Vương Phi Như Thủy

Hàn Vô Mai đứng trên lôi đài vạt áo bị gió làm tung bay, nụ cười tươi sáng như ánh dương khiến dung nhan nàng vốn đã khả ái lại càng thêm diễm lệ. Diêu Cự Nam đứng bên liếc mắt nhìn nàng trong lòng không rõ là tư vị gì.

"Hàn cô nương quả là diễm quang tứ phía. Không biết có thể cùng ta so tài một chút." Thanh âm vừa dứt cũng không để cho Hàn Vô Mai kịp chuẩn bị, xung quanh bỗng nhiên xuất hiện một màn sương mù dày đặc. Từ trong sương mù lại bay ra thật nhiều những quả cầu nhỏ, Hàn Vô Mai bất ngờ bị tập kích lại bị sương mù bủa vây không thấy phương hướng, chỉ có thể dựa vào trực giác mà né tránh.

Bên kia Diêu Cự Nam cũng không tốt hơn là bao, bị vây trong đám sương mù dày đặc giống như bị trói tay bịt mắt, gì cũng không thể khẳng định. Ra tay mạnh mẽ lại sợ vô tình trúng phải biểu muội nên chỉ đành cắn răng nhẫn nhịn. Cũng tốn không ít công phu mới thoát được đám ám khí kì quái, hắn thi triển khinh công nhảy lên không trung. Sau lại cấp Hàn Vô Mai cái ám hiệu, đợi nàng thoát ra rồi lúc này mới mạnh mẽ xuất ra kiếm khí xua đi sương mù. Nhìn rõ đối phương là cốc chủ mới kế nhiệm của Vạn Hoa Cốc - Hồng Nhiễm liền dứt khoát lui về phía sau. Hắn một cái đại nam nhân lại là thế gia công tử từ nhỏ đã được dạy dỗ tri thức lễ nghĩa. Sớm đã ăn vào máu nên cho dù lúc này ở trên giang hồ cũng không thể hết thảy đều không quản mặt dày chen vào giữa hai tiểu nữ nhân cập kê cũng chưa tới.

Hàn Vô Mai nhìn hắn rút lui trong lòng tuy hiểu nhưng cũng vẫn tự nhiên sinh ra vài phần bất mãn. Liếc mắt đánh giá người trước mặt, chỉ thấy nàng một thân váy áo màu cam nổi bật. Mái tóc đen nhánh cài một đóa hồng hoa nở rộ, phía sau thả xuống hai sợi dây kết châu ngọc diễm lệ lại tràn đầy sức sống. Nàng tuổi trẻ tài cao, cùng Hàn Vô Mai tuổi tác không sai biệt lắm nhưng huyễn lực đã đạt tới đỉnh ngũ giai, so với Hàn Vô Mai trung ngũ giai còn cao hơn. Lại còn là tân nhiệm cốc chủ Vạn Hoa Cốc,thực sự không thể khinh thường!

Hai người so qua vài chục chiêu vẫn là bất phân thắng bại. Hồng Nhiễm chiêu thức xuất ra mềm dẻo, uyển chuyển lại có linh lực vu nữ. Hàn Vô Mai tuy rằng huyễn lực thấp hơn nàng thế nhưng thân thủ cũng không tồi, xuất ra chiêu nào cũng là quyết đoán mạnh mẽ. Vũ khí cả hai dùng đều là nhuyễn tiên nhưng lại một nhu một cương đối lập.

Giằng co một hồi, cuối cùng Hàn Vô Mai bị nàng một chiêu đánh văng vũ khí, cả người bị nhuyễn tiên của nàng bó chặt không thể thoát thân. Nhuyễn tiên này cũng thật thần kỳ, Hàn Vô Mai càng cố giãy dụa thì nó lại càng siết chặt.

Chẳng lẽ lại cứ như vậy chịu thua thì nàng thực không cam lòng . Suy nghĩ trong đầu vừa chuyển Hàn Vô Mai liền bất động. Nhuyễn tiên thấy vật bên trong không còn động nữa ngay lập tức cũng bất động. Hàn Vô Mai khéo léo chớp thời cơ, xoay người tránh thoát trói buộc, rút ra nhuyễn kiếm bên hông tiếp tục cùng đối phương phân thắng bại.


Hồng Nhiễm tinh tường nhận ra trong chiêu thức của nàng mang theo sát khí cũng không nương tay nữa mà nghiêm túc hơn. Vốn Hàn Vô Mai còn ôm tâm tư tìm thời cơ một kích tất sát nhưng không ngờ rất nhanh đã bị nàng áp chế. Thời điểm nhuyễn tiên như con rắn cuốn quanh cái cổ mảnh mai của mình giống như chỉ cần nàng động một cái sẽ khiến cái đầu xinh đẹp này đổi vị trí.

Kì thật, Hàn Vô Mai năng lực cũng chỉ được tính là khá. Vừa nãy cùng Diêu Cự Nam kết hợp, vận dụng tuyệt chiêu song kiếm hợp bích do Nga Sơn Cung Chủ tự mình truyền thụ. Lại gặp thời cơ khi ấy Hắc Ưng đã trọng thương, tinh ý một chút lợi dụng điểm này sẽ dễ dàng thắng được. Hàn Vô Mai là người khéo léo, Diêu Cự Nam lại thông minh hai người kết hợp miễn cưỡng một chút nhưng vẫn có thể thắng. Chỉ là như vậy đối Diêu Cự Nam thì cũng không có gì nhưng với Hàn Vô Mai có chút quá sức nên khi đấu cùng Hồng Nương năng lực cao hơn mình chỉ một chút nhưng cũng chả mấy chốc mà bị nàng đánh bại.

Cho dù rất không cam lòng thì trong tình hình này Hàn Vô Mai không thể không nhận thua. Chỉ là Hồng Nhiễm này dung nhan thanh lệ ôn hòa nhưng tính tình cũng là hung hãn. Trực tiếp một cước đạp Hàn Vô Mai chính xác bay về vị trí Nga Sơn Cung, cũng không thèm để ý ánh mắt oán hận của đám người bên đó. Điềm nhiên hướng tới Hàn Vu Thủy tươi cười nhẹ nhàng.

Nhìn nụ cười của nàng, Hàn Vu Thủy liền hiểu nàng muốn nói gì,liếc mắt ra phía sau ra hiệu cho Tuyết Liên Ngân Sương. Hai nàng cũng là thông minh, không đợi tiểu thư mở lời tự mình nhún chân nhảy lên lôi đài. Hai người diện mạo giống nhau, chỉ có đôi mắt là khác, phục sức cũng cùng nhau đối xứng một thanh khiết một nồng nhiệt đứng cùng nhau tạo nên một loại không khí bí ẩn khiến người ta không thể không chú ý.

U Linh cốc lần đầu tiên công khai xuất hiện, cũng lại án binh bất động lâu như vậy mới chịu xuất thủ. Nhất thời khiến những người đứng dưới hưng phấn không thôi, thật sự nóng lòng muốn được chiêm ngưỡng bản lĩnh của các cô nương thoạt nhìn mảnh mai như cánh hoa này.

"Nghe nói, các cô nương của U Linh cốc ai nhìn cũng có vẻ nhu nhược dịu dàng nhưng kì thực vô cùng mạnh mẽ."

"Cái này ta cũng có nghe nói, Hổ Đường Môn khi trước không phải vì không biết xấu hổ trêu ghẹo cô nương nhà người ta nên "tiểu đệ" mới bị các nàng một đao liền phế.." Nói tới đây,vài nam nhân bên cạnh không tự chủ nuốt nước bọt một cái. Lắc mạnh đầu cũng không dám nghĩ tiếp, cũng may bọn hắn chỗ này chưa có ai dám có suy nghĩ gì không sạch sẽ.


"Hai vị cô nương này là thân tín bên cạnh cốc chủ cũng là tả hữu hộ pháp U Linh Cốc. Nghe nói cũng là vô cùng lợi hại."

"Phương thức tu luyện của họ hình như không giống chúng ta. "

"Đúng vậy,ta thật tò mò, không tu luyện huyễn lực thì có thể có bản lĩnh tới đâu. "

Bên dưới vốn yên tĩnh nay lại ồn ào náo nhiệt, vô số lời bàn luận cứ như nấm sau mưa càng ngày càng nhiều. Những lời này Tuyết Liên Ngân Sương trên đài đều nghe thấy, chỉ là hai nàng cũng không định phản bác hay thừa nhận cái gì. Cùng nhau trao đổi ánh mắt lại hướng Hồng Nhiễm không chút kiêng dè nói chuyện " Hồng Nương, đã lâu rồi mấy tỷ muội chúng ta không gặp. Hôm nay khó có dịp hội ngộ, phải hảo hảo chơi cho đã."

Ngân Sương vừa dứt, Tuyết Liên rất ăn ý tiếp lời nàng "Chúng ta sẽ không nương tay đâu."

"Được." Hồng Nhiễm cũng vui vẻ đáp lời rồi hướng ánh mắt xuống phía dưới. "Linh Lan, tới đây." Tức thì một thiếu nữ mặc y phục Vạn Hoa Cốc, hông đeo nhuyễn kiếm phi thân lên đài đứng cạnh nàng. Không lãng phí thêm thời gian, bốn người nhanh chóng bắt đầu. Những người đứng phía dưới không nhìn rõ bốn cô nương này ra chiêu thức thế nào, chỉ thấy hai bóng trắng chốc lại hợp cùng một chỗ, chốc lại phân ra hai hướng. Hồng Nhiễm trực tiếp dùng linh lực vu nữ hiện ra một đóa hồng trong suốt bao lấy cơ thể nàng lơ lửng giữa không trung. Linh Lan ở dưới nàng trở thành cành lá cùng gai nhọn bảo vệ đài hoa.


Một màn tỷ võ này thật giống như các nàng đang chơi đùa khiến người ta phải trợn mắt há mồm. Hàn Vu Thủy đứng tại chỗ nhìn tình hình trên lôi đài trong lòng có một dòng nước ấm chảy qua. Ai có thể không biết nhưng nàng lại rõ ràng, Hồng Nương này cùng Tuyết Liên Ngân Sương vốn là bằng hữu từ nhỏ cùng nhau lớn lên. Sau này thôn làng của các nàng gặp nạn, ba người bị thất lạc, Tuyết Liên cùng Ngân Sương chạy trốn tới ngày thứ hai thì được nàng thu nhận. Còn Hồng Nương thì kém may mắn hơn, nàng bị sát thủ đuổi giết sau lại rơi xuống vách núi hôn mê bất tỉnh. May mắn được đệ tử Vạn Hoa Cốc tình cờ đi ngang qua đó đem về chữa trị,cứu lại một mạng. Cốc chủ thấy nàng có thiên phú luyện võ, thân thế lại đáng thương nên thu nàng làm nghĩa nữ sau này truyền lại vị trí cốc chủ tự mình đi tiêu dao giang hồ.

Thời điểm cách đây hơn ba năm các nàng tình cờ hội ngộ trên phố. Tuyết Liên cùng Ngân Sương mới đem chuyện ba người từ nhỏ lớn lên cùng nhau nói cho nàng. Đúng thời điểm nàng lại đang muốn mở một tửu lâu thu thập tin tức nên quyết định chỉ cho Hồng Nương phương thức để nàng thay mình làm chủ, chính là Túy Hoa Lâu hiện giờ.

"Các ngươi nghĩ lôi đài này là sân chơi sao? Hừ, nếu đã không biết xấu hổ thì để bản công chúa tốn ít tâm tư dạy dỗ một phen." Thanh âm bén nhọn của Hiên Viên Nhã Lạc bất ngờ vang lên lôi Hàn Vu Thủy từ trong suy nghĩ đi ra. Sự ngang ngược của người này thật không thể tưởng tượng được..

"Bà cô này lại làm sao nữa? Nổi điên cái gì không biết?"

"Người ta quen biết tại đây hội ngộ, cùng nhau luận bàn khách sáo một chút cũng không ảnh hưởng tới nàng a."

"Nữ nhân này có phải não bị hỏng rồi không? Ban nãy không biết xấu hổ chặn đường Diệm Sát Vương giờ lại phát điên cái gì a?"

Hàng loạt tiếng nghị luận cùng những ánh mắt xem thường tới tấp bắn tới Hiên Viên Nhã Lạc. Nàng chính là ghen tị tới hỏng rồi, nhìn mấy nữ nhân kia tình cảm tốt đẹp nàng chịu không nổi. Chính mình từ nhỏ tới lớn đều không có lấy một người bạn,các nàng dựa vào đâu lại có thể thân thiết như thế. Đây không đáng chết thì là gì?

"Bạch Ưng!" Mặc kệ bên tai còn nghị luận ồn ào cùng sự chán ghét của huynh đệ đồng môn. Hiên Viên Nhã Lạc lớn tiếng gọi rồi không chờ người kia đáp lại, nhún chân tự mình đi trước . Hai tay cầm song đao khảm bảo thạch, xuất ra huyễn lực màu xanh lá hộ thể không một chút do dự nhắm thẳng vào bốn người trước mặt.


Tuyết Liên các nàng dở khóc dở cười,không giải thích nổi rốt cuộc tiểu công chúa này là bị làm sao? Năng lực của bản thân mình tới đâu không tự nhận biết được sao? Lỗ mãng xông tới như vậy là muốn đi tìm chết phải không? Chỉ là Hồng Nương cũng không giống các nàng do dự. Muốn tổn thương bằng hữu của nàng? Nàng ta còn chưa có cửa đâu.

Hiên Viên Nhã Lạc còn chưa tới gần, một đạo kiếm khí mang theo uy áp cực lớn ập tới khiến nàng hốt hoảng. Thật vất vả mới có thể tránh được, còn chưa kịp xuất chiêu,song kiếm đã từ phía trên đánh úp xuống. Đúng lúc này một cái bóng màu trắng bất thình lình xuất hiện cản trước mặt Hiên Viên Nhã Lạc. Nàng ta thâm thúy nở nụ cười cũng không bối rối nữa, toàn lực xuất chiêu lấy ít địch nhiều.

Mọi người còn chưa kịp hiểu tình hình ra sao, Lâm Mộc Phong cùng Hàn Vô Mai ngoài ý muốn xuất hiện cùng Hiên Viên Nhã Lạc đứng một bên. Hàn Vu Thủy nhìn tình hình này cũng không mấy bất ngờ, Lâm Mộc Phong này tuy thoạt nhìn ham chơi háo sắc nhưng chỉ cần ai có chút tâm nhãn đều sẽ thấy. Một người có thể khiến ba mươi vạn đại quân cùng toàn bộ Cấm Vệ Quân chỉ nghe lệnh mình làm sao có thể chỉ là một tên đăng đồ tử được. Này chẳng qua là vì hắn muốn nhân cơ hội này thông qua Hiên Viên Nhã Lạc ngầm tỏ chút thái độ mà thôi.

Tuyết Liên cùng Ngân Sương thấy Lâm Mộc Phong tiến vào liền biết tình hình không ổn dứt khoát rút lui về đứng sau Hàn Vu Thủy. Chỉ là Hiên Viên Nhã Lạc cũng không chịu cứ như vậy bỏ qua, mạnh mẽ hướng Hàn Vu Thủy lớn tiếng."Ngươi! Hồ ly tinh, lên đây cùng bản công chúa sảng khoái đánh một chút. Đứng đó làm rùa rụt đầu hả? "

"Dựa vào đâu mà ngươi nói lên ta nhất định phải lên?" Đối phương dùng lời lẽ khó nghe khiêu khích. Hàn Vu Thủy tuy rằng trong lòng chán ghét nhưg ngoài mặt biểu tình vẫn như cũ nhàn nhạt mỉm cười không có nửa điểm biến hóa. "Chưa kể, đã đứng trong giang hồ nghĩa là tất cả mọi người đều như nhau, không có cao sang thấp hèn. Ngươi nếu muốn làm công chúa thì về hoàng cung tiếp tục làm."

Lời này của nàng cũng chính là điều những người đứng đây đều muốn nói. Sinh tồn trên giang hồ chính là dựa vào bản lĩnh, năng lực mà chiếm lấy vị trí. Cũng là dựa vào những thứ này kết giao hảo hữu, thân phận cùng địa vị đều là thứ bỏ đi. Nữ nhân này không biết là đơn thuần hay là ngu ngốc, đây cũng không phải hoàng cung nhà nàng. Một câu công chúa, hai câu công chúa không thấy xấu hổ sao?

--------------------

Lời tác giả: đợi dài cổ cuối cùng nữ chính cũng lên sàn. Hẹn mọi người chap sau xem nam chính ôn nhu thế nào, Nhã Lạc công chúa thương tâm ra sao:3


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui