Bầu trời u ám, mấy đen nhanh chóng kéo đến , không gian sớm đã bị bao phủ bởi bóng tối . Gió thu lạnh thổi càng thêm mạnh, cỏ dại lắc lư , giấy tiền vàng mã bay lượn trên trời khiến cho loạn táng cương tràn đầy quỷ khí .
Giấy tiền vàng rơi xuống , một đám hắc y nhân nhanh chóng nhảy ra khỏi bụi cỏ . Mỗi loại vũ khí đều toát ra hàn khí giết người mãnh liệt . Ánh đao , bóng kiếm đan xen cùng một chỗ .
Đối phương ước chừng có tất cả 15 người , mỗi người đều mặc hắc y , trên mặt che khắn . Chỉ cần là người có đầu óc đều biết được công việc của họ .
Đám hắc y nhân kia cũng không có đánh lén mà chỉ im lặng bao vây Tần Mộ Phong và Phi Dương .
Phi Dương che ở trước mặt Tần Mộ Phong , tay nắm chặt bảo kiếm không rời , cảnh giác nhìn bọn họ . Hắn đã sớm cảm nhận thấy có sát khí xung quanh , vốn tưởng rằng có người muốn ám sát Vương gia không nghĩ đến bọn họ lại công khai đối đầu với hai người .
Trong bụi cỏ lại đi ra một người nữa , người này khoác một chiếc áo choàng màu đen , trên mặt được che bởi một cái mặt nạ màu bạc , toàn thân tràn ngập sát khí quỷ dị .
Tần Mộ Phong đẩy Phi Dương sang một bên , ánh mắt lạnh lùng bắn về phía nam nhân mang mặt nạ . Nam nhân này hẳn là thủ lĩnh của đám hắc y nhân này , bọn họ muốn làm gì ? Nếu là thích khách tại sao lại không ám sát ?
Nam nhân đeo mặt nạ nhìn hắn , ánh mắt lạnh như băng giống như một mũi tên nhọn .
Hai người đều là nam nhân có khí phách , khí thế bất phân cao thấp .
“Nghe đồn Bình Nam Vương kiêu dũng thiện chiến , võ công cao cường, không biết sự thật có phải như thế hay không ?” Nam nhân mang mặt nạ lạnh lùng mở miệng .
“Thật không dám nhận .” Tần Mộ Phong trả lời đến nỗi vân đạm phong khinh , khoé miệng lại mang theo một nụ cười khẽ .
“Thật can đảm .” Trong lời nói của nam nhân đeo mặt nạ lộ ra ý tán thưởng . Đối mặt với sự vây khốn như thế này mà hắn vẫn có thể trấn tĩnh được . Bình Nam Vương quả thực danh bất hư truyền .
Tần Mộ Phong chỉ mỉm cười , cũng không có trả lời .
Hắn hơi liếc mắt nhìn Thiên Mạch “Nàng là đàn bà của ngươi ?” Nữ tử này là cực phẩm trong số các nữ tử , can đảm hơn người , tỉnh táo hơn người , nhan sắc lại càng phi thường .
Nữ tủ bình thường gặp phải tình huống này sẽ hôn mê ngay nhưng nữ tử này cư nhiên trấn định được , coi như không có chuyện gì phát sinh , tiếp tục đốt giấy tiền vàng .
“Nếu ta nói đúng thì sao ?” Tần Mộ Phong liếc nhìn Thiên Mạch lúc nàng đang rất tỉnh táo , trong lòng cảm thấy bất an . Hắn cùng Phi Dương nắm chắc có thể chạy trốn nhưng còn Liễu Thiên Mạch... hắn không có tin tưởng .
“Một nữ tử rất đặc biệt .” Vô luận là khí chất hay lòng can đảm đều khiến cho hắn thưởng thức .
“Các hạ hao tâm tổn sức chẳng lẽ chỉ vì muốn nữ nhân của ta thôi sao ?” Tần Mộ Phong cười khẽ, khoé miệng nhếch lên hiện rõ ý cười , ý cười hiện lên trong đáy mắt . Ngoài mặt hắn rất bình thản , tự đắc nhưng trên thực tế lại vạn phần đề phòng , nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của đối phương .
“Ta kính trọng Bình Nam Vương là một anh hùng nên không dùng thủ đoạn ám sát để giết ngươi .” Đúng vậy , hắn muốn giết Tần Mộ Phong .
“Là ai thuê cac người đến giết ta ?” Những người này là sát thủ , trên người bọn họ toả ra sát khí nồng nặc .
“Vương gia không biết quy củ trên giang hồ sao ?” Tần Mộ Phong có thực thông minh như trong lời đồn không . ( không, ngu thấy ớn luôn .)
“Xin lỗi .” Tần Mộ phong lại cười ưu nhã . Quy củ của giới sát thủ là không tiết lộ tư liệu về cố chủ .
“Thật không may chúng ta lại là đối thủ .” Trong lời nói của nam nhân đeo mặt nạ có chút tiếc nuối .
Tần Mộ Phong thản nhiên liếc nhìn Liễu Thiên Mạch “Buông tha nàng .” Người trong giang hồ trọng lời hứa , chỉ cần hắn đáp ứng thì chắc chắn sẽ không làm tổn thương Liễu Thiên Mạch .
“Nhìn không ra Vương gia là người thương hương tiếc ngọc , bất quá...” Thanh âm chợt biến thành lạnh băng “Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc .” Thực sự thì trong một khoảng khắc hắn cũng không muốn giết nữ tử có khí chất đặc biệt này . Sự lạnh lùng của nàng, cao ngạo của nàng có vài phần giống như hắn .
Phi Dương tính tình cương liệt , nhịn không được lên tiếng “Ngưởi rốt cuộc là ai ?”
hắn lãnh đạm tuyên bố “Diêm môn môn chủ .” Một trong hai tổ chức sát thủ lớn nhất của võ lâm.
“Có thể chết trong tay Diêm môn môn chủ là vinh hạnh của Tần Mộ Phong .” Cho dù ở trong tình cảnh này, tâm tình của Tần Mộ Phong cũng không xao động nhiều lắm .
Hai con mắt dưới mặt nạ loé ra hàn quang , trong con mắt đen xen lẫn sự phức tạp . “Sát.” Một từ lạnh lùng , giống như lời nguyền đến từ địa ngục .
Chúng sát thủ không có đáp lại mà trực tiếp hướng Tần Mộ Phong tấn công , vô số bóng đen đánh về phía Tần Mộ Phong . Tần Mộ Phong nhanh nhẹn né tránh, cũng đoạt được kiếm của một gã sát thủ , lao vào chiến đấu ác liệt .
Thân pháp của Tần Mộ phong cực nhanh , liên tục biến hoá . Hắn học quá nhiều thứ cho nên không tinh thông thứ nào . Phỏng đoán hắn có rất nhiều thày dạy võ nên bây giờ mới có kết quả như vậy . Tuyệt đỉnh cao thủ thực sự bình thường chỉ tinh thông một loại võ công . Hắn , chỉ tính là cao thủ có thể sử dụng nhiều loại võ công chứ không được tính là cao thủ tuyệt đỉnh .
Cho dù Tần Mộ Phong và Phi Dương võ công có tốt nhưng cũng chỉ có hai người . Đối phương không những đông mà mỗi người đều là sát thủ bậc nhất trên giang hồ .
Sau nửa canh giờ, Tần Mộ Phong và Phi Dương dần dần địch không lại . Trên người Tần Mộ Phong bị trúng hai nhát kiếm, trong đó một kiếm đâm rất sâu .
Trên mặt Thiên Mạch vẫn lãnh đạm như cũ , tiếp tục đốt giấy tiền nhưng trong con ngươi lại hiện lên một tia do dự .
Nàng rốt cuộc có nên ra tay ứng cứu hay không ?
Nếu là trước kia nàng căn bản sẽ không do dự , có thể trơ mắt nhìn bọn họ bị giết mà không hề có cảm giác . Nàng rốt cuộc bị làm sao vậy ? Tại sao trong đầu lại xuất hiện ý niệm này ?
Nàng muốn ra tay không phải vì nàng thiêu Phi Dương một nhân tình mà đơn giản là muốn cứu lấy Tần Mộ Phong . Vì Tần Mộ Phong là nhiệm vụ của nàng , trước khi nhiệm vụ chưa hoàn thành , nàng có thể để cho hắn chết sao ? Gần như là thế ? Tại sao trong tâm lý của nàng cư nhiên lại lo lắng cho hắn .
Với y thuật của nàng, chỉ cần hắn không chết , nàng có thể cứu sống hắn . Nàng đang chờ bọn hắn bị thương , chờ lúc bọn hắn té xỉu sẽ ra tay . Nhưng trong ý thức của nàng , nàng muốn ngay lập tức cứu Tần Mộ Phong, nàng không muốn hắn bị thương . Nàng lại bị làm sao vậy ? Chẳng nhẽ giống như những người đàn bà khác bị hắn mê hoặc ? Không , không có khả năng , hắn giống như cừu nhân của nàng , nàng không thể phát sinh hảo cảm với hắn .
Thiên Mạch trong lúc còn đang do dự thì một bàn tay đã giữ lấy eo của nàng, sau đó cả người nàng bị ôm lấy . Nàng nghĩ đến mức nhập thần nên không chú ý tới phía sau có người .
Nàng lần đầu tiên bị người khác ‘đánh bất ngờ’ , không nhịn được kinh hô một tiếng .
“Đàn bà , ôm chặt .” Ngữ khí của Tần Mộ Phong đầy phiền não .
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...