Dung Triệt thấy nàng không trả lời, trong mắt hiện lên một tia thất vọng, không cam lòng truy vấn, “Miên Nhi…ở bên Tiêu Nguyệt muội có vui vẻ không?”
Nguyễn Miên Miên choáng váng, đã có chút đứng không vững, tầm mắt mơ hồ, nhìn bóng dáng Dung Triệt đã muốn biến thành hai người.
“Ta…” Nàng miễn cưỡng nói chuyện, hô hấp bắt đầu hỗn loạn.
“Ngươi làm sao vậy? Miên Nhi…” Dung Triệt rốt cục nhìn ra nàng không ổn, tiến lên đỡ lấy thân hình lung lay sắp đổ của nàng.
Người nàng rất nóng, sắc mặt cũng phiếm hồng.
Ý thức của Nguyễn Miên Miên giờ phút này đã rất mơ hồ, nàng chỉ biết Dung Triệt đang ôm nàng, Dung Triệt vừa hỏi nàng một vấn đề, Dung Triệt hỏi nàng ở bên Tiêu Nguyệt có vui không?
Tốt, nàng liền cho hắn đáp án.
Tay đột nhiên ôm thắt lưng hắn, kiễng mũi chân, tìm kiếm đến môi của hắn, cúi đầu lên tiếng, “Dung Triệt…muội chỉ nghĩ muốn ở cạnh huynh.” liền đem môi mình kề sát.
Dung Triệt hô hấp bị kiềm hãm, Miên Nhi chủ động hôn hắn?
Đôi môi mềm mại của nàng thật thanh khiết, hương vị mê người như vậy, Dung Triệt như bị đấm một cú, cảm thấy mình sắp nghiện cái hương vị này rồi.
Miên Nhi là đang trả lời câu hỏi của hắn sao? Dùng cách này, là nàng muốn nói nàng thích ở bên hắn?
Tình cảm bị kiềm nén này, rốt cục tìm được một người để nói ra, cái gì đạo đức, cái gì địa vị chênh lệch, toàn bộ đều tan biến theo một nụ hôn này.
Lý trí một khắc sụp đổ tại đây, hắn rất nhanh bị nơi ngọt ngào trong miệng nàng mê hoặc, hầu kết rung động, hơi thở của nàng làm cho hắn mê say.
Tay cũng ôm nàng, hung hăng ôm, tựa hồ muốn nàng tan vào cơ thể mình.
Nụ hôn cường ngạnh mà ôn nhu, mang theo hơi thở đặc biệt của hắn, đầu lưỡi mềm mại như tơ nhanh chóng trượt vào miệng nàng, răng hắn dùng sức như vậy, thật chân thực, như sóng lớn trên biển sâu, triền miên cuồn cuộn.
Thân thể của Nguyễn Miên Miên cũng đã không thể tự khống chế, cái hôn của Dung Triệt tựa hồ không thoả mãn được nàng, thân thể có một loại khát vọng muốn lấp đầy, thật khó chịu, đột nhiên nhớ tới lá thư khi nãy, lá thư mang theo một mùi hương quỉ dị, không phải là mình đã bị trúng mị được gì rồi chứ?
“Dung Triệt…muội rất khó chịu…” Nàng rời môi hắn, ánh mắt mông lung, hô hấp hỗn loạn, khóc như khẩn cầu.
“Miên Nhi…muội làm sao vậy?” Dung Triệt khó hiểu, giúp đỡ nàng, tay chạm vào lưng nàng mới phát hiện độ ấm trên cơ thể nàng đã muốn không phải là độ ấm mà người thường có thể chịu được.
Mà xa xa, Tiêu Nguyệt đứng đó, nhìn thấy hai người tình cảm nồng nàn.
Có người nói cho hắn thái tử phi cùng Đại hoàng tử giờ Hợi sẽ lén gặp nhau ở Song Tâm hồ, hắn một mình tới đây, chỉ vì muốn chứng minh thật giả.
Cũng không nghĩ tới nhìn thấy lại là một màn này, huynh muội hôn nhau, tình yêu bị cấm đoán.
Miên Nhi, nàng cư nhiên là cùng Dung Triệt…
Hắn lần đầu cảm thấy đau lòng như vậy, giống như có một đám sinh vật tham lam từng chút một cắn nát trái tim hắn, thì ra, hắn đã nghĩ rằng Miên Nhi chỉ thuộc về mình hắn, lại không thuộc về hắn…
Phi thân bay qua, dừng trước mặt hai người đó…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...