Ngủ 1 ngày đêm thì Ý Vân tỉnh dậy,vươn vai cho tỉnh táo.
Thấy y phục đã được thay mới,bên cạnh mơ hồ còn vương mùi nam nhân.
- Đừng nói hôm qua tên Vương gia háo sắc kia ngủ ở đây nha!
- Vân tỷ,tỷ tỉnh rồi,mau rửa mặt rồi ăn chút gì đi!
- Hôm qua em thay y phục cho ta sao?
- Hihi,là Vương gia ạ,người còn ngủ ở đây cả đêm nữa!
BÙMMM.
Mặt Ý Vân đỏ như gà chọi,chàng thay y phục,vậy chẳng phải thấy hết rồi sao,huhu,danh tiết của ta,ta vẫn còn là xử nữ đấy.
- Hắn đâu rồi,tên háo sắc,biến thái,lưu manh,dám nhân lúc ta ngủ sàm sỡ ta,ta đánh,ta đánh chết hắn!AAA!
- Nàng mắng đủ chưa! - Cơ Uy tự dưng xuất hiện như ma.
- Ta mắng,ta còn đánh ngài nữa - Đạp Cơ Uy 1 cái.
- Nàng dám đạp ta,có phải ta đã quá nuông chiều nàng không?
- Ngài dám nhân lúc ta ngủ sàm sỡ ta,còn cứng miệng,Vân Nhi,bỏ ra để ta đạp chết hắn!
- Nương nương,Vương gia là phu quân người,làm vậy thì có gì không được chứ?
- Hừ,tối nay ta sẽ đến giáo huấn nàng!
- Được,muốn chơi ta chứ gì,ta sẽ chơi với ngài tới cùng!
Cơ Uy quay ra ngoài,cười thầm.
Ý Vân đâu biết ý chàng là đêm nay sẽ đến lâm hạnh nàng chứ.
Tư Hạ bị cấm túc,tức giận ném đồ đạc vỡ hết.
- Mẹ kiếp,Liễu Ý Vân,ả tiện nhân,dám khiến ta bị Vương gia nhốt ở đây.
Người đâu,mau báo tin về Tư gia.
Cha của Tư Hạ là Thái Sử đại thần Tư Đồ Tuệ,mưu mô xảo quyệt,cấu kết với Tư Mã Lâm Diên,mưu đồ đảo chính,đợi thời cơ chín muồi,sẽ dấy binh khởi nghĩa,lật đổ Hoàng đế,đăng cơ xưng vương.
Nhưng trên hắn còn có Tể Tướng Liễu Lập Thành,Thái Úy Ngôn Húc,trung thần thân cận,họ đã phò tá Tiên Đế từ lúc đăng cơ,nay tiên đế băng hà,Thái Tử Châu Bác Văn nối ngôi,lại tiếp tục làm cận thần,đưa ra sách lược đúng đắn,nhân dân no ấm,biên cương yên bình.
Hoàng Đế vừa đăng cơ,trẻ người non dạ,dễ bị lung lay bởi lời nịnh hót của phản thần.
Di ngôn của Tiên Đế truyền lại.
"Lập Châu Cơ Uy làm hoàng đế"
Thái Hậu đương triều là mẫu thân Hoàng Đế,tất nhiên không để nhi tử của 1 quý phi cướp mất ngôi vương của con trai mình.
Sau khi tiên đế băng hà,trừ khử công công thân cận bên cạnh,tự ý thay đổi di ngôn,lập Châu Bác Văn là vua.
Hoàng đế lập trường không vững vàng,lại còn trẻ tuổi,nghe lời xúi giục của phản thường xuyên mở yến tiệc linh đình,xa hoa phung phí.
Áp thuế dân cao,lòng dân phẫn nộ.
Tể Tướng nay đã tuổi cao,lại không phải kẻ biết xu nịnh,dần dà,lời nói của ông bị coi là vô nghĩa.
Lại thêm việc con trai Tể Tướng năm xưa cướp mất nữ nhân hắn yêu thích,lòng càng ghi hận.
Nay đám phản thần thêm dầu vào lửa,vu oan Tể Tướng cấu kết Thái Úy mưu đồ tạo phản,đưa con trai họ lên ngôi.
Càng làm hắn điên cuồng.
Nay chứng cứ chưa rõ ràng,hắn chỉ có thể ngậm bò hòn làm ngọt.
Cơ ngơi hưng thịnh tiên đế truyền lại,sớm muộn gì cũng bị hủy hoại trong tay Tân Đế.
"Tiên đế anh minh,đây thật sự có phải di nguyện của người"
Trở lại Châu phủ.
Tối muộn,Ý Vân xua Vân Nhi đi ngủ,mình thì khóa chặt cửa phòng,ngâm mình trong bồn tắm,rải đầy hoa hồng.
- Cái tên hỗn đản này,dám sàm sỡ mình,hắn đã chạm vào những đâu vậy,mình phải cọ cho sạch,huhu,danh tiết cả đời mình.
CẠCHH.
Chẳng biết Cơ Uy mở cửa kiểu gì,vào trong,thoáng thấy bóng Ý Vân sau tấm bình phong,trong lòng nổi lên ham muốn chiếm hữu mạnh mẽ.
Nàng khác những nữ nhân ngoài kia,thô lỗ bạo lực,nhưng lại khiến chàng thấy vui vẻ khác lạ.
- Nàng lại mắng ta?
- Á!.
cmn Vương Gia,sao ngài lại đến - Vơ vội cái khăn tắm mỏng,che thân thể lại.
- Che làm gì,ta thấy hết rồi - Giễu cợt.
- Biến thái,ra ngoài ngay!- Xấu hổ.
- Không ra,chà,nàng tắm rửa sạch sẽ đợi ta còn gì,xấu hổ cái gì chứ? - Cởi y phục.
Ý Vân nhảy khỏi bồn tắm,nhanh chóng ném Cơ Uy ra ngoài tấm bình phong,với lấy áo khoác vào.
- Nàng sao lại bạo lực như vậy?
- Ta chính là như thế,ngài không thích thì bỏ ta đi! - tức giận ra ngoài.
- Nàng! chưa ai dám nói với ta như vậy!
Cơ thể vẫn còn ướt,khiến chiếc áo mỏng dính vào da thịt,hấp dẫn vô cùng.
- Nàng,xem hôm nay ta giáo huấn nàng thế nào?
Chàng tiến nhanh đến,kéo eo Ý Vân,2 cơ thể chạm vào nhau qua lớp áo mỏnh manh,cơ hồ có thể cảm nhận được nhịp tim đối phương đang đập mạnh.
Chàng mạnh bạo hôn nàng,môi mềm mại,thơm tho,lưỡi chàng nhanh chóng lách vào trong,quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ bé ẩm ướt.
Ý Vân cào cấu,kêu không thành tiếng "Ưmm",tiếng nỉ non như mời gọi,chàng xuống tay,cởi luôn chiếc áo,cơ thể nàng lõa lồ trước mặt,trắng trẻo,mịn màng.
Cự long hùng dũng nãy giờ,đã không nhịn nổi nữa,muốn nổ tung.
Chàng luồn chân vào giữa 2 chân nàng,tách ra,đưa cự long cạ vào hạ bộ nàng.
Ý Vân đỏ mặt,cố đẩy chàng ra.
- Ư! xin ngài!
- Xin ta cái gì - Giọng chàng trầm xuống,nam tính mà ôn nhu,khiến tim nàng tan chảy.
- Ư.
.
thiếp.
.
sai rồi.
.
- Ngoan lắm! Ta thích.
.
Chàng lại hôn đắm đuối,bàn tay to lớn mân mê 2 trái đào,nhào nặn đến đỏ ửng,chàng cắn nhẹ lên tai,hôn xuống cổ,Ý Vân bị kích thích,rạo rực cong ưỡn,mong được nhiều hơn,tay vòng ôm lấy cổ chàng,miệng không ngừng rên rỉ.
- Ư! nữa! thiếp! muốn.
.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...