Vương Phi Trắng Nõn


Dung Triệt vừa tới liền nhìn chằm chằm vào lồng điểm tâm kia.
“Điểm tâm này có phải cung nữ của Miên Nhi đưa tới cho ngươi?”
Tiêu trì có chút kỳ quái, “Đúng, ngươi biết sao? Sao Miên Nhi không tự tới đây?”
“Cung nữ kia tới làm gì? Tặng điểm tâm ư…?” Dung Triệt cầm lấy một miếng bánh đậu xanh nhỏ.
“Đúng, chính là tặng điểm tâm, nàng nói điểm tâm này do Miên Nhi tự làm, muốn ta nhất định phải nghiêm túc thưởng thức.”
“Do Miên Nhi tự làm?” Dung Triệt càng thấy kỳ lạ, Miên Nhi sợ nhất phiền toái, cái gì thêu thùa, làm điểm tâm, nàng một chút hứng thú cũng không có.
Nói đến đây, ánh mắt của Tiêu Trì và Dung Triệt đều dừng trên chiếc bánh đậu xanh.

Liếc nhau, mỗi người một khối tách ra, rốt cục Dung Triệt cũng phát hiện bên trong có một mẩu giấy nhỏ.
Mở ra, mặt trên chỉ viết một hàng chữ, “Giờ hợi gặp ở song tâm hồ.”
“Là chữ của Miên Nhi…” Dung Triệt đem tờ giấy đưa cho Tiêu Trì.
Tiêu Trì cầm tờ giấy, lướt nhanh, đồng mâu đen loé ra ánh sáng phức tạp.
Miên Nhi viết tờ giấy này cho hắn, là thay mặt cái gì sao? Chính là sự tình lại quá mức kì quặc.
Thu lại suy nghĩ, nhìn Dung Triệt, hỏi: “Ngươi tìm ta có chuyện gì?”
Dung Triệt còn đang ngây người, Miên Nhi viết tờ giấy như vậy không phải thực mạo hiểm sao? Vừa rồi cung nữ kia sợ bị người phát hiện mới có thần sắc kích động như thế không phải sao? Nhưng đây căn bản không phải phong cách xử sự cửa Miên Nhi a, có lẽ nàng có chuyện cần nói cùng Tiêu Trì một mình vào buổi tối, thời điểm bất thường như vậy, hoàng cung nhiều con mắt nhìn chằm chằm như vậy, nàng sao lại mạo hiểm như thế?

“Ta đến nói cho ngươi, hoàng thượng đã biết chuyện ngươi cùng Miên Nhi xuất cung, thái tử hôm đó đã muốn giúp các ngươi làm sáng tỏ nói là hắn cho phép ngươi mang Miên Nhi xuất cung, ta sợ hoàng thượng hỏi ngươi nên tới nói với ngươi một tiếng.”
Dung Triệt nói xong, nhíu mày, nghi ngờ hỏi, “ Ngươi không thấy là sự tình hôm nay quá mức kỳ lạ sao? Lần trước Trang Thuần nói ra chuyện này ở bữa gia yến, cho nên rất nhiều cung nhân nghe được, thế cho nên cả hậu cung hiện tại đ ều đang xôn xao, thời điểm như vậy, sao Miên Nhi lại viết cho ngươi một phong thư thế này được? Có lẽ có người muốn bỏ đá xuống giếng?”
Lời hắn nói cũng là điều Tiêu Trì đang băn khoăn, từ nhỏ sống tại hoàng cung, biết rõ hậu cung chính là chiến trường không khói súng, lấy thân phận của Miên Nhi, khó tránh khỏi bị cuốn vào những thị phi này.
Sau khi cân nhắc lợi hại, Tiêu Trì quyết định: “Dung Triệt hiện tại đã là giờ túât, muốn đi tìm Miên Nhi chứng thực đã không kịp, không bằng như thế này, cuộc hẹn đêm nay, ngươi thay ta đi, nếu thật là ý của Miên Nhi, ngươi nói xin lỗi với nàng hộ ta là ta không thể tới, nếu có người muốn hãm hại, ngươi là ca ca của nàng, cũng không ai có thể lời ra tiếng vào, th ế nào?”
Dung Triệt nhìn hắn, khó hiểu, nhưng vẫm gật đầu đáp ứng.
Cảm tình của Tiêu Trì với Miên Nhi, hắn hiểu được, nhưng sao hắn lại cự tuyệt một cơ hội tốt như vậy, tuy rằng chưa chắc chắn nó là thật.
Hắn không biết Tiêu Trì cũng có cái bất đắc dĩ của chính mình, hắn còn rất nhiều kế hoạch chưa hoàn thành, lại có tư tình, sẽ chỉ làm hắn mềm lòng, cho nên, hắn phải tuyệt tình với chính mình!
Hơn nữa, sau khi thành công, Miên Nhi mới có thể chân chính thuộc về hắn!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui