Vương Phi Thất Sủng

Buổi tối tại Tuý Yên lâu đã có nhiều ngươi vây quanh , vô cùng náo nhiệt . Những lời tán tỉnh mời gọi vang lên không dứt .
Đại sảnh của Tuý Yên lâu lộng lẫy , đường hoàng . Trong đại sảnh đặt một đài cao bằng trúc , hình vuông . Giữa đài treo mấy ly đăng , ánh sáng từ những ngọn đèn chiếu qua từng lớp trướng hồng , khiến cho mọi người cảm thấy có chút hư ảo .
Đài cao đó chính là vũ đài , để cho các cô nương mới đến thi triển tài nghệ , cũng có khi dùng để biểu diễn ca múa chiêu đãi khách nhân .
Buổi tối hôm nay đệ nhất hoa khôi của Tuý Yên lâu Liễu thiến cô nương sẽ ở trên đài biểu diễn .
Trời đã tối , Tuý Yên lâu chật ních người , tất cả đều vì Liễu Thiến cô nương mà đến .
Liễu Thiến đứng ở lầu ba , hai tay khoanh trước ngực , khoé miệng nhếch lên hiện rõ một nụ cười mỉa mai . Đã là đàn ông , không kẻ nào không háo sắc . Nhìn qua mọi người , con mắt của Liễu Thiến rơi vào trong một căn phòng trang nhã nằm trên lầu hai đối diện với vũ đài . Tần Mộ Phong và Hoắc Thiên tướng quân chính là đang ngồi ở đó .
Trong căn phòng trang nhã trên lầu hai , một cánh cửa sổ lớn đã được mở ra , đối diện với vũ đài , mục đích chuyên dùng để quan sát .
Nhìn Tần Mộ Phong uống rượu , khoé miệng Liễu Thiến khẽ nhếch . Trò chơi mà nàng hao phí rất nhiều tâm sức an bài rốt cuộc cũng đã bắt đầu .
Hắn tự cho mình là phong lưu , tự mãn rằng mọi nữ tử trong thiên hạ đều vì hắn mà si cuồng . Nàng sẽ cho hắn nếm thử mùi vị thất bại . Hắn sỉ nhục Liễu Thên Mạch , nàng bắt hắn phải trả lại gấp 10 lần .
Mũi chân của Liễu Thiến trên mặt đất điểm nhẹ vài cái , mắt vẫn như cũ nhìn chằm chằm cửa sổ đối diện “Hoa Linh , chuẩn bị tốt chưa ?”
“Mọi việc đều đã chuẩn bị thoả đáng” Hoa Linh cúi đầu , nhỏ giọng trả lời . Ngàn vạn lần đừng xuất hiện chuyện ngoài ý muốn . Nếu không dù chỉ là một chuyện nhỏ , tiểu thư nhất định sẽ đem nàng lột da .

“Đi thôi” Liễu Thiến xoay người , liếc mắt nhìn Tần Mộ Phong , cao ngạo đi xuống lầu .
Liễu Thiến kinh doanh thanh lâu , nhưng cho tới bây giờ nàng cũng không cho rằng những nữ tử thanh lâu đều là loại người hạ đẳng , với nàng , cho dù là kỹ nữ cũng vẫn có tôn nghiêm .
Nàng vừa đi xuống lầu , đại sảnh lập tức xao động .
Một đôi mắt dâm đãng đảo qua đảo lại trên người nàng . Con mắt của mọi người nhìn theo từng bước đi của nàng , chính vì nàng nàng sở hữư một dung nhan tuyệt thế .
Có mấy tên sắc lang định lực kém đã chảy nước miếng . Thế gian mỹ nhân vô số nhưng người xinh đẹp như nàng chỉ sợ là độc nhất vô nhị .
Đi từng bước nhỏ , nàng bước lên thảm đỏ dẫn đến đài cao .
“Hoa nương , Liễu Thiến cô nương là của ta” Một tên nhìn giống như con lợn béo đã chảy đầy nước miếng , mắt vẫn như cũ nhìn chằm chằm vào Liễu Thiến, lấy từ trong người ra một nắm bạc để ở trên tay .
“Dựa vào cái gì nói là của ngươi , Liễu Thiến cô nương là của ta” Kẻ vừa nói móc ra một tập ngân phiếu để trước mặt phì trư thị uy .
“Ngươi ? Chẳng nhẽ ngươi không sợ con cọp cái nhà ngươi sao ?”
Ngươi một câu , ta một câu , dưới đài bắt đầu hỗn loạn , cơ hồ sẽ xảy ra đánh nhau .

Đứng ở trên đài , Liễu Thiến cười , nụ cười vô cùng mỉa mai . Có thể nhìn thấy bọn nam nhân điên cuồng cắn xé lẫn nhau , trong lòng nàng sướng khoái vô cùng . Háo sắc chính là bản tính chung của nam nhân , cũng giống như cha nàng thấy sắc là quên hết tất cả .
Hoa Linh cũng theo Liễu Thiến đi lên đài cao , đứng bên cạnh nàng .
Liễu Thiến đánh mắt một cái , Hoa Linh liền giới thiệu “Các vị , cô nương bên người ta đây chính là hoa khôi Liễu Thiến của Tuý Yên lâu . Liễu Thiến cô nương xuất thân cao quý , bán nghệ không bán thân . Quy củ của Tuý Yên lâu ta không nói chắc mọi người cũng rõ , vậy nên xin các vị tự trọng.” Quy củ của Tuý Yên lâu chính là các vị khách nhân không thể đùa giỡn với các cô nương bán nghệ mà không bán thân . Từng có một vị thương nhân cậy mình có tiền phá hoại quy củ của Túy Yên lâu , hai tháng sau vị thương nhân đó tự dưng phá sản . Còn có một vị quan viên triều đình cố ý tại Tuý Yên lâu gây sự . Ba ngày sau chứng cứ tham ô của hắn đã được trình ra trước mặt hoàng thượng . Sau khi trải qua hai sự kiện kia , không còn ai dám phá hoại quy củ của Túy Yên lâu , lại cũng không ai dám tại Tuý Yên lâu gây sự .
Thu hồi nụ cười lạnh lẽo , Liễu Thiến ôn nhu nói “Các vị đại gia , Liễu Thiến có lễ .” Thanh âm mềm mại lại ngọt ngào , chỉ cần nghe thôi đã biết nàng là một người con gái đẹp .
“Liễu Thiến vốn định gảy đàn , nhưng lại không cẩn thận làm bị thương ngón tay , hôm nay buổi tối sợ rằng không thể làm vui lòng các vị .” Liễu Thiến nói , một giọt lệ lấp lánh trong mi mắt , kia bộ dáng lê hoa đái vũ thật khiến cho người ta thương tâm .
Liễu Thiến có thể nhảy múa, có thể gảy đàn nhưng nàng tuyệt nhiên không muốn biểu diễn cho bọn chúng xem . Những nam nhân hạ tiện như thế này không xứng để thưởng thức tài nghệ của nàng .
Nàng để cho Hoa Linh giúp nàng tuyên truyền về mình , nhưng tự nàng lại không thể hiện gì cả vì muốn khiêu khích sự hiếu kỳ của Tần Mộ Phong .
Tiểu thư lại muốn chơi trò gì ? Hoa Linh vừa muốn hỏi , nhưng lại không dám hỏi , chỉ có thể đứng một bên nhìn nàng biểu diễn .
“Liễu Thiến cô nương tay bị thương , chúng ta không thể làm khó người ta” Dưới đài, nam tử vừa nói chuyện quay đầu nhìn những người bên cạnh lớn tiếng hỏi “Các vị , các ngươi thấy ta nói có đứng không?”

“ Đúng vậy , nếu Liễu Thiến cô nương bị thương ở tay , không thể đàn , chúng ta cũng không nên ép buộc nàng .”
“Liễu Thiến cô nương xin đừng tự trách mình, tay bị thương cần nghỉ ngơi cho tốt .”
Liễu Thiến thật muốn cười , nàng là hoa khôi chỉ bán nghệ không bán thân . Nếu như nàng không biểu diễn tài nghệ , vậy có thể nói là bán nghệ sao ?
Những nam nhân này thật kém cỏi , chỉ cần thấy mỹ nữ cái gì đều không ngớ .
Liễu Thiến liếc mắt nhìn qua Hoa Linh , “Giao cho ngươi xử lý” Nàng xoay người đi xuống vũ đài , để Hồng Ngạc đỡ nàng lên lầu .
Vô số ánh mắt dâm đãng nhìn về phía nàng , khiến cho nàng cảm thấy buồn nôn . Tần Mộ Phong đáng chết , ta mất một lượng lớn khí lực như vậy cũng vì khiến cho ngươi chú ý , xem ta sau này như thế nào thu thập ngươi .
Ở trong căn phòng trang nhã, Hoắc Thiên nhìn bóng lưng của Liễu Thiến , si mê nói “Mộ Phong , hoa khôi đó như thế nào ?”
“Rất đẹp .” Rất diễm lệ .
“Nga” Hoắc Thiên thu hồi tầm mắt “Hợp khẩu vị của ngươi sao ?”
Tần Mộ Phong cười như không cười , chuyển mắt nhìn bóng lưng Liễu thiến “Ta là thích nữ tử như vậy” Xinh đẹp , quyến rũ , hung đại vô não , nữ tử như vậy hắn thực thích .
“Nhân gia bán nghệ không bán thân .” nữ tủ này có chủ ý gì đừng tưởng hắn không biết .
Tần Mộ Phong cúi đầu , nhìn chất lỏng trong chén “Sắc dụ , như thế nào ?”

“Sắc dụ?” Hoắc Thiên thiếu chút nữa đem rượu vừa uống vào phun ra bằng sạch . “Ngươi sắc dụ nàng” Tần Mộ Phong là cao thủ tình trường nhưng vị Liễu Thiến cô nương kia sợ rằng cũng không hề đơn giản .
“Không được sao ?” Tần Mộ Phong rất tự tin vào bản thân mình , tin rằng không có đàn bà nào có thể thoát khỏi bàn tay của hắn .
“Đừng xem thường nàng ta .” Hoắc Thiên cảm giác được vị cô nương kia không hề đơn giản . “Ngươi không nhìn thấy lúc nàng lên đài , tươi cười thập phần quái dị , cố ý hay vô ý đều nhìn chúng ta bên này .” Kinh nghiệm đối phó địch nhân nhiều năm nói cho Hoắc Thiên biết , Liễu Thiến cô nương cơ hồ nhằm vào bọn họ .
“Ngươi nghĩ quá nhiều rồi” Tần Mộ Phong lại cười “Chỉ là một phong trần nữ tử mà thôi” Trong ý thức của Tần Mộ Phong , đàn bà chỉ có tác dụng làm ấm giường . Liễu Thiên Mạch chính là người đàn bà thứ nhất làm cho hắn khó chịu . Đáng chết , như thế nào lại nghĩ đến đàn bà kia .
“Đợi lát nữa ngươi gặp nàng thử xem , ta biết ngươi không hài lòng hoàng thượng tứ hôn , không hài lòng Liễu Thiên Mạch , ta đã cùng Hoa nương nói chuyện , để ngươi là vị khách đầu tiên của Liễu cô nương .
“Huynh đệ tốt” Tần Mộ Phong vỗ mạnh vào vai Hoắc Thiên , thiếu chút nữa làm cho hắn bị nội thương “Hay là ngươi biết ta chịu không nổi cái kia Liễu Thiên Mạch , cố ý cho ta vui chơi”
“Liễu Thiên” Hoắc Thiên trong lòng nảy sinh nghi hoặc “Liễu Thiến , Liễu Thiên Mạch , ngươi không cảm thấy tên các nàng giống nhau sao” Hoắc Thiên đùa giỡn “ Ngươi nói các nàng có hay không chính là một người?”
Tần Mộ Phong lườm hắn một cái “Liễu Thiên Mạch lớn lên cùng quỷ giống nhau , so ra kém Liễu Thiến một nửa” Tốt xấu gì hắn cũng đã từng Liễu Thiên Mạch hoan ái , nàng là cái dạng gì chẳng nhẽ hắn không biết .
“Bình Nam Vương quá khen ,Thiến nhi hổ thẹn .” cửa mở ra , một vị nữ tử đứng ở cửa .
Nữ tử kia mặc y phục màu cam, lộ ra non nửa bộ ngực sữa , trước ngực đính thêm một đoá hoa mẫu đơn bằng kim tuyến . Hoa mẫu đơn khiến cho phần ngực bị lộ ra càng thêm quyến rũ . Thắt lưng bó sát càng tôn lên vóc dáng yêu kiều , thướt tha của nàng .Tay áo rộng , váy dài chấm đất . Tựa như một cánh bướm . Nhìn xuyên qua da thịt , trắng tựa mỡ đông , trong trắng phớt hồng , hết sức mị nhân . Gương mặt nàng tươi cười , sóng mắt vừa chuyển khiến rung động tâm hồn . Làm cho người ta tự dưng ngơ ngẩn , quyến rũ động lòng người . Nhan sắc mỹ miều , diễm lệ mà không tầm thường , xứng đáng là nhân gian tuyệt sắc .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận