Rượu của Tuý Yên lâu cùng nữ tử ở Tuý Yên lâu đều giống nhau , là kinh thành đệ nhất .
Đối mặt với Liễu Thiến - người đã nhìn thấu lòng dạ của hắn , Tần Mộ Phong gỡ bỏ lớp nguỵ trang , tự mình phóng túng dùng rượu ngon để chuốc say chính mình .
Không biết từ lúc nào , hắn đã học cách nguỵ trang bản thân . Đem con người thật của mình ẩn dấu thật sâu , hắn không cho phép bản thân uống rượu . Cảm giác say đến không biết trời đất là như thế nào ? hắn sớm đã không nhớ rõ .
Hắn là thân huynh đệ của đương kim thiên tử , là Bình Nam Vương tay nắm trọng binh , là đối tượng trong lòng của tất cả các nữ tử . Vô số hào quang vây xung quanh hắn nhưng sau những cảnh tượng đó chỉ còn lại một trái tim cô đơn .
Nhìn hắn dường như có tất cả , nhưng kỳ thực hắn cái gì cũng không có . Trong lúc cô đơn , ngay cả một đối tượng để trò chuyện hắn cũng không có .
Hắn rất may mắn vì trên đời này còn có một nữ tử như Liễu Thiến .
Nàng nhìn thấu hắn , làm cho hắn có thể không che đậy mà ở trước mặt nàng bộc lộ con người thật của mình .
Nàng cô đơn , hắn cũng đồng dạng cô đơn , hai trái tim cô đơn giống nhau , đồng thời dùng rượu ngon để chuốc say chính mình .
Hắn không biết bản thân đã uống bao nhiêu rượu , một chén lại một chén , sớm đã thành hằng hà sa số .
“Liễu cô nương , còn rượu không ?” Tần Mộ Phong đem vò rượu trống rỗng để trên đất , để nó làm bạn với những vò rượu không nằm đầy trên mặt đất .
“Vương gia , đừng uống .” Liễu Thiến lảo đảo đứng lên , túm lấy chén rượu trên tay Tần Mộ Phong “Uống đủ rồi .”
Tần Mộ Phong cười khổ “Say một hồi cũng không có gì không tốt , tại sao ta hết lần này đến lần khác đều không say .”
Đôi mắt Liễu Thiến vốn khép hờ giờ mở to nhìn hắn “ngươi đã say .” Say cũng không phải chỉ có một mình Tần Mộ Phong .
Tần Mộ Phong thân thể loạng choạng đứng lên , đưa đầu đến trước mặt Liễu Thiến , nheo mắt nhìn nàng “Thật sự say rồi sao ? Tại sao ta vẫn có thể thấy rõ bộ dạng của ngươi ?”
Liễu Thiến nhếch miệng cười khúc khích “Ta làm sao biết .”
“Liễu cô nương , cảm ơn ngươi đã ở bên ta .”
“Đừng khách khí , cũng cảm ơn ngươi đã ở cạnh ta .” Liễu Thiến vươn ngón tay lạnh lẽo , tại trên mặt tần mộ Phong vuốt một cái “Mặt của ngươi thật đỏ a , một đại nam nhân mặt đỏ , thật là đáng yêu .”
Tần Mộ Phong bắt được tay nàng “Không cho ngươi sờ loạn .”
“Hẹp hòi .” Liễu Thiến cong môi đỏ mọng , giống như một tiểu hài tử ở trên người hắn cọ xát , làm nũng .
Tần Mộ Phong vỗ vỗ gương mặt nhỏ nhắn của nàng “Thiến nhi , ngươi uống nhiều như vậy tại sao sắc mặt vẫn bình thường .”
Liễu Thiến le lưỡi “Tại sao ta phải nói cho ngươi .”
Khuôn mặt hai người cơ hồ kề sát vào nhau , có thể cảm nhận được hơi thở của nhau , hơi thở mập mờ giữa hai người trong lúc đó lưu chuyển “Thiến nhi , ta nghĩ muốn hôn ngươi một chút .”
“Tại sao ?” Liễu Thiến mở to mắt , nghi hoặc nhìn hắn .
Bị men rượu thúc giục , Tần Mộ Phong nâng cằm của nàng lên , chuẩn xác hôn trụ đôi môi hồng phấn của nàng , triền miên mút vào . Liễu Thiến nhắm mắt lại , mặc hắn muốn làm gì thì làm .
Mùi hương thơm toả ra trên người nàng hoà lẫn với mùi thơm của rượu xâm nhập vào từng tế bào trên người hắn . Tần Mộ Phong ôm siết thân thể của nàng , để cho thân thể mềm mại đó dính chặt vào người hắn .
Liễu Thiến hoàn toàn chìm đắm trong nụ hôn của hắn mà quên hết tất cả , hai tay nàng ôm lấy cổ hắn , hoá thành một dòng sông xuân , xụi lơ trong lòng hắn .
Nhuyễn ngọc ôn hương ôm ấp trong lòng , chỉ một nụ hôn không thể thoả mãn , Tần Mộ Phong muốn nhiều hơn nữa .
Tay của hắn kéo dây buộc áo của nàng , thuần thục đem quần áo của nàng cởi bỏ , quần áo từng mảnh từng mảnh bay xuống trên mặt đất .
Đối với việc gường chiếu , Liễu Thiến chính là không muốn , nhưng khi ở trong lòng hắn , nàng căn bản không có năng lực phản kháng . Nàng bất lực nằm trong lòng Tần Mộ Phong , mặc hắn bài bố .
Quần áo cởi hết , hắn ôm nàng đi lại bên giường .
Liễu Thiến một thân võ công , giờ phút này hoàn toàn không sử dụng được , hai tay nàng che lại xuân quang trước ngực , thân thể mềm mại run rẩy , bất lực , không biết làm như tếh nào . “Ta ...sợ .”
Hắn đem hai tay đang che trước ngực của nàng giựt lại , bá đạo ra lệnh “Thiến nhi , ôm ta .”
Liễu Thiến run rẩy, chậm rãi vòng tay ôm lấy eo hắn , đầu tựa vào vai hắn . Da thịt nóng bỏng đồng thời dán tại trên người hắn , tạo ra bầu không khí mập mờ .
Trong giờ phút này , hắn chỉ là một nam nhân bình thường , nàng cũng là một nữ tử bình thường . Một đôi nam nữ cô đơn vì dục vọng mà tìm đến với nhau , kết hợp với nhau một cách mơ hồ . Không có tình yêu , khát vọng của bọn họ chính là thân thể của đối phương , dùng thân thể của người kia để sưởi ấm trái tim cô đơn của mình .
Ánh trăng chiếu vào trong phòng hình thành một ánh sáng bạc mờ ảo . Trong trướng hồng , một đôi nam nữ ôm nhau ngủ say , trong không khí còn lưu lại mùi vị của một trận ân ái .
Đau đầu mãnh liệt , đây là cảm giác đầu tiên khi Tần Mộ Phong tỉnh lại . Đây là nơi nào ? Là phòng của Thải Y ?
Buông người đàn bà trong lòng ra , hắn ngồi tựa ở đầu giường .
Không đúng , đây là địa phương xa lạ , không phải phòng của bốn cái thị thiếp kia .
Đây là đâu ? Hắn ý thức cúi đầu xuống nhìn rõ bộ dáng người đàn bà trên giường , tất cả những chuyện phát sinh vừa rồi đều hiện lên trong đầu hắn .
Hắn đã sớm quen với việc qua đêm với những phụ nữ khác nhau . Huống chi Liễu Thiến là thanh lâu nữ tử . Đối với chuyện vừa xảy ra hắn hoàn hoàn không có kinh ngạc .
Hắn không đánh thức Liễu Thiến , tự mình xuống giường mặc quần áo . Kéo lại chăn , hắn nhìn thấy trên tấm ga giường có một vệt màu đỏ sẫm . Nàng là xử nữ ? Liễu Thiến cư nhiên là xử nữ , đây là chuyện nằm ngoài ý liệu của hắn .
Tần Mộ phong từng có rất nhiều đàn bà , không cùng đàng hoàng nữ tử , không ‘ăn’ xử nữ là nguyên tắc của hắn . Liễu Thiến không phải nữ tử đàng hoàng nhưng lại là xử nữ .
Hắn cư nhiên sau khi say rượu lại huỷ đi sự trong sạch của một nữ tử . Tuyệt đối là do rượu làm loạn tính .
Hắn nên làm cái gì bây giờ ? Có hay không nên hướng nàng chịu trách nhiệm ? Liễu Thiến có hay không phụ thuộc vào hắn ?
“Ngươi đang suy nghĩ cái gì ?” Liễu Thiến đột nhiên lên tiếng .
“Ngươi tỉnh .” Tần Mộ Phong từ khi sanh ra đến nay đây là lần đầu tiên cảm thấy xấu hổ . (đồ mặt dầy , tính toán với phụ nữ chi ly thế hả .)
Liễu Thiến xoay lưng về phía hắn “Ân”
“Ngươi định làm sao bây giờ ?” ( hỏi ngu thế, rõ ràng ăn xong muốn quẹt mỏ đây mà .)
“Việc xảy ra sau khi say rượu thì tính cái gì , tất cả đều quên đi .”
“Quên đi ?” Hắn đã nghĩ đến rất nhiều tình huống nhưng không nghĩ đến nàng lại bảo hắn quên đi .
Liễu Thiến buồn bã nói “Đúng vậy , chẳng nhẽ ngươi muốn lấy ta làm Vương Phi sao ?”
“Ngươi muốn ta bồi thường cho ngươi như thế nào ?” Chỉ cần đừng quá đáng , hắn sẽ thoả mãn yêu cầu của nàng .
“Ta là thanh lâu nữ tử , trong sạch sớm muộn cũng không giữ được , ngươi đừng tự trách .”
“Ngươi...” Đàn bà này xảy ra chuyện gì . tốt xấu gì hắn cũng là Bình Nam Vương , như thế nào đối với nàng một chút hấp dẫn cũng không có ?
“Vương gia , ngươi đi đi , xin đừng đem chuyện này nói ra ngoài , coi như chúng ta trong lúc đó chuyện gì cũng không có phát sinh .”
Cho dù có thể làm thiếp của hắn , cũng có thể hưởng vô số vinh hoa phú quý . Đàn bà này không muốn để hắn chịu trách nhiệm lại vội vã cắt đứt quan hệ với hắn . Nếu không phải quá cao ngạo thì là đầu óc có vấn đề .
“Ta thế ngươi chuộc thân nghen .” Hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng chủ động thay thanh lâu nữ tử chuộc thân , nàng là người thứ nhất .
“Ta thấy tốt lắm . Vương gia , mời ngươi đi cho , ta nghĩ một mình yên tĩnh chút .”
“Nghĩ kỹ rồi đến Vương phủ tìm ta .”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...