" Lục Dạ"
" các chủ"
" tập hợp toàn bộ sát thủ của Dạ Nguyệt các, trong vòng mười ngày phải có mặt tất cả ở kinh thành, cải trang thường dân sống bình thường, không được liên lạc với bất kỳ ai, thấy hiệu lệnh lập tức phải có mặt ở nơi phát tín hiệu!"
" vâng!"
Dạ Nguyệt các hiện có khá đông người, chủ yếu là người bình thường có chút trò vặt khôn khéo để thám thính tình hình, sát thủ lãnh nhiệm vụ giết người hay theo dõi hành tung chỉ hơn trăm người là có thực lực
.........
Hai ngày sau, hoàng thượng ban chiếu chỉ sắc phong Đại hoàng tử Tần Kha làm thái tử, Liễu thị chính thê đại hoàng tử làm thái tử phi, thay thế hoàng thượng thượng triều giải quyết toàn bộ thế cuộc, được quyền chỉ huy toàn bộ cấm vệ quân và một phần ba binh lực triều đình
Liễu Vân nghe xong cũng chỉ nhếch mép chế giễu...!cũng nhanh tay đi! hai ngày nữa Tần Sở trở về, hoàng thượng không ra đón chắc chắn sẽ có cơ hội gặp ông ấy!
Bây giờ đã chặn đầu như thế dù có muốn gặp cũng phải được thái tử như hắn cho phép! đến lúc đó không phải đơn giản tìm một lí do tăng phòng vệ trong hoàng cung liền xong sao?
Đặc biệt là đến giờ vẫn chưa nghe tin tức của Tam hoàng huynh.
Không biết huynh ấy có an toàn hay không nữa...!vẫn là nên tìm A Tứ dò hỏi một chút
Nắm được tình hình lúc A Tứ rời khỏi Tần Quốc, Liễu Vân nhanh chóng viết một bức thư cùng chân dung hai người ( Tần Quốc và Nhật) để Ngũ Dạ tìm kiếm, A Tứ phải đi cùng Tần Sở để nàng tiện liên lạc và đỡ mất thời gian
Các hoàng tử còn lại cũng không khác gì Như Ý, đều bị hạn chế di chuyển và không được ra khỏi hoàng cung
Tần Kha vừa lên chức thái tử, không mượn uy danh mà hành người cũng thực quá uống đi! khỏi nói cũng biết hắn đến đâu đầu tiên rồi!
Tối hôm đó, từ trong cung có thích khách muốn ám sát hoàng đế, vậy là thái tử " đích thân" dẫn binh khám xét tất cả ngõ ngách trong cung và một số nơi khả nghi gần hoàng cung ngay trong đêm, chẳng hạn như...!phủ Tần vương!
" Thái tử...!người là có ý gì?"
Liễu Vân đứng trước chính viện nhìn nam nhân mặc giáp phục vàng uy nghiêm trước mặt cười cười chấp vấn, phía sau nàng là quản gia cùng vài hạ nhân canh cổng.
Toàn phủ đều bị cấm vệ quân bao vây, đuốc lửa thắp sáng cả một vùng
" trong cung có thích khách"
" thế nào lại liên quan đến phủ chúng ta?"
" vết máu mất dấu ngay phủ Tần vương, trên tường cũng có máu! ta nghi ngờ thích khách trốn trong phủ của vương gia! mong vương phi tránh đường để người khám xét! nếu không có giấu người hà cớ phải một mực không cho vào?"
Tần Kha nghiêm mặt nói
" Từ đây đi xe ngựa đến hoàng cung mất nửa canh giờ, thích khách gây náo động trong cung vào giờ hợi hai khắc ( mười một giờ tối) vậy hắn bằng cách nào đơn thân độc mã chạy đến phủ Tần vương với vết thương lớn như vậy mà không mất máu? có trụ được đến đây cũng quá thần kỳ đi! dù là cao thủ mà không cưỡi ngựa cũng phải mất gần một canh giờ để đến đây...!Vết máu ngài nói trên tường sao có thể khô nhanh như vậy?"
Hiện tại chỉ mới hơn giờ sửu khoảng một nén nhang thôi! ( 2 giờ 15 phút tối)
"..."
" hay là người đã quá nóng vội nên mất bình tĩnh, suy xét vấn đề không kỹ lưỡng?"
" vẫn là không nên loại bỏ trường hợp còn lại...!biết đâu thích khách có đồng bọn?"
" một người bình thường đã không thể di chuyển nhanh, lại phải đỡ thêm một người trọng thương lí nào có thể không bị người nhìn thấy? huống hồ binh sĩ canh gác trong ngoài hoàng cung nhiều như vậy?"
"..."
Liễu Vân mỉm cười thâm sâu nói thêm một câu không rõ đầu đuôi
" hai người khỏe mạnh cao to lực lưỡng...!cũng không thể có nhiều máu như vậy "
Đùa à? lượng máu trung bình của người trưởng thành không quá sáu lit máu nếu rút cạn...!Di chuyển với vết thương nặng trên người gần hai tiếng đồng hồ không băng bó mà vẫn còn sống đã là kỳ tích rồi huống chi là còn nhiều máu để chảy như thế!
( tg: trong một chương trình khá là kì lạ mà em xem trên tivi rất lâu về trước có đề cập đến vấn đề này, em nhớ không lầm họ nói cơ thể người trưởng thành trung bình sẽ có khoảng 4 đến 5 lít máu, tùy thuộc vào nhiều yếu tố mà lượng máu của mỗi người nhiều hay ít.
Họ dùng một loại chất vô hại với cơ thể người mà em không nhớ tên tiêm vào người, chờ một thời gian để chúng phân tán đều khắp cơ thể sau đó trích lấy mẫu máu của người được tiêm xem có bao nhiêu phân tử phát sáng từ đó tính ra lượng máu trong cơ thể người
Ở đây em lấy điều kiện thuận lợi nhất để một người có nhiều máu nhất
*** trích từ google: Tương phản.
Một loại thuốc nhuộm vô hại đặc biệt được gọi là "tương phản" được tiêm vào huyết tương.
Khi nó được phân bố đều khắp hệ tuần hoàn, máu được lấy để phân tích và xác định nồng độ của thuốc nhuộm.
Dựa trên dữ liệu thu được, lượng máu của một người sẽ được tính toán.***
Mọi thông tin chính xác nhất xin mọi người tra gg ạ)
Tần Kha híp mắt nhìn nữ nhân nhỏ bé trước mặt, nàng biết y thuật! hắn lại quên mất điều quan trọng này! nàng lại cương quyết không nhượng bộ...!nếu hắn vẫn không lùi bước e là...
" vương phi nói đúng...!là ta không suy xét cẩn thận...!đi"
Từng nhóm binh lính rút đi, quản gia già thở phào nhẹ nhõm...!không có vương phi e là phủ này không được yên ổn rồi!
" mọi người vào nghỉ ngơi đi!"
" vâng vương phi"
.../ hai ngày sau/...
Hôm nay Tần vương khải hoàn trở về, bách tính trong thành nhà nhà hoan hỉ, người người vui mừng.
Từ sáng sớm đã chuẩn bị sắm sửa đứng hai bên đường, nét mặt không giấu nổi nụ cười tươi tắn đứng chờ chúc mừng thắng trận, hơn hết là chờ thân nhân mình trở về
Liễu Vân một thân tử y* thêu lá sen xanh mướt, bóng dáng thướt tha trong bộ váy càng thêm kiều diễm động lòng người, khuôn mặt sắc sảo điểm chút son đỏ càng thêm tươi tắn, hàng mi cong khẽ chớp che đi đôi mắt nâu không chút dao động tựa nước hồ tĩnh lặng, khắp người như phủ lên một tầng quý khí ôn nhu làm người khác vừa muốn tiếp cận lại cảm thấy e dè trước vẻ đẹp này
*** tử y: y phục màu tím ( không phải tím sen)
Bên cạnh là thái tử mặc triều phục minh chứng cho thân phận tôn quý của mình, gương mặt nghiêm nghị, cao ngạo ngẩn đầu nhìn đoàn người từ xa bước đến, trong lòng không biết rõ là cảm giác gì, bá quan văn võ cũng đứng thành hai hàng nghiêm chỉnh chờ đợi đại quân đang đến gần
Tần Sở mặc giáp phục đại tướng quân cưỡi ngựa dẫn đầu, tiếp sau là các vị tướng quân, tiểu tướng, cuối cùng là hơn bảy vạn binh sĩ ngay hàng thẳng lối đi bộ theo sau, khí thế ngập trời
Chẳng mấy chốc đã đến cửa thành, Tần Sở vẫn cao ngạo ngồi trên lưng hắc mã của mình chẳng thèm nhúc nhích trong khi mấy vị tướng khác lật đật xuống khỏi ngựa quỳ hành lễ, điều bất ngờ là không chỉ hành lễ với một mình Tần kha mà...!mà cả nàng! tất cả binh sĩ đồng thanh hô to
" Thái tử!"
" vương phi!"
Đối với họ mà nói nàng chính là sư phụ cũng chính là người có ấn tượng sâu sắc nhất! một nữ nhân vào doanh trại có thể nhận bao nhiêu sự tôn trọng thật lòng? chắc chắn không đếm hết hai bàn tay! ấy vậy mà người vẫn xem như không nhìn thấy, không nghe thấy những lời bàn tán của họ mà chỉ trong vòng hai tháng ngắn ngủi giúp họ nâng cao từ thể lực đến năng lực, từ trong ra ngoài, thay đổi toàn bộ thế cục định sẵn sẽ không có cơ hội thắng này!
Tần Kha giây trước còn lâng lâng chìm trong cảm giác đứng trên cơ người khác lập tức bị tạt cho một gáo nước lạnh! quái lạ! nàng vẫn luôn ở trong kinh thành...!lí nào họ lại biết được nàng? một nữ nhân chỉ nghe danh liền biết mặt? ánh mắt kiên định đó là thế nào? rốt cuộc trong ba tháng qua biên cương đã xảy ra chuyện gì?
Thất thần là thế nhưng chưa tới hai giây đã lấy lại thần sắc cùng khí thế, Tần Kha phất tay ra hiệu, các vị tướng quân biết ai nặng ai nhẹ lập tức đứng dậy nhưng họ vẫn không cử động cho đến khi nghe thấy thân âm nho nhỏ của nàng, dù nàng chỉ nói sau Tần Kha chỉ một giây!
" mọi người đừng hành lễ nữa"
Tất cả binh sĩ đồng loạt đứng dậy, nghiêm trang đứng tại chỗ, Tần Sở từ đầu chí cuối ánh mắt chỉ nhìn vào nữ nhân mặc tử y đó...!nữ nhân của hắn! nàng hôm nay thật xinh đẹp! sau khi tướng quân binh sĩ hành lễ rồi hắn mới chậm rãi dời mắt sang Tần Kha, môi nhàn nhạt phun ra hai từ chẳng biết là gọi cho có hay là đang hành lễ
" Thái tử"
Sau đó xuống ngựa bước vào thành, lúc đi ngang cũng chẳng quên nắm lấy tay nàng đi cùng! hắn chân dài hên rất nhanh Liễu Vân liền không theo kịp mà chỉ vội nói thất lễ xong liền bị Tần Sở kéo đi mất hút trong đám đông
Vừa lấy lại khí thế liền bị đám quân lính nhỏ bé kia tát một cái không thương tiếc! dù nàng nói ngay sau khi hắn ra lệnh cũng chẳng khác gì phản ứng chậm không thể đứng lên nhanh như thế nhưng nàng vừa dứt lời chúng liền đồng loạt đứng lên nhanh gọn! đây là một sự sỉ nhục không hề nhẹ!
Cơn tức tối chưa kịp kiếm xuống lại bị Tần Sở khơi mào lên, nhìn đăm đăm vào nơi hai người nắm lấy hắn thực có cảm xúc muốn một kiếm chặt đứt!
...______...
Thật lòng xin lỗi đã để mọi người chờ lâu (〒﹏〒).
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...