Vương Phi Nàng Thật Biến Thái

"Chàng nhanh lên đi lề mề quá" bị nương tử mắng Hàn Thiên hắc tuyến đầy trời.
"Từ từ ta tìm cái áo choàng và cái mặt nạ ngọc bích nữa"
"Hở chàng lấy chúng đi làm gì?"
"Rồi đôi khi chúng sẽ hữu dụng, còn bây giờ nàng mau dịch dung đi"
Xong xuôi mọi thứ cả hai lên đường nhưng Hứa Linh là vai vế của một người hầu xấu xí, còn Hàn Thiên thì là một công tử giàu có đi ngao du.
Họ đi từ sớm đến khoảng trưa họ nghỉ ngơi tại một tửu lâu trong thành. Họ ngồi xuống tính gọi món thì có một nữ nhi nhan sắc cũng không tệ là con gái của chủ quán Bình Xuân đi tới gần Hàn Thiên với giọng điệu khiến cả hai phải nổi da vịt. Gọi xong món ăn uống no nê Hứa Linh xoa cái bụng nó căn.

"Hôm nay chúng ta sẽ ở chỗ này sẽ có chuyện hay để xem chàng chỉ cần làm theo ý của ta là mọi chuyện đều tốt đẹp"
Tối hôm đó nàng gọi nước cho Hàn Thiên trước, nàng là hầu nữ nên có bổn phận là sẽ hầu tắm cho công tử nhưng nàng lại bị Bình Xuân giành và hăm dọa là sẽ đánh. Nhưng nàng chỉ cười và cho Bình Xuân vào phòng của tướng công mình. Trong thời gian đó nàng phi thân ra ngoài đi đâu đó một lúc về thì thấy Bình Xuân đang bưng đồ ăn tối vào phòng cho Hàn Thiên. Khi Bình Xuân ra ngoài nàng đến gần và đưa đến tay của nàng ta một túi hương.
"Đây là quà công tử tặng cô nương mong cô nương nhận và nói với cô nương qua canh hai vào phòng của công tử"
"Thật sao, vậy nhà ngươi đi được rồi đó"
Hứa Linh quay đi là một khóe môi cong nhẹ rồi nhanh chóng biến mất. Trong khi đó nàng cùng Hàn Thiên ăn cơm thì Bình Xuân đang tắm hơi nước bay nghi ngút trong phòng.
"Lát nữa ta mượn phòng chàng, còn chàng cứ ở phòng của ta, còn đây là thuốc giải xuân dược chàng mau uống" Hàn Thiên hoàn toàn ngu ngơ không biết tai sao và khi nào mình bị dính xuân dược.
........Vào canh hai........
"Công tử ta có thể vào?" thấy mọi thứ chỉ là im lặng Bình Xuân đẩy cửa vào thì mùi đàn ông bay thoang thoảng cùng với tiếng thở gấp.
Nàng lột y phục rồi lên giường cùng người con trai xa lạ kia cùng hoan ái, màng đêm chỉ còn tiếng rên rỉ đôi khi lại là tiếng nấc nhẹ mà những âm thanh làm người khác đỏ mặt.
........Sáng hôm sau........

"á á á ngươi là ai tại sao ta lại nằm chung với ngươi?" nghe tiếng hét mọi người chạy vào xem cùng với ông chủ quán.
Cảnh tượng là một tên ăn mày hôi thối cùng với những mảnh y phục văn khắp nơi còn Bình Xuân thì ngồi kéo chăn che ngực mắng chữi không ngưng. Ông chủ quán không tin vào mắt mình chỉ có thể đứng nhìn và chết lặng với những hành động của con gái mình.
"Ai ai đã làm con gái ta như thế này?" lúc này chủ quán chỉ biết thét lên túm cổ những người đứng gần đó mà đổ lỗi.
"Chính ta" Hứa Linh bước ra theo sau là Hàn Thiên, trong lúc hoảng loạn ông chủ quán chạy tới túm áo của cô người hầu xấu xí kia nhưng chưa kịp dụng vào thì có một cổ lực đẩy ông văn ra. Tất cả mọi người ở đó từ người dân đến các bậc dụng võ đều ngơ ngác hành động của Hàn Thiên.
"Ngươi ngươi đã hại ta ả tiện dân" Bình Xuân tính xông tới nhưng đang chạy nàng liền phun ra một ngụm máu đen.
"Túi hương đêm qua là một loại xuân dược chỉ phát huy tác dụng khi có nước thấm vào, người khi bị dính loại này người hoan ái sẽ bị nổi mẫn đỏ khoảng 3 ngày nhưng nếu nặng tì sẽ bị tróc da rụng tóc vài tuần đến vài tháng có tên Tương Tư Đoạn Trường Hồng. Còn loại đôc ngươi mới trúng là Tàn Cốt người trúng độc này xương sẽ mục đi đến khi cơ thể giống như cục bột mềm dẻo mà chết".
Những người đứng xung quanh khiếp sợ với tiểu nha đầu xấu xí này và nàng ta cũng là một thần độc hạ độc mà đối phương không hay biết.
"Đây là bài học dành cho những kẻ có tâm địa muốn cướp phu quân người khác" nói đến đó tất cả những ánh mắt đều nhìn về phía Bình Xuân đang đau đớn lăn lộn dưới sàn.

"Cô nương xin cô nương tha cho con gái ta ta chỉ còn một đứa con gái này nếu nó chết ta cũng không muốn sống nữa" ông chủ quán bò tới ôm chân nàng khóc.
"Được, đây là thuốc giải của Tàn Cốt ta mong ngươi chỉnh lại con gái và giáo huấn đàng hoàn" Hứa Linh quay đi nhưng bị một tiếng gọi lại
"Tôi muốn biết cô nương là ai để sau này tạ tội?" ông chủ quán hỏi
Nàng từ từ lột lớp dịch dung xấu xí ra là một nhan sắc thần tiên cũng phải nghiêng ngã, tất cả nam nhân trong tửu lâu ai nấy đều bị triệu chứng ngất xỉu hoặc là đại loại của bọn nhìn thấy mỹ nhân đều bị như vậy.
"Ta là Vương phi của Hoàng Kim Quốc, Hứa Linh" nàng vừa nói xong chớp mắt hai người bọn họ đã không còn đó nữa. Còn tất cả mọi người xung quanh đều một phen khiếp sợ Vương phi của vương quốc Hoàng Kim đáng sợ đến vậy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui