“Phản đối (Nah)” Kushder hét lớn: “Ai muốn nhìn thấy một Star hỗn loạn? Cứ việc bỏ phiếu “Đồng ý”!”
“Phản đối!”
“Phản đối!”
Bá tước Sorel và Bá tước Dagestan của vùng đất Vách Đá đồng thanh theo sau.
Val Arunde cau mày: “Ta không biết việc này sẽ mang đến điều gì cho cuộc chiến ở phía trước…”
“Ngài Val,” Kushder trịnh trọng: “Lời hứa toàn bộ quân đội của Vách Đá tiến tới trợ giúp Bắc Cảnh vẫn còn hiệu lực.
Vách Đá tiếp giáp với Bắc Cảnh, chắc chắn nó sẽ không trơ mắt đứng nhìn bạn bè của mình rơi vào ngọn lửa chiến tranh.
Ngài biết, chúng tôi ở gần nhất, điều động quân đội sẽ có hiệu quả hơn vương thất.”
“Nhưng tôi cũng lo lắng rằng, tương lai của Star sẽ bị huỷ hoại trong tay của một đứa con hoang, kẻ mà khiến tất cả các chư hầu phải đề phòng, và cũng đề phòng tất cả các chư hầu.”
Kushder chột mắt nhìn chằm chằm vào Val với vẻ mặt nghiêm túc.
Val im lặng một lúc lâu, cuối cùng thì thở dài.
Vị lãnh chúa tựa như một chiến binh làm từ sắt này bi ai: “Đây là vì Bắc Cảnh, vì Arunde.”
Tại nơi mà không ai để ý, Kaiser V siết chặt quyền trượng trong tay.
“Phản đối.” Công tước của Bắc Cảnh lên tiếng trong sự cô đơn.
Bá tước Zemuto và Bá tước Friess cũng thở dài thườn thượt:
“Phản đối.”
“Phản đối.”
“Sáu người phản đối.”
Công tước Cullen nói một cách vô cảm.
Jenny nhìn Công tước của Bắc Cảnh đầy hoài nghi.
Thales thì bất lực mà nhắm mắt lại.
“Bá tước Talon!”
“Ta biết lãnh địa của ngài ở gần lãnh địa Trung Ương, và ngài cũng có mối quan hệ tốt với vương thất,” Kushder nói chậm rãi với một trong số mười sáu người, Bá tước Bern Talon của Sao Năm Cánh: “Những công tước như bọn ta đây, quả thực không quá thích hợp để kế thừa ngai vàng,”
“Nhưng ngài thì khác! Sao năm cánh là một nhánh phụ của sao chín cánh trong lịch sử,” Kushder vung tay lên: “Nếu quốc vương không có người thừa kế, thì chắc chắn rằng ngài cũng sẽ có tên trong danh sách lựa chọn.”
Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Bá tước Talon.
Bern Talon ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Ông ta nhìn về phía Kaiser V, nhưng người sau chỉ lạnh lùng nhìn lại.
“Hiển nhiên, với tư cách là một đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ cho ngai vàng, liệu đứa trẻ kia có cho rằng ngài cũng tham dự vào cái gọi là âm mưu kia?” Kushder bật cười.
Thales sốt ruột, định lên tiếng, nhưng lại bị quốc vương giữ lại.
“Bern, cứ làm theo trái tim của mình,” Kaiser V nhắm mắt lại và nói với giọng trang nghiêm: “Sao năm cánh, dù sao thì cũng không phải là sao chín cánh.”
Bern Talon do dự một lúc, hít một hơi thật sâu rồi gục đầu xuống đầy chán nản và nói:
“Gia tộc Talon… bỏ quyền!”
Rất nhiều lãnh chúa lại nhíu mày.
Kushder nở một nụ cười thầm lặng.
Sao Năm Cánh Talon là gia tộc duy nhất trong mười ba vọng tộc không có lãnh địa nằm xung quanh lãnh địa của sáu đại gia tộc.
Họ ở gần lãnh địa Trung Ương của vương thất và vẫn luôn là người ủng hộ mạnh mẽ cho Jadestar.
Nhưng bây giờ họ…
Đúng vào lúc này.
“Đồng ý (Aye)!”
Mọi người đều kinh ngạc, quay lại thì thấy người lên tiếng thế mà lại là Zayen Covendier vốn đã im lặng một lúc lâu.
Anh ta chính là người đầu tiên tán thành Thales.
Chỉ thấy Công tước Hoa Diên Vĩ, người cai quản lãnh địa Bờ Nam, đang lạnh lùng nhìn Kushder, người có vẻ mặt vừa mới chuyển từ kinh ngạc sang lạnh như băng.
Thales sững sờ nhìn Zayen, nhưng dường như anh ta không hề có ý định đón ánh mắt đó.
Bá tước Karabeyan và Bá tước Liscia gật gật đầu, rồi cùng tiến lên phía trước: “Đồng ý!” “Đồng ý!”
“Xem ra, cách làm của ngài vẫn có hiệu quả,” Gilbert thì thầm với Thales: “Dưới hoàn cảnh như này, nó vẫn giúp chúng ta giành được vài sự ủng hộ quý giá.”
Tiếng cười sắc bén của Fakenhaz đột nhiên vang lên: “Hahaha, ta bỏ phiếu “Đồng ý”!”
“Phản đối!”
“Phản đối!”
Cả Kroma và Bozdorf cũng lên tiếng ngay sau đó.
Trong sự nghi hoặc của rất nhiều người, Kushder phẫn nộ: “Lão già! Tại sao…”
“Tại sao phiếu của ta lại khác với Bá tước Kroma và Bá tước Bozdorf?” Fakenhaz ngắt lời Kushder, cười lớn: “Ai da, ta không phải là chủ nhân của bọn họ, không thể quản lý bọn họ, đây không phải là một việc cực kì bình thường hay sao?”
Ông ta nhìn chằm chằm vào vài vị công tước khác và chế giễu: “Rốt cuộc, mười ba vọng tộc không phải là “chó giữ nhà” của sáu đại gia tộc chúng ta!”
Rất nhiều bá tước đỏ bừng mặt, quay đầu đi.
Tuy nhiên, nhóm người ủng hộ quốc vương lại thở dài và gục đầu xuống sau khi tính toán số phiếu.
“Tám người phản đối, bốn người tán thành, một người bỏ quyền.”
Công tước Cullen run rẩy: “Trong số mười sáu người ở đây, đã có một nửa phản đối.
Xem ra không cần phải tiếp tục tiến hành thêm nữa.”
Gilbert than khẽ.
Thales nghe xong kết quả chỉ có thể gượng cười.
‘Bản thân mình, phải chăng vẫn còn quá ngây thơ…’
Không biết vì sao, nhưng vào lúc này Kaiser vẫn có thể giữ vẻ mặt vô cảm.
Cũng chỉ còn cách cảm thán rằng dù gì thì cũng là quốc vương tối cao, nên mới có thể bình tĩnh như thế.
Cách đó không xa, trong một góc, Morat bật cười yếu ớt.
Thủ lĩnh Bí Khoa thì thào: “Xem ra, mặc dù đứa bé kia đã có màn biểu diễn khá đặc sắc, nhưng vẫn phải dùng phương án dự phòng.
Cậu đã sẵn sàng chưa?”
Raphael thắt chặt găng tay và cười vui vẻ: “Mặc dù có chút ngoài ý muốn, nhưng tuyệt đối sẽ không xảy ra sai lầm.”
“Nếu như đã có kết quả, mọi người, xin đừng cảm thấy áy náy!” Kushder mỉm cười, nhìn các lãnh chúa có những biểu cảm khác nhau, rồi nói:
“Về tư, thì đây là vì gia tộc của các người.
Về công,” Kushder tỏ vẻ khinh thường, liếc nhìn Jenny đang nghiến răng và Thales mặt xám xịt:
“Không thể để phụ nữ và trẻ em ngu dốt cai trị Star được!”
Đúng lúc này, từ xa vang lên một giọng nữ trẻ trung và giàu sức sống.
“Phụ nữ và trẻ em ngu dốt?”
Đám đông náo loạn!
Tất cả các quý tộc trên ban công thi nhau quay đầu lại.
Sau khi nhìn rõ người đến, họ bắt đầu thì thầm bàn tán với nhau.
“Nhưng mà, ta không những không biết gì.”
Phảng phất như giọng nữ này có một loại ma lực chạy xuyên qua đám đông.
“Mà còn trẻ và ngây thơ.”
Thales kỳ quái, bèn thò đầu ra phía trước.
“Hơn nữa còn là phụ nữ!”
Đám đông bị các vệ binh tách ra.
Từ trong đám đông, một thiếu nữ khoảng mười bốn, mười lăm tuổi bước ra với mái tóc màu hạt dẻ xoã ngang vai.
Có thể lờ mờ nhìn thấy vài nét non nớt trên khuôn mặt thanh tú của nàng.
Lúc này, vẻ mặt thiếu nữ lạnh như băng.
Nàng nhìn chằm chằm vào mọi người đứng trên ban công với ánh mắt dữ dội.
Nàng khoác một chiếc áo choàng đen sẫm, đi đôi bốt da có cựa.
Bộ trang phục đi săn xen lẫn hai màu đen và tím khiến người ta vừa nhìn đã thấy thích.
Nàng đeo một chiếc trâm cài trên vai trái, và dường như biểu tượng gắn trên đó là một vầng trăng non đỏ như máu.
Nhưng chẳng biết vì sao mà Thales luôn cảm thấy thiếu nữ với mái tóc hạt dẻ này đang cố hết sức để khiến mình trông lạnh lùng và nghiêm nghị.
Tiếng bàn luận của đám đông càng lúc càng lớn.
Rất nhiều lãnh chúa quay ra thì thầm với nhau sau khi nhìn thấy vầng trăng non đỏ như máu kia, trong khi tất cả các công tước thì nhíu mày.
Phía sau thiếu nữ có mái tóc màu hạt dẻ là hai vị quý tộc.
Một trong số đó là một người đàn ông trung niên đang nở nụ cười tươi với mái tóc vàng nhạt.
Có một đoá hoa hướng dương màu vàng được thêu trên quần áo của ông ta.
Vị quý tộc còn lại là một người đàn ông trung niên có mái tóc dài và đôi mắt u ám.
Một con cá lớn, ba đuôi, dữ tợn được đan vào ống tay áo của ông ta.
Miệng nó há rộng ra, để lộ răng nanh chi chít ở bên trong, trông rất đáng sợ.
“Nhưng chính là ta, phụ nữ và trẻ em ngu dốt trong miệng ngài.”
Thiếu nữ bước tới trước Kushder, người đang vô cùng ngạc nhiên, rồi ngạo nghễ ngẩng đầu lên và nhìn chằm chằm vào người đàn ông chột mắt, cao hơn mình một cái đầu này với ánh mắt hung hăng.
“Đang thống trị lãnh địa Lưỡi Đao của vương quốc Star!”
Giọng của thiếu nữ tóc hạt dẻ lạnh dần: “Ngài còn ý kiến gì không, Công tước Nanchester, lần đầu gặp mặt?”
“Đây là… Trăng Máu, nhà Tabark.” Kushder kinh ngạc nhìn thiếu nữ với ánh mắt rối loạn: “Nữ công tước của lãnh địa Lưỡi Đao (Duchess)?”
Thiếu nữ có mái tóc màu hạt dẻ không thèm đếm xỉa đến ông ta mà tiến thẳng đến trước mặt quốc vương và quỳ một chân xuống.
“Lyanna Tabark.” Kaiser V thở dài, vẻ mặt hoài niệm.
Ông đưa tay phải ra:
“Lần cuối nhìn thấy có lẽ cũng là mười hai năm trước rồi.
Khi ấy cháu mới chỉ ba tuổi.
Ta vẫn còn nhớ lúc Sonia đưa di thể của John quay về thành Vĩnh Tinh, đã vừa ôm cháu ở trong lòng, vừa khóc và nói với ta rằng đây chính là Nữ công tước kế nhiệm của Tabark.”
Nữ công tước Lyanna Tabark hôn lên chiếc nhẫn của quốc vương, rồi nghiêm túc nói: “Bệ hạ, thần sẽ vĩnh viễn không bao giờ quên ân tình của ngài, của Đoá Hoa Pháo Đài và cả Công tước Hồ Sao quá cố nữa.”
“Đây là bé gái mồ côi duy nhất còn sót lại của gia tộc Tabark mà Công tước Hồ Sao đã cướp lại được từ tay của quân nổi dậy trong Năm Đẫm Máu?” Công tước Val nhìn người thiếu nữ mạnh mẽ và còn trẻ hơn cả con gái mình này, thở dài: “Tây Nam xa xôi, đi lại khó khăn.
Ta còn tưởng rằng Tabark sẽ không đến kịp.”
‘Người thiếu nữ này chính là thành viên duy nhất còn sót lại của gia tộc Tabark sau khi bị quân nổi dậy của sáu thành phía Tây Nam tàn sát sao?’
Val liếc Kaiser, thở dài: ‘Đúng là giống Jadestar y như đúc.’
“Cần một chút thời gian để triệu tập chư hầu.
Cũng như điều động quân lính,” Lyanna cúi đầu tỏ vẻ kính trọng trước Đại Bàng Sắt: “Nhưng xin ngài hãy yên tâm.
Vương quốc đang gặp khó khăn.
Tabark sẽ cống hiến hết sức mình, bất kể hi sinh, bất kể đền đáp, bất kể được và mất!”
Nghe xong câu này, vài bá tước lén nhìn Kushder.
Người sau thì khịt mũi, quay đầu đi.
“Lời thề vĩnh hằng.
Cho dù bị đao rìu kề vào cổ, cho dù máu đổ khắp nơi, Trăng Máu vẫn sẽ luôn đứng về phía gia tộc sao chín cánh!”
Kaiser V nhìn người thiếu nữ có khuôn mặt cương nghị và kiên định này, chậm rãi gật đầu.
Sau đó hai vị quý tộc phía sau nàng bước lên, quỳ một gối xuống và hôn vào nhẫn của ông.
“Seucader, và cả Kisen,” Kaiser nghiêm túc: “Ta hi vọng hai người sẽ hợp tác chặt chẽ, hỗ trợ lẫn nhau ở phía Tây Nam.
Nguyện cho bi kịch Năm Đẫm Máu sẽ không tái diễn.”
“Đương nhiên, thưa Bệ hạ,” Bruce Seucader đang tuổi tráng niên, mỉm cười thận trọng: “Mặc dù Hoa Hướng Dương nằm ở ngoài đất liền, nhưng vẫn luôn hướng về Star.”
“Cá Răng Đao sẽ nuốt chửng mọi kẻ thù gây hại cho Trăng Máu, cho Sao Chín Cánh,” Gunther Kisen nhìn quanh với ánh mắt lạnh lùng: “Bất luận là nó đến từ trong hay ngoài vương quốc.”
“Ái chà chà, không hổ là tổng sắc lệnh của Star!” Tiếng cười mỉa mai và khó nghe của Fakenhaz, kết hợp với tiếng vỗ tay của ông ta, lại vang lên rất đúng lúc: “Sáu đại gia tộc, mười ba vọng tộc đều tập trung đầy đủ tại vương đô!”
“Cảnh đẹp chưa từng có suốt mười hai năm!”
Cyril tiếp tục phát ra tiếng cười chói tai: “Nếu như không có chiến tranh với Aixenter thì còn tốt hơn… Đương nhiên, nếu không có chiến tranh, thì làm gì có chuyện chúng ta ở chỗ này!”
Không ai để ý đến ông ta.
Mỗi người đều đang suy đoán xem mọi thứ sẽ bị ảnh hưởng như thế nào bởi sự xuất hiện đột ngột của ba gia tộc lớn đến từ lãnh địa Lưỡi Đao phía Tây Nam và lập trường của bọn họ.
Sắc mặt Kushder lập tức thay đổi.
Ông ta nhìn về phía Công tước Cullen với ánh mắt hối thúc.
Thế nhưng Công tước thủ hộ Đông Hải già nua lại không thèm nhìn Kushder mà chỉ nói với giọng run rẩy: “Vừa đủ, vị… Nữ công tước Ly… Lyanna này…”
Nhưng ông ta ngay lập tức bị xen ngang bởi thiếu nữ mặt lạnh.
“Bỏ những lời vô nghĩa đi! Ông già, lần đầu gặp mặt.
Ta sợ rằng ông mà nói tiếp là lên cơn suyễn đấy.”
Công tước Cullen nghẹn cứng, há hốc mồm, không biết nên phản ứng như thế nào.
Nữ công tước của lãnh địa Lưỡi Đao, Lyanna Tabark đã nhanh chóng quay sang phía Thales!
‘Ơ?’
Thales vội vàng ho khan và nở một nụ cười thân thiện, hoà nhã.
Trong cái nhìn sắc lẹm của Lyanna, Thales chợt nhận ra đối phương có một đôi mắt màu xanh lục.
Lúc mà cậu bất giác ưỡn ngực, đứng thẳng lại và chuẩn bị cúi đầu chào…
“Không tệ, trông cũng không đến nỗi nào,” Lyanna gật đầu một cách lạnh lùng, khịt mũi.
“Chỉ có điều hơi gầy, biểu cảm nhìn hơi hèn, vóc người cũng hơi thấp.”
‘Biểu cảm… nhìn hơi hèn?’
‘Còn cả…’
‘Này…’
Thales cũng đứng sững sờ ở đấy.
Cánh tay giơ lên giữa không trung chuẩn bị làm động tác chào cũng phải rút về trong buồn bực.
Cậu liếc nhìn Công tước Cullen đứng trước mặt.
Cả hai đều có thể thấy được sự đồng cảm và thấu hiểu trong mắt nhau.
“Về việc đứa trẻ này có thể hay không trở thành hoàng tử,” Lyanna xoay người, nhìn các quý tộc với vẻ mặt kiên định, rồi nói lớn:
“Ta, Nữ công tước Tabark, bỏ phiếu “Đồng ý”!”
Mọi người còn chưa kịp phản ứng thì Bá tước Seucader và Bá tước Kisen đã bước lên từ phía sau Lyanna.
Một người thì mỉm cười, một người thì trừng mắt nhìn đám đông với vẻ dữ tợn.
Cả hai đồng thanh lên tiếng:
“Đồng ý!”
Bàn tay Gilbert đặt lên vai Thales vô thức siết chặt hơn vì phấn khích.
Nhưng Thales đã không còn thời gian để quan tâm đến việc đó nữa rồi.
Tim cậu lại đập lên thình thịch.
‘Cô ấy đồng ý?’
Đại sảnh lại ồ lên!
Những tiếng reo hò rung trời lại bắt đầu được truyền đến từ quảng trường Tinh Tụ!
Công tước Cullen cảm thán:
“Vậy là, tám người phản đối, bảy người đồng ý, một người bỏ quyền.”
“Hơn nữa, bởi vì gia tộc Tabark, Seucader và Kisen đã đến, tất cả mười chín người của Nghị viện Cấp Cao đều đã có mặt.
Vậy nên, cho đến giờ, số phiếu đồng ý hoặc phản đối vẫn chưa tới một nửa.”
“Chỉ còn lại Bá tước Javea và Bá tước Almond của Đông Hải, cùng với lão già mập mạp này nữa.”
Kushder siết chặt nắm đấm, trái tim dần chùng xuống.
‘Đáng chết.’
‘Con chó cái cai quản Tabark kia, Seucader mới nổi và Kisen chó điên.’
‘Bọn họ đều là quân cờ bí mật mà quốc vương đã chuẩn bị từ trước ư?’
‘Không thể nào, trong thời gian ngắn như vậy…’
‘Cũng may là Cullen và hai gia tộc lớn chịu sự ảnh hưởng của ông ta ở Đông Hải vẫn còn đứng về phía “Ngôi sao mới”… Bọn họ bỏ phiếu phản đối, đứa trẻ kia sẽ không có quyền thừa kế.
Thế thì chúng ta có thể bàn bạc kỹ lưỡng hơn…’
Khi mà Kushder đang chìm đắm trong mạch suy nghĩ của mình thì Công tước Cullen đã quyết định bỏ phiếu.
(Nốt một chương nữa là hết Quyển 2, mình xin phép nghỉ vài ngày để edit lại từ đầu nhé.).
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...