Vương Phi! Nàng Háo Sắc

Thời gian vẫn cứ trôi, các đề thi tiếp tục diễn ra, mỗi đề tài cách nhau ba
ngày. Sau cuộc thi Cầm, những người được chọn tiếp tục vào Họa. Cuộc thi này sẽ chọn một trăm bức tranh xuất sắc nhất, để tiếp tục đề thi Kỳ
(cờ). Năm mươi người thắng tiếp tục vào Thư. Đề tài đưa ra bảy câu
đối,nếu tú nữ nào nhanh chóng trả lời chính xác và hay nhất, sẽ hoàn
thành bước tiếp vào vòng hai. Cũng đồng nghĩa những người còn lại sẽ bị
loại.

*******

”Linh Linh...” Trong thời gian ở tại tiểu
viện, Lăng Lạc Nhân hết ăn rồi lại ngủ, nếu cứ tiếp tục như thế đến hết
cuộc thi này, nàng chắc chắn nhanh chóng trở thành con sâu lười biếng
hoạt động.

Cũng hơn nửa tháng trôi qua, theo lời Dương Tinh Linh, hôm nay chính là ngày thông báo kết quả vòng một, những người tiếp tục
dự thi sẽ được đích thân hoàng thượng ngự bút nhận danh. Nàng thật sự
rất muốn đến xem thế nào, nhưng vì sao tìm mãi chẳng thấy nha đầu kia
đâu?


”Tiểu thư, người tìm ta?” Cũng may về kịp,suýt nữa thì không xong rồi.Thở nhẹ trong lòng, Dương Tinh Linh vừa nhận được tin báo từ
vương gia, thuyết phục tiểu thư đến khán đài nghe kết quả. Chỉ là lúc
trở về giữa đường gặp " âm hồn" nên bị chậm trễ một chút,đến nơi thì
nghe tiếng gọi, làm nàng có tật giật mình =.=!

”Linh Linh, chúng
ta đi xem mỹ nhân đi” Thực sự tò mò vì không biết bao nhiêu người được
vào vòng hai. Cái tên mặt đá kia có sự lôi cuốn kỳ diệu nào, khiến nữ
nhân phải thi nhau tranh giành lấy? Ừm,thì cũng công nhận hắn rất xinh
đẹp =.=!

”Thực sự? Vậy ta giúp tiểu thư thay đổi y trang, sẽ
nhanh thôi” Rất may mắn, không cần dùng lời lẽ gì để thuyết phục vẫn đạt được yêu cầu mong muốn, có phải đó là thiên định cho mối lương duyên
này?

”Ơ..ta..” Chỉ biết ngạc nhiên vì hành động của đối phương,
chỉ cần đến xem một chút thôi mà? Có gì cần phải chỉnh chu đến như vậy?
Dù gì cũng che mặt, trang điểm làm gì thêm phiền phức? Thật là...nha đầu này rất thể diện cho chủ nhân.

*****

Sẽ nhanh thôi, đúng
là sẽ nhanh thôi. Công suất làm việc của Dương Tinh Linh phải nói rất
đạt chỉ tiêu. Chỉ trong thời gian một khắc (15 phút) đã biến nàng thành
một nữ nhân khác lạ, đến cả bản thân cũng có thể chút nữa nhận không ra.

Chưa kịp để Lăng Lạc Nhân tự kỉ với vẻ ngoài dễ nhìn của mình, sánh với cơn
lốc, Dương Tinh Linh vội vã kéo nàng đến khán đài. Nơi này tập hợp tất
cả tú nữ, có người vẻ mặt tự tin, cũng có người hết sức đau thương, đang chờ đợi kết quả từ kim khẩu đế hoàng.

”Kiều Thái Nhiên” Lời vừa
thốt, tất cả ánh mắt điều hướng về nữ nhân đầu tiên được bước vào vòng

hai, đang đứng bên cạnh Lăng Lạc Nhân. Cũng như những người khác, nàng
nhìn sang, bất chợt thấy được, từ trong ánh mắt có nét u buồn khó tả,
rồi vội vàng biến mất trong tích tắc. Chẳng phải nàng ta đến dự thi
chính vì kết quả này sao? Thế nào lại phảng phất cảm giác không thích
thú?

Những tên nhân vật kế tiếp cứ được nêu lên, nhưng Lăng Lạc
Nhân không nghe được gì, cứ mãi đuổi theo suy nghĩ của riêng mình, đến
lúc xung quanh im lặng vì hồi hợp cho nhân vật thứ bảy, người cuối cùng
thắng trong vòng một, bản thân mới lấy lại cảm xúc tiếp tục theo dõi.

”Lăng Lạc Nhân” Âm thanh vang đều.

”Hả?” Hình như ai đó mới vừa gọi tên nàng thì phải? Ánh mắt nhìn lên,
là...hoàng thượng gọi? Không phải gọi, mà đang đọc danh những tú nữ
trúng tuyển vòng một, nhưng tên cuối cùng vừa nghe chính là...là nàng?

Không phải chứ? Nàng đâu có thi, vì sao trúng tuyển? Chẳng lẽ ai đó tên
trùng? Có sự nhầm lẫn nào rồi. Làm ơn,không tốn công sức cũng được hưởng lợi? Mà cái lợi này đối với nàng rất đã kích về tinh thần, xin đừng
khiến trái tim nhỏ bé đang yên lành,bỗng nổi trận lo âu như thế =.=!

Chưa bình ổn được cảm giác trong lòng, trước mặt hai vị thái giám cung kính

mời nàng cùng sáu vị còn lại bước lên khán đài. Như một người chẳng thể
kiểm soát bản thân, nàng sánh thi thể không linh hồn nghe sự sai khiến.

”Nàng thật sự rất tài hoa, ta khâm phục” Lời vừa nói chính là Kiều Thái
Nhiên. Trong các tú nữ, nàng chú ý nhất cũng chính là "Lăng Lạc Nhân"
cầm kỳ thư họa, không tài nghệ nào không hơn người. Nữ nhân được Nam
Cung Dân chú trọng thật không đơn giản.

”Ta?” Dùng ngón trỏ chỉ
vào mũi mình, Lăng Lạc Nhân hết sức ngỡ ngàng, có sao? Nàng lợi hại đến
như vậy? Kể cả bản thân còn chưa phát hiện, mà người khác lại khai phá
nhanh đến thế? Tìm ẩn quá cao siêu đi?

Lại thêm một ngạc nhiên
khiến nàng khó tiêu hóa, chẳng biết việc gì đang diễn ra. Dường như có
một bàn tay vô hình nào đó sắp đặt tất cả, là ai?Phượng Tỷ? Nhưng nhiều
người như vậy,muốn qua mặt cũng rất khó khăn. Cần có một sợi dây nào đó
giúp nàng kết nối lại tất cả.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui