảm thấy ngứa ngứa khó chịu, cô đưa tay ra sau đẩy cái tay đang làm bậy của Đàm Tiếu: " tránh ra, cho tôi đứng dậy."
Đêm còn dài, còn rất nhiều thời gian.
Đàm Tiếu cũng trở nên kiên nhẫn.
anh ta dùng móng tay chọc nhẹ nhẹ vào Tần Thái qua lớp vải mỏng, nhẹ nhàng thổi vào phần lưng hở, không có ý muốn đứng dậy.
Cái cảm giác kia thật sự quá quái dị, Tần Thái run rẩy trốn tránh: " Đàm Tiếu, đừng làm bậy!!"
Đàm Tiếu gắt sao ôm cô, tay phải thình lình nắm lấy phần ngực phía trước.
Thân thể này chưa phát dục hoàn toàn, ngực không quá lớn nhưng đủ nắm một bàn tay.
Tần Thái nhanh tay bắt lấy: " mau buông tay ra!"
Đàm Tiếu ôm chặt cô, một tay kéo phần cổ áo nếp gấp rất đàn hồi, toàn bộ vai phải của Tần Thái lộ ra.
Đàm Tiếu dùng sức hôn lên bả vai trơn bóng như ngọc ngà kia., Tần Thái bị ép ghé vào cầu thang, trên mặt gỗ trơn bóng phản chiếu lại hình ảnh xa lạ.
Cô gái tóc như thác, cổ áo lúc này lại mở rộng, mơ hồ có thể thấy lớp áo ngực ren.
Đàm Tiếu nhẹ nhàng cắn một cái ngay cổ làm Tần Thái có chút choáng váng.
Đàm Tiếu lột đi lá chắn cuối cùng, đem quần lót màu vàng nhạt quăng sang một bên.
Lúc biết được phía sau là cái gì, Tần Thái quyết không chịu: " buông ra!".
Cô bắt đầu liều mạng giãy giụa, Đàm Tiếu lại tách cặp chân thon dài ra, nhẹ nhàng dụ dỗ: " ngày mai tôi sẽ đưa tiền đến cho Bạch tiên sinh"
Tần Thái do dự một chút, lúc trước cũng đã làm một lần, bây giờ cô cũng không ghét bỏ lắm, nhưng mà làm ở chỗ này thì...!
Cầu thang sáng bóng như gương, đem hình ảnh hai người chiếu rõ ràng vào mắt, tuy rằng đó không phải là mặt của cô nhưng vẫn xấu hổ cùng buồn bực: " về phòng đi."
Đàm Tiếu ở phía sau tìm được tư thế, vòng eo hạ một cái.
Tần Thái rên lên, hắn mới nhẹ giọng nói: " không."
Bề mặt cầu thang rất cứng, chỉ lát sau khuỷa tay Tần Thái đã đỏ rực lên, phía sau Đàm Tiếu cứ ra ra vào vào, nhưng cô cảm thấy chưa thoải mái.
Tần Thái nhắm mắt lại, không dám xem gương mặt đang xấu hổ đến ngượng ngùng.
Đàm Tiếu ở bên tai cô thở dốc, cô chậm rãi bắt đầu có chút cảm giác, hừ nhẹ một tiếng.
Đàm Tiếu phát hiện, hôn hôn vành tai của cô rồi không chỉ dùng sức mà còn chú ý thỏa mãn cô.
Tần Thái dần dần tiến vào trạng thái, hô hấp cũng ngày càng gấp.
Đàm Tiếu chú ý đến khuỷa tay đỏ ửng của cô, đưa cánh tay ôm toàn bộ thân thể của cô vào trong ngực.
Tần Thái đang phiêu diêu, lúc này cũng không nghĩ nhiều đưa hai tay ôm chặt tay của hắn.
Cảm giác được độ ấm, Tần Thái mở nhẹ mắt, cái tay khác của Đàm Tiếu không biết đã gỡ bỏ áo ngực của cô, bây giờ đang không ngừng xoa nắn nơi kiều nộn nhất của thân thể này.
Nhìn vào mặt gỗ như gương thấy quần áo của cô gái này loạn cả lên, tim Tần Thái muốn nhảy ra.
Cái chỗ kia không ngừng bị ma sát đột nhiên có một cảm giác rất kỳ quái, Tần Thái không tự chủ được khẽ gọi một chút, thanh âm của thân thể này yêu kiều lại dịu dàng, như là vừa rất vui thích vừa thống khổ.
Đàm Tiếu đã hoàn toàn bất chấp, hết sức mà ra vào, cảm giác đó như bị thủy triều dâng ngập, Tần Thái liều mạng bắt lấy cánh tay anh ta.
Trong đầu bỗng hiện lên một vòng sáng trắng, giống như đại hồng thủy.
Đàm Tiếu vẫn còn chưa dừng, Tần Thái không chịu được dùng sức đẩy anh ta ra.
Hừ, đã ăn xong thì phải lật bàn chứ!
Đàm Tiếu không để ý tới, cô thật sự làm ẩm ĩ cả lên, anh ta phải gắt gao ôm cô ấn lên mặt cầu thang, tiếp tục lăn lộn qua lại, toàn lực phóng thích.
Xong một trận chẳng ai nói gì, hai người đều thở dốc kịch liệt.
Nghỉ ngơi một lúc, Đàm Tiếu lật người, ôm Tần Thái vào trong ngực.
Tư thế nằm ngửa này không thích hợp ở chỗ này lắm, trên lưng bị cầu thang cấn đến đau, nhưng Đàm Tiếu vẫn nằm im nhìn thật sâu vào mắt Tần Thái.
Tần Thái ngượng ngùng nhìn vào anh ta, trong đôi đồng tử kia không phải là gương mặt của cô.
Phía dưới có chút dính dớp khó chịu, cô thừa dịp đang nghỉ ngơi, đơn giản là xuất khiếu mà chạy.
Đàm Tiếu còn ôm thân thể kia, anh ta đương nhiên biết Tần Thái đã chạy mất, một con người còn sống trong ngực bỗng biến thành vỏ rỗng, trong lòng tự nhiên có chút mất mát.
Anh ta đứng dậy đem khối thân thể này vào phòng tắm, tự tắm rửa nhân tiện cẩn thận tắm sạch sẽ cơ thể này luôn, rồi mới đem về lầu một.
Lúc đi đến phòng của Tần Thái, Tần Thái đã khóa cửa nhưng cũng không ngăn được, Đàm Tiếu có chìa khóa!
Tác giả có lời muốn nói: Ân hừ, nghe nói, nếu chăm chỉ đổi mới, sẽ có rất nhiều bình luận, rất nhiều rất nhiều cất chứa, rất nhiều rất nhiều hoa, rất nhiều rất nhiều chịu bị! ta đến xem có phải thật sự hay không.....>> v.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...