Vương Phi Thất Sủng

Tay Hắc y nữ tử vừa động , thanh kiếm đã của nàng đã thóat khỏi sự trói buộc của cây roi trong tay Hồng y nữ tử . Nàng lùi lại vài bước , lạnh lùng nói “Ngươi là ai , cần gì phải xen vào chuyện của người khác ?”
“Ta không quen nhìn ngươi khi dễ người khác .” Nàng một thân hồng y , ngay đến cái khăn che mặt cũng màu hồng , trong tay cầm một cây roi .
Hắc y nữ tử cười lạnh “Mạng Liễu Thiên Mạch là của ta .” Vừa nói xong, kiếm lại chỉa về Thiên Mạch .
Cây roi trong tay Hồng y nữ tử vung lên , chặn ở trước mặt nàng , cây roi màu đỏ giống như một làn sóng đỏ rực .
“Đừng trách ta không khách khí .” Trong con mắt của Hắc y nữ tử hiện lên một tia tàn nhẫn .
Hai cái bóng từ đánh từ trong phòng ra đến ngoài viện , khó phân cao thấp , Thiên Mạch cũng theo ra ngoài .
Hai tay nàng khoanh trước ngực , nhìn kỹ từng chiêu thức của các nàng .
Kỳ quái , chiêu thức của các nàng tựa hồ không giống với bất cứ môn phái nào . Thậm chí nàng còn chưa từng thấy chiêu thức của các nàng . Mùi thơm trên người các nàng hẳn là một trong bốn ả thị thiếp , sẽ là hai người nào chứ ? Một trong hai người sẽ là hắc y nhân cùng nàng giao thủ trong thư phòng sao ? Tại sao võ công của nàng lại khác như vậy chứ ?
Hắc y nữ tử rõ ràng đang chiếm thế thượng phong , chỉ là cây roi trong tay Hồng y nữ tử quá lợi hại nên nàng ta cơ hồ không tìm được cơ hội giết Thiên Mạch . Mỗi lần nàng ta tới gần Thiên Mạch đều bị cây roi kéo lại .

Hắc y nữ tử dùng kiếm quấn lấy cây roi của Hồng y nữ tử, thân thể hai người đồng thời sát vào nhau “Đừng đối địch với ta .”
“Ta lại muốn là kẻ địch của ngươi .” Hồng y nữ tử dùng sức lôi kéo , hai người lại giãn ra , cây roi vẫn như cũ không có hư tổn gì .
“Roi tốt” Cây roi bình thường sẽ không chịu nổi khi bị kéo như thế .
Hồng y nữ tử trêu chọc “Đáng tiếc thanh kiếm của ngươi đã gãy .”
“Cho ngươi xem chỗ lợi hại của kiếm gãy .”
“Cây roi của ta lợi hại hơn .”
Đánh nửa canh giờ , Hăc y nữ tử vẫn không chạm được một sợi lông của Liễu Thiên Mạch , nàng dùng khinh công nhảy lên cây hoa quế , hung hăng trừng mắt với Thiên Mạch “Ngươi chờ đấy , ngươi bảo vệ được nàng một lúc, không bảo vệ được một đời .” Nàng ta quay người lại, phóng qua bờ tường biến mất trong đêm đen .
Hồng y nữ tử nhìn địa phương Hắc y nữ tử biến mất , đem cây roi để lại trên lưng “Khinh công tốt đấy”
Thiên Mạch bình tĩnh nhìn Hồng y nữ tử “Tại sao giúp ta ?” Thiên Mạch đã đóan được nàng ta là ai .
“Ta thích giúp ngươi thôi .” Hồng y nữ tử bình thản trả lời .
“Nàng ta là ai ?” Người nàng muốn nói là hắc y nữ tử .
“Không biết” Hồng y nữ tử nhảy lên , ngắt một bông hoa quế đưa lên mũi ngửi “Thơm a , ngươi đã đóan ra ta là ai sao ? Lợi hại”
Thiên Mạch không hỏi thân phận của nàng tự nhiên đã đoán ra .
“Ngươi như thế nào biết nàng muốn giết ta?” Thiên Mạch dùng ánh mắt hoài nghi nhìn nàng .
“Trùng hợp thôi .” Đúng là tình cờ nhìn thấy .

Khóe miệng Thiên Mạch nhếch lên , cười mỉa nói “Thiên hạ lại có sự trùng hợp vậy sao ?”
“Không ai bắt ngươi phải tin .” Hồng y nữ tử vứt bông hoa quế trong tay “Liễu cô nương thật to gan .” Biết có người muốn giết mình mà nàng không hề có chút sợ hãi .
“Không có gì phải sợ .” Nàng đã sớm biết bên ngoài có cao thủ , nàng đang muốn xem bọn họ sẽ diễn cái gì , nếu không hắc y nữ tử đã sớm biến thành thi thể .
“Nàng sẽ không dễ dàng buông tha ngươi , hay là ngươi đi nói cho Tần Mộ Phong biết, để hắn bảo vệ ngươi .”
“Không cần .” Người có thể giết nàng bây giờ còn chưa có sinh ra .
Hồng y nữ tử nhún nhún vai “Cũng đúng, ta tin ngươi có thể tự bảo vệ bản thân . Mỗi nha hoàn bên người ngươi đều có võ công rất tốt , đàn bà ngu xuẩn kia tưởng có thể dễ dàng ám sát ngươi ? Thật sự là tức cười .”
“Tại sao giúp ta ?” Thiên Mạch cả kinh , nguyên lai nàng ta biết thân phận của mình , dù kinh ngạc nhưng nàng vẫn không biểu hiện ra .
“Chúng ta là cùng một loại người , đều có những bí mật không thể cho người khác biết . Cùng ngươi đối địch không có chỗ gì tốt , ngươi muốn giết ta dễ như giết một con kiến .” Cho nên nàng mới tìm đủ mọi cách để đứng cùng một phe với Thiên Mạch .
Tâm tư của nàng ta Liễu Thiên Mạch hoàn toàn hiểu rõ “Ta không muốn cùng ngươi là địch, ngươi cũng không muốn cùng ta là địch .” Khóe miệng Thiên Mạch nhếch lên hiện ra một nụ cười lạnh , âm thầm vận công , chưởng phong đánh vào cây hoa quế , hoa quế thi nhau rơi xuống mặt đất , trong đó còn mang theo những cái lá xanh . Bông hoa quế nho nhỏ cùng lá xanh nhảy múa trong đêm , mùi thơm ngát tỏa ra đầy trời .
Thiên Mạch làm như vậy là đang hướng nàng thị uy , Hồng y nữ tử bị nàng làm cho hoảng sợ , nuốt một ngụm nước miếng “Ta không biết ngươi vào Vương phủ làm gì , cũng không muốn hỏi .” Võ công của Thiên Mạch cao hơn so với sự tưởng tượng của nàng , đối địch với nàng thì ngay cả đầu khớp xương cũng không còn . Hồng y nữ tử giơ tay lên “Chúng ta vỗ tay làm bằng , không can dự vào chuyện của nhau .”
“Một lời đã định .” Thiên Mạch cũng giơ tay lên .

Bàn tay của các nàng vỗ vào nhau , phát ra ba tiếng vang thanh thúy .
“Lúc nào biết rõ về ta .” Đối với việc này Thiên Mạch rất hiếu kỳ .
“Lúc bị ném vào địa lao ta thấy ngươi cùng nha hòan hóan đổi thân phận .” Hồng y nữ tử tháo cái khăn che mặt xuống , cầm ở trong tay “Thật xin lỗi , loại mê hương đó đối với ta vô dụng .” Loại mê hương không biết tên này quả thật rất lợi hại .
Hồng y nữ tử nói tiếp “Ngươi lúc nào nhìn ra sơ hở trên người ta ?” Liễu Thiên Mạch thực sự rất thông minh .
Thiên Mạch mỉm cười “Chúng ta đã giao thủ , ngươi quên sao ?”
Hồng y nữ tử sợ run , kinh ngạc nói “Nguyên lai người kia là ngươi ?” Nàng cười “Ta thực sự không nghĩ tới người đó là ngươi , ngươi ra tay thật độc ác .”
Thiên Mạch cười , ý cười đong đầy trong đáy mắt “Như nhau như nhau .”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui