Ngày 16 mỗi tháng là ngày Phi Yến tiếp nhận sinh ý . Nàng thâu tài , thâu vật cũng thâu mệnh . Chỉ cần đối phương ra giá , nàng cái gì cũng có thể trộm về . Ba mươi khỏa Nam hải dạ minh châu , nàng sẽ lấy về cho dù đó có là đầu của môn chủ Sát Thủ môn . Ba ngàn lượng hoàng kim nàng đã từng trộm lấy cánh tay trái của tuần phủ Linh châu . Phi Yến chẳng những là phi tặc mà còn là sát thủ , nàng là thiên hạ đệ nhất phi tặc thì cũng là đệ nhất sát thủ . Chỉ cần là nàng tiếp nhận nhiệm vụ thì cho tới bây giờ cũng chưa từng thất bại . Người mời nàng thâu vật rất nhiều mà người mời nàng thâu mệnh cũng không ít . Phi Yến ra tay không hề tầm thường , giá ít nhất cũng là ba ngàn lượng hoàng kim nhưng người mời nàng ra tay vẫn vô số .
Phía sau Túy Yên lâu có một tòa nhà lớn trống trải , hàng năm đều không có người ở . Ngày 16 , tòa Yêu Nguyệt lâu ở phía tây sẽ thắp lên một ngọn đèn . Đèn sáng , chính là chứng tỏ Phi Yến sẵn sàng tiếp nhận nhiệm vụ . Mười sáu ngày đó bất luận là kẻ nào cũng có thể tùy ý tiến vào Yêu Nguyệt lâu . Cố chủ đem tư liệu của bản thân , vật muốn thâu và giá cả đem cất vào trong một phong thư , cùng với ba ngàn lượng hoàng kim đồng thời đặt trên thư án ở lầu một . Lúc hoàn thành nhiệm vụ Phi Yến sẽ tự mình liên lạc với cố chủ . Nếu Phi Yến không muốn tiếp nhận nhiệm vụ thì nội trong ba ngày sẽ hoàn lại tiền .
Lầu ba là cấm địa , rất ít người có thể đi tới .
Mười sáu mỗi tháng , Phi Yến sẽ ở lầu ba của Yên Nguyệt lâu cùng một vài cố chủ đàm phán . Về phần bọn họ nói cái gì , không ai biết cả . Có người nói nếu ra giá hơn năm vạn lượng hoàng kim thì có thể lên lầu ba cùng Phi Yến đàm phán , nói tự nhiên là chi tiết về nhiệm vụ . Cũng có người nói , những người lên lầu ba của Yên Nguyệt lâu đều đã biến thành xương trắng . Thật hay giả, không ai biết . Lầu ba của Yêu Nguyệt lâu rốt cuộc là cái dạng gì cũng không có người biết được .
Nửa năm , đèn của Yêu Nguyệt lâu rốt cuộc cũng lại được thắp sáng .
Kỳ thực lầu ba của Yêu Nguyệt lâu cũng không có gì quái dị . Màn che , cái ghế , giường , trà , lò hương , phong linh (chuông gió) , ánh nến , tất cả đều rất bình thường .
Chung quanh nóc nhà chính là một viên dạ minh châu tỏa ra ánh sáng mờ nhạt , ánh lửa của cây nến đặt trên ghế không ngừng lay động , phong linh treo trên cửa sổ không ngừng đung đưa , chuông reo không ngừng .
Sau bức mành bằng ngọc trai , ba bóng người như ẩn như hiện .
Yêu Nguyệt lâu tĩnh lặng , một trận tiếng bước chân nhẹ nhàng truyền đến trong sự yên ắng lạ thường .
Một cái bóng mảnh khảnh chậm rãi đi đến trước cái ghế và ngồi xuống . Nàng hô hấp nặng nề , thân thể run nhè nhẹ .
Thiên Mạch liếc mắt ra hiệu cho hồng ngạc “Tắt đèn” . Hồng Ngạc lập tức đi ra cửa sổ thổi tắt ngọn đèn .
“Mời ta thâu vật gì ?” Thiên Mạch sau rèm lên tiếng , thanh âm trầm thấp mang theo sự lạnh lùng .
“Là...” Đối phương hít một hơi thật sâu, run rẩy mở miệng “Ta xuất năm nghìn lượng hoàng kim.”
“Trộm cái gì ?” Thiên Mạch lãnh đạm hỏi .
“Nhân mạng”
“Mạng của kẻ nào ?” Thiên Mạch mở tách trà, hướng thơm bay ra bốn phía .
Liễu Phinh Đình nghiến răng nghiến lợi “Liễu Thiên Mạch .” Tiện nhân này đã khiến cho nàng mất hết thể diện , mối hận này không thể không trả .
Tách trà trong tay Thiên Mạch để lại vị trí cũ , nàng hơi ngẩng đầu , lãnh khốc đến đáng sợ . “Ngươi làm sao biết ta tối nay ở nơi này tiếp nhận nhiệm vụ ?”
“Ngươi...ta...ta mời Thiên Cơ các giết Liễu Thiên Mạch , bọn họ bảo ta đến nơi này tìm ngươi .” Nghe nói Phi Yến là người của Thiên Cơ các . Có người nói Phi Yến là thiên hạ đệ nhất sát thủ , không có nhiệm vụ nào không thể hoàn thành . Cho nên nàng mới tìm đến Thiên Cơ các , hy vọng có thể mời Phi Yến ra tay .
“Liễu Thiên Mạch đáng giá 5 ngàn lượng sao ?” Thiên Mạch sau tấm màn cười lạnh .
Liễu Phinh Đình bị tiếng cười lạnh của nàng làm cho hoảng sợ “Nàng...nàng làm cho ta xấu hổ trước mọi người , cướp lấy Hoắc Thiên .”
Chỉ vì cãi vã mà Liễu Phinh Đình muốn giết tỷ tỷ của mình, thật là độc ác .
Thiên Mạch đặt chén trà trong tay xuống “Biết quy củ của ta chưa ?”
“Biết” Liễu Phinh Đình đem một cái gói để trên ghế .
Thiên Mạch liếc mắt ra hiệu cho Hồng Ngạc “Mang lại’
Hồng Ngạc hiện che mặt từ bên cạnh đi ra ngaòi , đem gói đồ kia đặt trên bàn trước mặt Thiên Mạch .
Thiên Mạch mở gói đồ, bên trong đều là trang sức và châu báu .
Thiên Mạch tiện tay cầm một thứ lên chưoi đùa , có chút cười nói “Thật có tiền, mỗi thứ đều là bảo vật giá trị liên thành .” Nụ cười của nàng vừa lạnh lùng vừa châm chọc .
Liễu Phinh Đình nuốt một ngụm nước bọt “Đương nhiên, đây là của hồi môn mẫu thân cho ta , tuyệt đối đáng giá ba ngàn lượng .”
Thiên Mạch gói lại trang sức, đưa cho Hoa Linh đứng kế bên , quay đầu nói với Liễu Phinh Đình “Tể tướng phu nhân quả nhiên ra tay rộng rãi , tể tướng thiên kim ra tay cũng rất hào phóng .”
“Nếu ngươi biết ta là ai thì ta cũng không cần nhiều lời .” Yêu Nguyệt lâu âm trầm đáng sợ, nàng khống muốn ở lại đó .
Thiên Mạch đứng dậy , xốc xốc váy vài lần “Liễu Phinh Đình , có muốn biết ta là ai không ?’
“Không cần đâu” Liễu Phinh Đình nuốt một ngụm nước miếng . Nàng không ngu ngốc, thân phận của Phi Yến rất thần bí , nếu nàng nhìn thấy chân diện mục của nàng ta , sợ rằng sẽ sống không được lâu .
Thiên Mạch di chuyển , lại ngồi xuống ghế . Nàng tựa lưng trên ghế , khóe miệng hàm chứa ý cười “Ta tiếp nhận sinh ý này , ngươi đi đi .” Giết chính mình , nàng còn không có điên .
“Ta đi” Liễu Phinh Đình đứng lên, rời đi như chạy . Nơi này thực sự quá tối , nàng không muốn tiếp tục ở lại đây dù chỉ một khắc . Nếu không phải nghe nói Phi Yến không giết cố chủ thì nàng căn bản không dám tới .
“Tiểu thư, đàn bà này...” Hồng Ngạc chỉ về hướng Liễu Phinh Đình vừa rời đi , muốn nói gì đó nhưng lại thôi .
Liễu Thiên Mạch tựa lưng trên ghế, cười châm chọc “Kệ nàng .” Không giết cố chủ là quy củ của nàng, nàng sẽ không bao giờ phá vỡ quy của của mình , lại càng không giết chính mình .
Hoa Linh hung hăng nói “Tiểu thư, nàng rất quá đáng , để nô tỳ giết nàng . Tiểu thư không giết cố chủ vậy để cho nô tỳ giết .”
Thiên Mạch cười quỷ dị “Chết như vậy chẳng phải tiện nghi cho nàng sao ? Chẳng phải uổng phí dược liệu mà ta cẩn thận điều chế riêng cho người nhà bọn họ sao ?”
Hồng Ngạc đột nhiên nhớ tới cái gì, lập tức hiểu ra “Ta đã hiểu ý tứ của tiểu thư .”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...