“Thanh Loan, phệ cốt tán phối không tốt lắm .” Thanh âm của Thiên Mạch bình thản như cũ nhưng trong đó đã thiếu đi sự lạnh lùng ngày trước .
Thanh Loan cúi đầu, thân thể có chút run rẩy “Tiểu thư, trong đó có một loại thuốc ta chế mãi không được , là Hoa Linh làm giúp cho nô tỳ .” Xong rồi xong rồi, tiểu thư nhất định là đến tìm nàng tính sổ . Hai lần liên tục làm hư chuyện , không biết tiểu thư sẽ trừng phạt nàng như thế nào .
Thiên Mạch xoay người nhìn vào ngọn nến , ngẩn người nhìn ánh lửa chập chờn “Trước tiên chậm rãi lui xuống đi .” Trước khi mọi chuyện được điều tra rõ ràng , nàng không dám có hành động gì nữa .
“A” Có phải nàng đang nghe lầm không ? Trong lời nói của tiểu thư tại sao lại có vài phần ôn nhu ?
“Ngươi trước tiên lui xuống đã .” Có lẽ loại ám hại cấp thấp này không thích hợp dùng trên người mấy ả đàn bà kia . Gỉa sử Hàm Thúy thực sự không phải là chủ mưu , làm như vậy không nghi ngờ là tự để lộ thân phận .
“Tiểu thư , phệ cốt tán...” Thanh Loan cẩn trọng liếc nhìn Thiên Mạch , tiểu thư hôm nay rất kỳ quái , phi thường kỳ quái .
“Thanh Loan .” Thiên Mạch dừng một chút “Ta có phải rất đáng sợ không ?” Nàng nhìn thẳng vào Thanh Loan , có thể thấy bả vai nàng ta có chút run lên .
Thiên Mạch đang nhìn chằm chằm vào nàng, vấn đề này tuyệt đối không thể không trả lời , nàng ngẩng đầu, ngại ngùng nói “Tiểu thư...rất lạnh lùng .”
Thiên Mạch phất tay một cái , xoay lưng về phía nàng “Đi xuống đi, để Tam sư huynh điều tra lần nữa thân thế của bốn ả thị thiếp trong Vương phủ .” Nàng quá tự phụ, đã quên mất bốn ả thị thiếp đó . Người chưa từng gặp bất lợi như nàng lần này đã chánh thức gặp phải đối thủ . Đối thủ của nàng không phảỉ chỉ có một mình Tần Mộ Phong . nếu Thải Y vào Vương phủ với dụng ý khác thì người đàn bà này quả thực đáng sợ .
Nàng cải trang nhu nhược đáng thương còn người đàn bà kia lại cải trang là kẻ độc đóan .
Theo như ý nghĩ của người bình thường thì gian tế phải là kẻ cẩn trọng , không thể có chút sơ hở , có thể tránh được tai mắt của người khác . Mà Thải Y lại mạnh mẽ tự mình xuất đầu , cố ý đem bản thân mình bộc lộ ra trước ánh mắt của mọi người . Mọi người đều nghĩ rằng nàng là một kẻ chanh chua , một người đàn bà ngu xuẩn , bá đạo , tự nhiên họ sẽ không hoài nghi lai lịch của nàng . Tần Mộ Phong sở dĩ sủng ái nàng nhất có lẽ cũng bởi vì nàng ‘ngu xuẩn’ , đó lại là loại người dễ khống chế nhất .
So với Thải Y , phương pháp ngụy trang của Thiên Mạch còn kém lắm . Nếu lúc đầu nàng ngụy trang thành người đàn bà chanh chua thì đã có thể khiến cho Tần Mộ Phong ghê tởm nàng , vậy mà hết lần này đến lần khác nàng lại lựa chọn cải trang thành một nữ tử nhu nhược .
Nàng vẫn tự cho rằng mình thông minh không nghĩ tới người thông minh trên đời này còn nhiều lắm . Sống đã 19 năm , nàng lần đầu tiên hoài nghi sự thông minh của mình . Yên Chi , Thải Y , Hàm Thúy , ba người đàn bà này đều có những bí mật không thể lộ ra , chỉ cần sơ ý một chút là có thể bại trong tay các nàng .
Tần Mộ Phong rất khó đối phó, thị thiếp bên người hắn lại như con hổ đang nhìn nhau chằm chằm . Năm năm qua , nàng tiếp nhận vô số nhiệm vụ nhưng chưa bao giờ gặp phải nhiệm vụ khó khắn như vậy . Đối với nàng mà nói , đây là một sự khiêu chiến, khiêu chiến cực hạn của nàng . Có lẽ đây là khảo nghiệm do ông trời cấp cho nàng .
Đứng dưới ánh trăng lạnh lẽo , đôi mi thanh tú của Thiên Mạch nhăn lại . Trong con ngươi hiện lên một tia âu lo .
Gả vào Bình Nam Vương phủ là sai lầm lớn nhất của nàng .
Ánh nến đột nhiên lay động , một trận gió mắt thổi vào khiến ánh lửa lay động dữ dội . Sắc mặt Thiên Mạch biến đổi , ánh mắt bỗng chỗ trở nên lạnh như băng .
Gió thổi đến, cánh cửa sổ lay động vài cái . Nàng đến bên cửa sổ , mặc cho gió thổi qua .
Cánh cửa bị gió thổi khiến cho mở ra , một thân ảnh hiện lên trên mặt đất . Tiếp theo sau đó là một đôi giày đen bước qua ngưỡng cửa . Bước chân rất nhẹ , kẻ đó chậm rãi đi đến bên Liễu Thiên Mạch , trong tay còn cầm theo một thanh kiếm đang lóe lên một tia sáng lạnh lẽo .
Thiên mạch cười mỉa, liếc nhìn nàng một cái sau đó lại nhìn ánh trăng ngòai cửa sổ .
Kẻ kia vung kiếm lên , hung hăng hướng Thiên Mạch đâm tới . Mắt thấy Thiên Mạch sắp bị đâm trúng thì một viên đá từ bên ngoài bay đến đã làm trật mũi kiếm .
Người nọ tựa hồ không cam lòng , lại đâm tiếp một kiếm . Thanh kiếm lóe ra hàn quang hướng về lưng của Thiên Mạch đâm tới , nàng vẫn như cũ không có nhúc nhích, lẳng lặng nhìn ánh trăng .
Lúc mũi kiếm sắp chạm đến bạch y của Thiên Mạch thì một cái bóng màu đỏ từ cửa sổ kích động nhảy vào “Liễu Thiên Mạch , cẩn thận .” Cây roi của nàng quấn chặt lấy thanh kiếm của hắc y nhân khiến cho hắn nhất thời không nhúc nhích được . Hồng y nữ tử khinh miệt cười lạnh một tiếng “Muốn giết Liễu Thiên Mạch ? Trước tiên hãy hỏi cây roi trong tay ta .”
tiếp đi thôi.Hay quá,truyện hay ghê nha.:panda2:
Truyện hay ghê! Minh rất thích đọc mấy loại truyện này nhưng trước đây chỉ toàn đọc bản convert. Mong bạn post bài nhanh nhanh hen!:panda67:
hic,chưa có chap mới:panda67:
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...