Vương Phi Muốn Tái Giá Rồi


Mộ Dung Phong trịnh trọng gật đầu: “Không ảnh hưởng toàn cục, thế nhưng tổn thương tình cảm”
Ôm nàng rồi phi thân về phòng, Mộ Dung Phong ngẩng đầu mà bước về phía phòng.

“Tính sổ Cửu Thiếu Chủ là sở trường ta giỏi nhất, không cần bàn tính luôn, ta có thể tính nhẩm không sai chút nào, có ta cần hỗ trợ hay không?”
Mộ Dung Phong cũng không nhìn nàng: “Ngày mai chúng ta tính sổ sách cũng không muộn.

Xin miễn quấy rối, thỉnh tự giác”
Cừu Thiếu Chủ túm tụm váy vóc xộc xệch, xoa xoa mũi, mình bị ngược đãi rồi.

Hai người này không phải là người, bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu cũng phô bày tình yêu đẹp đẽ, không hề lo lắng đến cảm nhận của người đứng xem.

.

Ngôn Tình Hay
Nhi Nhi cùng Điêu ma ma ở một bên mím môi môi cười, tuy bộ dáng của Cừu Thiếu Chủ chẳng ra sao, thế nhưng cũng rất xinh đẹp.


Cừu Thiếu Chủ nhếch môi, xem như là đang cười.

Cừu Thiếu Chủ xoay người ngẩng đầu ưỡn ngực: “Ta tìm con ta đi uống rượu.

Nó sắp có đệ đệ muội muội rồi, không ai thương không ai yêu”
Lãnh Băng Cơ muốn mở miệng, Mộ Dung Phong đã đi vào nhà, đồng thời đả một cái khép cửa phòng lại với vẻ hơi tức giận.

Vì vậy, Lãnh Băng Cơ thức thời mà im lặng.

Người nàng bị ném lên giường.

Mộ Dung Phong nheo mắt lại: “Thật là bản lĩnh, Lãnh Băng Cơ”
Lãnh Băng Cơ thấy hắn giận dữ thì không yên lòng, cuống quít cười làm lành: “Sở thích mà thôi, sẽ không thẹn quá thành giận chứ?”
“Nói nhảm, nàng nói xem? Gả cũng gả rồi, mấu chốt là hai đại lão gia”
“Vậy nếu sắp xếp cho chàng một nữ nhân, chàng sẽ không tức giận?” Lãnh Băng Cơ lập tức bắt được chuôi trong lời của hắn.


Mộ Dung Phong tiến thêm một bước, chậm rãi cởi đai lưng ra: “Về nói với phó tướng, nói lý không nổi với nữ nhân.

Quả thực vẫn nên dùng vũ lực chinh phục thì đáng tin hơn”
Lãnh Băng Cơ khó khăn nuốt nước miếng: “Quân tử động khẩu không động thủ, giữa phu thê thì cần giao tiếp để thấu hiểu”
Mộ Dung Phong cười xấu xa: “Bổn Vương sẽ dùng miệng thấu hiểu với nàng.”
Lãnh Băng Cơ ngửi thấy mùi từ nụ cười xấu xa của hắn, nàng khoát tay lia lịa: “Không phải, ta nói là phân rõ phải trái, phân rẽ phải trái là quan trọng nhất”
Trong lúc bất chợt, Mộ Dung Phong đã ra tay, rút đai lưng ra, trói hai cổ tay của Lãnh Băng Cơ lại với nhau, một tay thì đẩy nàng ngã ở trên giường, đầu ngón tay thon dài trực tiếp với trên thanh vịn giường và nút thắt.

Chết tiệt, đây là muốn làm cái gì?
Lãnh Băng Cơ nhất thời luống cuống, ra sức giãy dụa, nhưng lại bị Mộ Dung Phong áp đến sít sao.

“Mộ Dung Phong, buông ra!”
Mộ Dung Phong vươn người lên, vén lên màn, để ánh nến chiếu vào.

Hắn tinh nghịch nhìn.

nàng: “Kỳ thực tế đã sớm muốn nói với nàng, ba chữ Mộ Dung Phong này gọi lên rất khó nghe, rất kỳ quái.

Nàng cần phải đổi một xưng hô thân thiết một chút.”
Cổ áo của bộ đồ cưới đỏ thẫm trên người của hắn mở rộng, lộ ra lồng ngực cường tráng bền chắc, đường nét bắp thịt như đao gọt búa khắc tạo thành, mặc dù không có góc cạnh, nhưng lại hết sức cứng rắn, tràn đầy hương vị của nam nhân..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui