Miên Miên khí kiệt, quay đầu nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của Tiêu Nguyệt.
Xem như ngươi lợi hại! Nghĩ ra cái chiêu hữu hiệu không tổn hại gì như vậy, Giấc mơ bé nhỏ, tỷ tỷ thật sự là phí công nuôi ngươi!
“Cởi quần áo ra mau, ngươi vừa rồi ngấm nước lạnh, dễ bị cảm lạnh.” Tiêu Nguyệt lúc này thật sự lo nàng sẽ bị cảm.
“Không được, ngươi vẫn ở trong này…”
“Ta giúp ngươi thoát?”
“Nam nữ thụ thụ bất thân!”
“Tiểu Miên nhi…ngươi còn hiểu cả câu này ư?”
“Hừ ~ Phụ hoàng nói tới tuổi cập kê mới có thể….”
“Phụ hoàng nói tới tuổi cập kê mới viên phòng, cái này ta nhớ, nhưng tiểu Miên nhi à, ngươi nghĩ đi đâu vậy? Chẳng lẽ ngươi nhanh như vậy đã nghĩ tới…?”
Tên Tiêu Nguyệt chết tiệt, làm hư hỏng cô gái vị thành niên, may mắn ta Nguyễn Miên Miên sớm trưởng thành, nếm qua muối so với ngươi đi đường còn nhiều hơn.
“Át xì…” Nhịn không được lại hắt xì, giống như có chút cảm lạnh.
“Mau cởi quần áo ra!” Tiêu Nguyệt không chấp nhận nàng cò kè mặc cả, tiến lên từng bước, kéo áo của nàng ra.
“Này uy uy…ngươi đừng làm bậy…” Miên Miên nhanh chóng giật lại cổ áo.
“Vậy ngươi hãy mau tự mình thoát quần áo ướt ra!” Tiêu Nguyệt có chút không kiên nhẫn, phải biết rằng bình thường có rất ít người dám trái ý hắn.
“Thoát thì thoát! Ngươi xoay người sang chỗ khác trước…” Miên Miên nhìn thoáng qua tình huống trước mắt, cửa chính thì đóng chặt, còn rất dày, phỏng chừng kêu tới khản giọng cũng không ai nghe được, nhìn lại Giấc mơ bé nhỏ, vẫn đang gặm cà rốt! Trông cậy vào nó, chắc chết lúc nào không biết!
Tiêu Nguyệt bất đắc dĩ xoay người sang chỗ khác.
Miên Miên nhanh chóng cởi sạch quần áo, nhảy vào trong nước.
Cái bể này vừa rộng vừa cao, độ ấm cũng thực thích hợp, trên mặt nước còn rải đầy cánh hoa, quả thực rất thoải mái!
Miên Miên chìm trong bồn tắm, hai tay nghịch cánh hoa.
Không thể không thừa nhận, Tiêu Nguyệt đúng là rất biêt hưởng thụ!
Tiêu Nguyệt nghe được tiếng nước, xoay người lại.
Sương khói nhẹ nhàng chuyển động trong phòng tắm, cơ thể nõn nà chín tuổi của Miên Miên nhu hoà tinh tế, sợi tóc đen như mực ngâm trong nước, vừa vặn che khuất nơi mềm mại, đôi mắt thông minh linh hoạt chuyển động, vài phần nghịch ngợm, vài phần bướng bỉnh.
Tiêu Nguyệt nhìn thấy cảnh tượng này, trong lồng ngực không khỏi nóng lên, ý cười không kìm được tràn đầy trong ánh mắt tới lông mày.
Miên Miên cảm nhận được ánh mắt của hắn, ngẩng đầu làm bộ cười hì hì nhìn hắn.
Ánh mắt của hắn giống như một làn sóng xuân sâu thăm thẳm, bồng bềnh trong con ngươi, xen lẫn ý sủng nịch nồng đậm.
Miên Miên không khỏi sửng sốt, tim bỗng tăng tốc, cái tên này, muốn dụ dỗ ta sao?
Xong rồi, còn giống như thật sự có điểm động tâm.
Không nên không nên! Không thể bị ý ôn nhu giả dối của hắn che mắt.
Nàng lại bắt đầu sử dụng tuyệt chiêu, nhắm mắt lại, tự thôi miên: “Ta là chim cánh cụt bé nhỏ, ta còn vị thanh niên, ta không thể ăn!”
Chim cánh cụt bé nhỏ? Tiêu Nguyệt nghe từ đấy có chút hưng phấn, nàng lại bắt đầu đọc chú ngữ.
Chậm rãi sát vào nàng, ma xui quỷ khiến cầm lấy khăn chà sát lưng nàng.
Thân mình Miên Miên run lên, lại gắt gao nhắm mắt không dám mở.
Chính là lực đạo của hắn rất ôn nhu, rất thích hợp, tựa hồ có tác dựng thôi miên.
“Miên nhi mệt…” Nàng nhẹ nhàng nỉ non.
“Miên nhi ngủ đi.”
Nhìn bộ dáng ngọt ngào khi ngủ của Miên Miên trong bồn tắm, Tiêu Nguyệt hạ thấp người, kề sát mặt nàng, làm chuyện vừa rồi vẫn muốn làm.
Hôn lên môi của nàng.
Đem môi mình nhẹ nhàng áp lên môi nàng, miết nhẹ, cảm nhận được hơi thở có hương vị ngọt ngào đặc biệt của nàng, Tiêu Nguyệt chỉ cảm thấy một trận khô nóng ở vị trí nào đó trên cơ thể, không dám làm cho nàng tỉnh ngủ.
Đầu lưỡi mềm nhẹ miết môi nàng, ôn nhu**, giống như làm vậy mới có thể tẩy đi hơi thở của nam nhân kia.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...