Nhưng dùng đầu óc vào việc nghiệm thân thì đúng là coi rẻ hoàng quyền, khi quân phạm thượng.
Dù không phải đế vương thì Cơ Vô Dạ cũng không nhịn được việc này.
Hắn ta lập tức hạ lệnh điều tra bí ấn đằng sau việc ba người này tránh khỏi nghiệm thân, trong số đó, những ma ma nghiệm thân có liên quan, cùng với đám cung nhản, những họ hàng thân thiết của các nàng và một vài “quan hệ” có nhúng tay vào việc này, nên áp giải đều áp giải, nên thẩm vấn đều thẩm vấn, động tác võ cùng nhanh chóng, căn bản không để đám người kia có cơ hội phản ứng.
Nhưng nói thật thì đối mặt với loại tình huống này, sẽ không ai ra mặt giải vây cho ba tú nữ vốn không có bao nhiêu quan hệ với mình, bọn họ cố phủi sạch quan hệ đế tránh rước họa vào thân còn không kịp đây này.
Vốn là một việc vui, vậy mà lại ầm ĩ cả lên, khiến lòng người bàng hoàng, những cung nhân bị áp giải đi mỗi ngày đều có người bị xử lý, chỉ mới hai ba ngày mà đã chết hơn mười người rồi, đồng thời, tất cả các quan viên thuộc các bộ có liên quan đến sự vụ tuyến tú lần này cũng bị khiển trách và giáng thắng ba cấp.
Quan viên là thân nhân của tú nữ phạm tội sẽ bị gỡ mũ ô sa, bởi vì vết nhơ này, ba đời nhà bọn họ không được tham gia khoa cử, riêng thương nhân thì bị phạt hơn phân nửa gia sản sung vào quốc khố.
về phía Hoàng viên ngoại, kết quả điều tra cho thấy vị viên ngoại lang này từ đầu đến đuôi đều bị nữ nhi lừa xoay quanh.
Hoàng viên ngoại lang có mượn gan trời cũng không dám làm ra chuyện ngu xuần có khả năng rơi đầu như vậy, sau khi nghe được chuyện gièm pha của nữ nhi nhà mình, ông ta tức giận té xỉu ngay tại chỗ, quả thực khiến cho các vị triều thần thốn thức không thôi.
Nhưng nhờ không biết rõ tình hình nên hoàng thượng mới không giận chó đánh mèo lên đầu Hoàng gia, có điều chức quan của Hoàng viên ngoại lang không thể giữ được, ông ta trực tiếp bị giáng xuống làm một tên tép riu cửu phẩm, đồng thời bị lưu đày đến một nơi xa xôi làm tri huyện.
Có lẽ cả đời này, trừ phi có cống hiến to lớn hoặc có công tích khó lường nào đó, nếu không, ông ta không có cơ hội quay về kỉnh thành.
Lại nói, trong số tất cả những người bị xử trí, với tư cách là nhân vật chính, kết cục của ba tú nữ cũng không khá hơn là bao.
May mà các nàng còn chưa chính thức tiến vào hậu cung, có được địa vị, nếu không, dù là chỉ là phầm cấp thấp nhất thì theo lý thuyết bị phán tử tội cũng là việc bình thường.
Đối với các nàng, trong cái rủl có cái may, mọi chuyện bị tra ra sớm, còn chưa chính thức tạo thành tổn thất quá lớn, ví dụ như làm loạn hậu cung hoặc dùng thân ô uế phụng dưỡng hoàng thượng.
Tuy nhiên, tội chết có thế miền, tội sống khó tha, ngoại trừ Hoàng Nhược Lâm, hai nữ tử còn lại đều bị xuống tóc làm nỉ, cả đời làm bạn bên thanh đăng, cầu phúc vì hoàng thất để chuộc tội cho những hành vi của mình.
Còn Hoàng Nhược Lâm… do Hoàng viên ngoại lang cũng có chút nhân mạch trong triều, nhờ sự giúp đỡ nên nàng ta mới thoát khỏi vận mệnh làm ni cô, chỉ liên lụy phụ thản nàng mất đi chức quan ngũ phấm ờ kinh thành, đời này e rằng không có cơ hội hồi kinh.
Lại nói, nội bộ Hoàng gia xử trí nàng ta cũng không khá hơn chút nào.
“Vậy rồi sao? Mọi người đều đã bị xử lý, nhưng đến cùng vần không điều tra ra thân phận của gã nam nhân đã gian díu với Hoàng Nhược Lâm à?”, mắt Phó Vân Thi sáng choang, nàng ta nhân cơ hội đến kết toán bạc tháng này của Quốc Sắc Thiên Hương Lâu đế hóng chuyện.
Thích Vy thờ ơ đáp: “Không phải không tra ra, mà là không cần tra”.
Các nhân vật lớn cũng không thèm quan tâm gã nam nhân kia là ai, dù sao cũng chỉ là một tên râu ria.
Phó Vân Thỉ lại nói: “Nhưng mọi người rất tò mò, ta không tin khắp cả cái kinh thành này không có người tò mò nhân tình của Hoàng Nhược Lâm là ai đấy!”
Lục Thanh Sương khụ một tiếng, vẻ mặt có hơi mất tự nhiên: “Khụ, thật ra ta cũng có chút tò mò, tuy tiểu thư Hoàng gia có xuất thân tương đối bình thường trong giới quý nữ kinh thành, nhưng tốt xấu gi cũng là nữ nhi của quan viên ngũ phẩm, người bình thường há có thể vào mắt nàng ta, dù không vào cung làm tú nữ thì ngày sau Hoàng gia cũng sẽ chọn cho nàng ta một nhà chồng không tệ, nam nhân có thể khiến nàng ta tự hủy tương lai phải chăng là người đặc biệt xuất sắc?”
“Cũng không hắn”, Thích Vy bĩu
môi.
Một con nhóc mới mười mấy tuổi thì biết gì chứ, nếu đụng phải mấy tay kinh nghiệm phong phú, miệng đầy lời ngon ngọt thì chỉ cần tùy tiện lừa gạt một chút là có thế bị mê mẩn tâm thần, bị kích thích nếm trái cấm cũng không phải chuyện gì mới lạ.
So với thân phận của đối phương, trái lại, nàng càng tò mò không biết giờ phút này tâm trạng của hắn như thế nào.
Lúc dổ ngon dổ ngọt Hoàng Ngược Lảm, có đánh chết đối phương cũng không ngờ nàng ta suýt nữa trở thành nữ nhân đội nón xanh cho hoàng thượng, và hắn cũng suýt nữa đội nón xanh cho hoàng thượng.
Lúc này, cũng không biết hẳn đang âm thầm phấn khích, có cảm giác thành tựu vì đã làm ra chuyện kích thích như vậy, hay là bị dọa nơm nớp lo sợ, ăn không ngon, ngủ không yên, mỗi ngày đều không cảm thấy bình yên?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...