Rời khỏi Đạm Tình cư , Tần Mộ Phong cũng không muốn diễn trò nữa , ly khai bốn cái thị thiếp , một mình hồi Thính Phong hiên .
Hắn diễn trò là để cho Liễu Thiên Mạch xem , nàng không ở đây , hắn diễn làm cái gì nữa .
Phi Yến đáng chết , cư nhiên làm hắn mất hứng . Nàng đột nhiên xuất hiện tại Vương phủ , cuối cùng là có mục đích gì ? Nếu mục đích của nàng là tiền tài bảo vật thì cũng thôi đi . Ngược lại mục đích của nàng là văn kiện quan trọng , biên quan bố phòng quân sự cơ mật , hắn sợ rằng sẽ không có cuộc sống yên ổn .
Trên đời không có gì Phi Yến trộm không được , nếu bố phòng biên quan rơi vào tay địch quốc hậu quả sẽ không thể nào tưởng tượng .
Truyền thuyết Phi Yến nhận tiền không nhận người , chẳng lẽ nàng sẽ vì tiền mà bán nước .
Ngồi ở thư án , Tần Mộ Phong vì Phi Yến mà đau đầu , hắn nhớ đến những lời của nàng . Tiểu nữ nhân kia cư nhiên mắng hắn là lợn giống . Hắn tung hoành tình trường nhiều năm , ai cũng nói hắn phong lưu phóng khoáng , chỉ có nàng như vậy nói hắn . Nếu họ không phải địch nhân , hắn nhất định cùng nàng chơi đùa .
Hắn hôm nay phải chăng đã thành công làm thương tổn Liễu Thiên Mạch ? Hẳn là vậy , nếu không thành công như thế nào lại có thể khiến cho người luôn lãnh tình như Phi Yến đồng tình.
Liễu Thiên Mạch , ngươi gả cho ta thì phải có bản lĩnh nhận sự trả thù của ta . Ngươi làm cho ta mất đi Thải Hà , ta sẽ cho ngươi trả giá gấp bội .
Liễu Thiên Mạch , đáng chết , hắn như thế nào lại nghĩ đến nàng ?
Hắn vốn tưởng có thể khiến cho hoàng đế tứ hôn sẽ là một nữ nhân thủ đoạn , không nghĩ đến Liễu Thiên Mạch chỉ biết khóc lóc . Động một chút chân liền nhũn ra . Lại là ngừơi đàn bà bị người khác phá hư , lúc đầu hắn cũng đã sai lầm khi nghĩ như vậy .
Liễu Thiên Mạch không thương hắn , hắn có thể cảm giác được nàng đối với hắn một chút ái ý cũng không có , chỉ có sự bất đắc dĩ thật sâu . Chẳng nhẽ bọn họ đồng dạng thân bất do kỷ ?
Vô luận có phải hay không bị ép gả , sự xuất hiện của nàng đã hại chết Thải Hà luôn không tranh chấp , đây là sự thật . Hắn sẽ khiến nàng phải trả giá .
“Phi Dương” Tần Mộ Phong trầm ngâm , trên mặt lộ rõ sát ý .
“Vương gia”. Thiếp thân hộ vệ Phi Dương nghe tiếng hắn gọi liền từ ngoài cửa đi vào , mặt vẫn không đổi .
“Tăng mạnh Vương phủ thủ vệ” Đối phó với Phi Yến ngoại trừ phòng vệ sẽ không có biện pháp khác . Liễu Thiên Mạch thật sự là sát tinh , nàng gả vào Vương phủ ngày đầu tiên đã khiến hắn chọc vào Phi Yến . Sau này còn không biết gì xảy ra chuyện gì nữa .
“Vâng” Phi Dương mặc dù không biết xảy ra chuyện gì nhưng làm theo lệnh của chủ nhân hẳn sẽ không sai .
Tần Mộ Phong sửa lại bộ dạng ngày thường , ngưng trọng “Phi Yến xuất hiện tại Vương phủ.”
Nghe được Phi Yến hai chữ , người luôn bình tĩnh như Phi Dương cũng không khỏi có chút cau mày . Đàn bà kia chính là sát tinh nổi danh , được nàng viếng thăm không phải là chuyện tốt , đồng dạng tên bọn họ đều có một chữ Phi bất quá cấp bậc của nàng cao hơn hắn nhiều lắm .
“Tuân mệnh” Phi Dương cúi người lĩnh mệnh , trên mặt vẫn như cũ lãnh đạm .
“Canh trừng đàn bà kia , đừng để nàng có cơ hội tác quái” Tần Mộ Phong dừng một chút “Đừng để bề ngoài của nàng đánh lừa , mặc dù trông nàng có vẻ nhu nhược nhưng ta cảm giác được nàng không hề đơn giản .” Lần đầu tiên nhìn vào mắt nàng , hắn đã có cảm giác như vậy . Đàn bà kia trông thì nhu nhược nhưng cảm giác lại không thật . Vô luận nàng có chủ ý gì , hắn cũng sẽ không để nàng dễ dàng thực hiện .
Vương gia cả nghĩ , Liễu Thiên Mạch nhát gan nhu nhược , vừa nhìn đã biết chính là người dễ bị bắt nạt , nàng có thể tác quái gì ?
“Vâng”. Phi Dương ngẩng đầu , liếc mắt nhìn Tần Mộ Phong “Vương gia , ngài có phải hay không rất cực đoan , Thiên Mạch phu nhân chính là vô tội” Người sáng suốt cũng biết Liễu thiên mạch vô tôi , Vương gia tại sao không rõ chứ ? Thiên hạ đều nói nam nhân khi yêu sẽ trở nên khờ dại , quả nhiên là thật . Cái kia Thải Hà cô nương đã câu mất hồn của hắn . Liễu Thiên Mạch cô nương trên người có một khí chất mà nữ tử bình thường không có được , tựa như tiên tử không vướng bụi trần . Để hắn đánh giá thì Thải Hà cũng không hơn được nàng một phần vạn . Không biết Vương gia phát điên cái gì , không có chuyện gì lại đi ngược đãi Liễu cô nương .
Tần Mộ Phong hừ lạnh một cái “Không cần đối với nàng cung kính như vậy”
“Vương gia” Phi Dương ý tứ nói “Có lẽ Thiên Mạch phu nhân mới là người thích hợp với ngài nhất .” Nhìn qua bốn vị thị thiếp , kể cả người đã chết là Thải Hà cô nương mỗi người đều vì Tần Mộ Phong quyền thế mà coi trọng hắn . Mà Liễu Thiên Mạch luôn thanh cao , lãnh đạm , hiển nhiên không đem danh lợi địa vị đặt trong mắt . Nếu muốn chọn , Liễu Thiên Mạch là nhân tuyển tốt nhất .
Ở cùng Phi Dương nhiều năm , hôm nay hắn lại vì một ả đàn bà hạ tiện mà nói chuyện , rốt cuộc đàn bà kia có ma lực gì ?
Tần Mộ Phong trong lòng tràn ngập hoả khí , hắc mâu loé lên “Nàng đến tột cùng cho ngươi cái gì ?”
“Thiên Mạch phu nhân không cấp cho ty chức chỗ tốt gì” Phi Dương không nhanh không chậm trả lời , hắn là ngoại nhân , so với người trong cuộc như Vương gia thấy rõ hơn . Đàn bà bên người Vương gia ai tốt ai xấu , hắn trong lòng đều biết .
“Thiên Mạch phu nhân?” Tần Mộ Phong cười lạnh “Nếu nàng tốt như vậy , ta đem nàng thưởng cho ngươi?”
Phi Dương ngẩng đầu , nhìn thẳng Tần Mộ Phong “Vương gia , ngài hận Liễu cô nương chẳng nhẽ chỉ vì cái chết của Thải Hà cô nương sao?” Hắn quả thực bị cừu hận che mất lý trí , cũng không nhận ra ai mới đích thực là minh châu .
Tần Mộ Phong chớp chớp mi “Ngươi biết ?” Ân oán giữa hắn và Liễu gia , nhất thời cũng không thể nói rõ .
“Liễu cô nương chính là vô tội” Liễu Thiên Mạch là tiên tử xuất trần , đáng để người ta thương yêu , đáng tiếc lại sinh tại Liễu gia , hơn nữa cũng gả sai người .
Tần Mộ Phong lạnh lùng cười nói “Ngươi quan tâm nàng như vậy , ta đem nàng gả cho ngươi” Liễu Thiên Mạch không biết đã từng có bao nhiêu nam nhân , đem nàng ban cho Phi Dương , nàng cũng không thể nói gì .
Hắn coi tính tình Liễu Thiên Mạch , nàng cũng không dám nói cái gì .
“Ty chức không dám”
Phi Dương bên ngoài vẫn cung kính nhưng bên trong tràn ngập khinh thường , Vương gia vô tình với nữ nhân như vậy , sẽ có ngày hắn phải chịu đau khổ .
“Cấp Liễu Thiên Mạch một nha hoàn , giám sát nhất cử nhất động của nàng”
“Vâng” Liễu Thiên Mạch thật đáng thương , phải đem một nha hoàn ôn hoà nhu thuận cấp cho nàng .
Nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Phi Dương , Tần Mộ Phong cười càng lạnh . Bản lãnh câu dẫn nam nhân của Liễu Thiên Mạch quả là nhất tuyệt , ngày đầu tiến Vương phủ đã khiến cho Phi Dương vì nàng ra mặt như vậy .
Ở ngoài cửa sổ , một bóng dáng mờ ảo nhìn Tần Mộ Phong , khoé miệng khẽ nhếch lên .
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...