Vương Phi Nàng Thật Biến Thái
"Hứa Linh hôm nay Thái Hoàng Thái Hậu mở tiệc thọ thất tuần chân nàng như thế sao có thể di chuyển"
"Ta muốn đi chàng cõng ta mà" - Nguyên nhân của cái chân bị đau là 3 hôm trước tiểu Hỏa ăn nhầm dược khí tức trong cơ thể đảo lộn chạy tứ tung nên Hứa Linh rượt bắt, thần thánh thay vấp phải cục đá té đập mặt xuống đất trán thì bị trầy chân thì cà thọt, cứ thế thấm thoát 3 ngày trôi qua đến buổi yến tiệc.
"Được được để ta gọi người vào thay y phục cho nàng, ta qua chỗ hoàng huynh đây"
Trong thâm trí của Hứa Linh: hôm nay có mặt đầy đủ cả mẫu hậu và bà già đó nếu lần này không diệt mụ ta thì chắc sẽ không còn cơ hội may mắn thứ 2, chắc chắc tiệc này bà ta sẽ không quên Kim Sang mọi bất trắc chắc đều đã có mai phục như vậy mẫu hậu sẽ rất nguy hiểm, phải làm sao tìm đâu ra người thay thế, nếu có cũng chẳng ai giỏi võ công, toi rồi toi rồi....
"Vương phi, vương phi, người sao cứ thẩn thờ"
"Không sao chuẩn bị huyết y cho ta"
"Vâng..."
Khi Hàn Thiên trở về thấy nàng vận huyết y xinh đẹp mĩ miều, quyến rũ của một người con gái đã có chồng, thật sự là đốn đổ trái tim của Hàn Thiên lần thứ 2. Hàn Thiên nhìn nàng rồi đi đến ôm Hứa Linh vào lòng trong lòng là một người phụ nữ e lệ, đôi mắt to ươn ướt như sắp khóc đôi môi đỏ khẻ mở làm tim hắn chợt động. Hàn Thiên cuối xuống đặt lên môi của Hứa Linh nụ hôn, mắt nhắm tim đập thời gian trôi qua tưởng từng như hàng thế kỉ, lúc đó Hàn Thiên mới buông lỏng nàng và đôi môi đỏ đang sưng (tg: tui đi thớt đây TT^TT).
"Nhị vương gia, nhị vương phi đã đến giờ xuất phát" tên thái giám kêu réo ở trước cửa.
Hàn Thiên vươn tay ra bế nàng lên kiệu rồi đi đến yến tiệc. Gần đến, bá quan văn võ cũng đang tụ họp, nàng được Hàn Thiên dìu xuống chẳng ai trong buổi yến tiệc không ai là không nhìn nàng, gương mặt thanh tú của một cô gái, sắc sảo diễm lệ ai cũng phải hờn ghen nay vận huyết phục lại càng tôn lên vẻ đắm chìm trong mỹ sắc của tuyệt sắc đại mỹ nhân của chốn Hoàng Kim Quốc này, dù có kim chi ngọc diệp đanh đá với những ai hơn sắc đẹp nay cũng phải trùng xuống như có một cổ lực làm người ta phải thừa nhận nhan sắc Hứa Linh là đệ nhị thì không ai dám xưng đệ nhất. (tg: tả nhan sắc tỷ em cũng đuối)
"Cháu yêu lại cho ta xem con nào?" Thái Hoàng Thái Hậu khó chịu khi ai cũng nhìn Hứa Linh nên buột miệng nói để phá tan bầu không khí đáng ghét kia.
"Dạ chân Linh Nhi đi lại không tiện xin THTH thứ tội Linh Nhi thất lễ" nói rồi Hàn THiên dìu Hứa Linh an tọa.
THTH tức lắm nhưng thôi mọi chuyện cho qua từ từ tính sau, bữa tiệc diễn ra với bao nhiêu cung tần mỹ nữ phô diễn tài nghệ lố lăng, chợt có tiếng nói to từ Hàn Âm
"Linh muội nhớ lúc trước ta có so tài cùng nàng nhưng vì lí do cơ thể ta cùng muội tiếp tục được không?"
"Huynh có lời mời muội xin phép được so tài cùng huynh, mang đàn ra cho ta"
"Hai người lại tính chơi trò đó nữa à?"
"Chàng đừng lo chút sẽ hiểu lo vận khí đi không hồi đừng có trách sau ta ác"
"Mời muội muội"
Tiếng tranh đàn lại vang lên theo đó là tiếng tiêu ngân nga vang khúc ai nấy đều ngủ rạp trừ các vị không mời mà đến và THTH kia đang tịnh tâm trên tọa điện. Tiếng tiêu vừa tắt thì sát khí từ đàn tỏa ra khắp phía ngay cả thân ảnh vận huyết y kia cũng trở nên tàn độc đến đáng sợ THTH ngồi trên điện cũng có một phen mở rộng tầm mắt nhìn Hứa Linh tàn ác như thế nào mà ai biết cũng đều phải sợ cái gương mặt tuyệt sắc kia. Bỗng từ đâu tên nô tỳ ở trên chánh điện thoát ra y phục của tỳ nữ là một y phục của hắc y phóng trường kích đến trước mặt nàng, Hứa Linh vận dụng tốc độ mà nàng đạt được dùng sát khí từ đàn tấn công Kim Sang. Ả ta không chỉ nhanh mà phải nói có thể đạt được tốc độ của nàng đang có. Quá ngạc nhiên nàng bỏ đàn ra một bên rút Sinh Tử kiếm từ đai lưng ra đánh với Trường Kích của ả, cả hai vận y phục đánh với tốc độ không ai nhìn được gì cả Thiên, Âm và cả THTH. Nhưng Hứa Linh quyết không thua sử dụng tốc độ và sức mạnh đồng thời tấn công vì áp lực từ Hứa Linh quá lớn nên Kim Sang bị trọng thương rơi từ trên mái điện xuống làm THTH ngỡ ngàng.
"Cuộc vui của đến nay chắc đã kết thúc thưa THTH" Nàng đáp nhẹ ngay trên bàn của THTH rồi nhìn vào mặt THTH nói.
"Chúng ta về" Hàn Thiên nói với Hàn Âm và nàng
"Kim Sang hãy nhớ lời hứa của chúng ta cuộc đấu chính là trên đài võ lâm" nói rồi nàng xoay người bước đi như chưa hề bị trật chân, kiếm thì nàng cho vào đai lưng trở về hình dáng của một nhị vương phi chân yếu tay mềm, xinh đẹp chưa cầm đao kiếm bao giờ.
THTH cùng Kim Sang chỉ biết nhìn nhìn thân ảnh rời xa phẩn nộ nhưng không nói được gì, bá quan văn võ từ từ thức dậy thì Kim Sang cũng đã li thân về U Minh Cốc, cuộc vui lại tiếp tục...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...